Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta gật đầu, úp lên lưng , ngờ tiểu thị vệ trông vẻ gầy yếu, nhưng sức mạnh đến .
Hắn cõng , dùng áo choàng bọc lấy hai , mong rằng thể cản chút gió tuyết, từng bước từng bước tiến về phía .
Không bao lâu, tuyết càng lúc càng rơi dày, dần dần ngập đến bắp chân, lạnh đến run , vùi đầu cổ tiểu thị vệ, khẽ hỏi:
“Mũi tên đó là do ngươi b.ắ.n ?”
“ ạ, nhưng mà vẫn thể cứu chủ tử.”
Ta khẽ “ừm” một tiếng, đó tiếp: “Yên tâm, c.h.ế.t , núi thây biển lửa còn vượt qua , nhất định sẽ vùi c.h.ế.t trong tuyết .”
“Là nô tài , ở bên cạnh bảo vệ chủ tử, nếu cũng sẽ chịu nhiều đau khổ như .”
Hình như tiểu thị vệ hiểu nhầm , núi thây biển lửa là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chuong-chau/chuong-28.html.]
Ta hỏi: “Tiểu thị vệ, nặng lắm ?”
“Nếu ngươi mệt thì bỏ xuống .”
“Không nặng, chủ tử nhẹ.” Hắn khựng , thể cảm nhận cơ thể căng cứng, đến cả lồng n.g.ự.c cũng run rẩy: “Cõng yêu, thể mệt mỏi chứ.”
Ta hít một thật sâu: “Minh Sơ, nếu chúng thể ngoài, thì ở bên nhé, quan tâm gì nữa.”
Cẩm Hân
“Sau đừng gọi là chủ tử nữa, gọi tên là .”
“Vâng.”
Ta thật sự mệt mỏi, mơ màng tiểu thị vệ xong, liền .
Có lẽ là quá mệt mỏi, ngủ một giấc sẽ khỏi thôi.
Ta như chìm một giấc mơ dài, trong mơ, là Phó Chưởng Châu, con gái nuôi của Hoàng hậu nương nương, mà là Lệnh Khương, vị công chúa thất sủng của Lịch quốc.