「Thứ nhất! So với vợ ! Con mèo nhà  thích  hơn!」
「Ừm…… Mèo con  nó yêu  hơn……」
Anh  lộ vẻ mặt tuy  tổn thương nhưng cũng  trong dự đoán:
「Tiếp tục nào! Món thịt mà con mèo nhà  ghét ăn nhất là ức gà!」
「Ừm…… Mèo con nhà  thích ăn ức gà nguội, nhưng  nào ức gà  mới  lò  cũng đưa cho nó,
「Đợi đến khi nguội  nó tự chạy đến ăn thì  thấy cơm của nó   mang  cho chó ăn ……」
Anh  gãi đầu ngại ngùng: 「Hầy,  cứ tưởng nó  thích ăn, nghĩ bụng  thể lãng phí !」
「Ồ! Chả trách nó với con ch.ó nhà   ưa !」 Anh  bừng tỉnh ngộ.
「Tiếp nữa!」
Anh  nở nụ  tự tin:
「 từng thấy  mạng ! Nhà  cũng  một con mèo, nó  thích lăn qua lăn   thảm! Nhất định là nó   giáo dục!」
"Hai ngày nay, m.ô.n.g nó cứ  ngứa,  khuyên  nên đưa nó khám thử xem ." 
Anh   kinh ngạc: "Vậy  việc nó  chịu chôn cát... là do  nỗi khổ tâm riêng?"
 đáp: "Cái  chắc là do   tí ý thức nào thôi."
"..."
Anh   rời khỏi phòng livestream, nhưng niềm vui mà   để  vẫn còn đó. 
Trên màn hình,   bắt đầu hỏi về mèo của :
"Streamer ơi, bao giờ mới   chuyện về mèo Cam nhà cô ?"
"Để khi nào  chuẩn  tâm lý sẵn sàng  nhé!"
Giữa một rừng "hahaha", một dòng bình luận  spam liên tục khiến  chú ý:
"Chị streamer ơi, giúp em với! Cầu xin chị!"
 thấy lạ, bèn click  nút kết nối. 
Ngay khi  kết nối,    thấy giọng một cô bé đang  nức nở:
"Mấy  dựa  cái gì mà  chó nhà  cắn ?"
"Đây là chó nhà ! Dựa  cái gì mà mấy   xử lý nó?"
 còn  kịp hiểu chuyện gì đang xảy  thì cô bé dường như phát hiện   kết nối thành công, cô bé giơ điện thoại về phía đối diện:
"Ông   chó nhà  cắn  thì mấy  tin ngay! Vậy thì cũng   xem chó nhà   gì chứ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chuyen-gia-giao-tiep-thu-cung/chuong-6.html.]
"Chị livestream  hiểu  tiếng động vật đó! Mấy   chị   !"
Lúc   mới  rõ hình ảnh, cô bé dường như đang  một đám  vây quanh, cô bé    , nhưng vẫn ôm chặt con ch.ó trong lòng.
Chú chó to lớn cảm nhận  cảm xúc của cô bé, nhe răng gầm gừ về phía   xung quanh.
Đám  lớn thấy cô bé  năng lung tung, liền xông lên định giật điện thoại, hiện trường hỗn loạn,  bèn hét lớn:
"Livestream của   ba triệu  xem đấy nhé! Mấy   gì thì đều  camera ghi  hết đấy!"
Cô bé  thấy  lập tức giơ điện thoại lên hét lớn: "Livestream   ba triệu  xem! Mọi chuyện mấy   đều    hết !!"
Lúc ,  hai  lớn vội vàng chạy đến, kiểm soát tình hình, cô bé    gọi họ là bố .
"Rốt cuộc  xảy  chuyện gì!?"
Cô bé nức nở giải thích:
"Họ cứ khăng khăng  chó nhà em cắn ! Muốn g.i.ế.c nó! Hu hu hu..."
"Họ còn  chịu  em giải thích! Muốn bắt Khoai Tây ! Hu hu..."
Nghe đến đây, trong lòng    phán đoán, bố  cô bé chắc cũng  hiểu , bố cô bé chắn  mặt cô:
"Hàng xóm láng giềng với  cả,   đến việc Khoai Tây nhà chúng   cắn   , mấy  một đám  lớn vây quanh con bé nhà ,     chút nào!"
Thái độ của những  đối diện cũng  còn hung hăng như lúc đầu:
"Haizz, chẳng  là do con bé nhà   cắn nên sốt ruột quá thôi ?"
"Bây giờ bố  cháu  đến  thì  cho chúng  một lời giải thích chứ!"
Cô bé kích động ôm chặt con chó: "Khoai Tây  cắn ! Không tin thì để chị   cho các  !"
Mọi  lúc  mới để ý đến việc livestream vẫn  tắt.
Sắc mặt những  đối diện  đổi, yêu cầu cô bé tắt điện thoại:
"Không cần  để ba triệu  xem chuyện  chứ,  thấy  hổ !?"
Livestream của   gì  ba triệu  xem,  chỉ   để họ bớt kích động thôi, nhưng lúc  cũng  cần  giải thích.
"Cháu  tắt! Tắt điện thoại là các  sẽ bắt Khoai Tây  mất!"
Bố  cô bé lúc  mới chú ý đến , điều khiến   ngờ là,  khi  cô bé giải thích, bố  cô bé  thật sự thương lượng với những  :
"Hay là cứ hỏi xem Khoai Tây nhà chúng   gì  , dù  cũng  mất quá nhiều thời gian."
Chú chó Shiba tên Khoai Tây  khi chủ nhân đến, dần dần bình tĩnh , còn  đợi  hỏi,  chủ động lên tiếng:
"Em   cắn ! Con nhà bọn họ suốt ngày lấy đá ném tụi em! Ai mà chẳng   tránh xa con bé đó  chứ!"
"Chắc là   chó hoang nào đó ghi thù !"
"Thật là đáng đời!"