Chuyển Nguy Thành An, Ta Được Tướng Công Nuông Chiều - Chương 87

Cập nhật lúc: 2024-11-08 15:56:51
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lạc Dao, con là do sợ hãi nên mới gọi Nhiếp Chính Vương đến, cha hỏi con, khi nào con sợ hãi, khi nào con khó ngủ?” Nhạc Xương Hầu cứ bám lấy điểm buông, ông nghĩ thầm, đây nhất định là cái cớ, nhất định là Thịnh Quyết nửa đêm chủ động đến quấy rầy con gái , rõ ràng đối phương là một tên xa, cứ kiếm cớ tẩy trắng, nhất định thể để yên .

Bây giờ sẽ vạch trần

“Bởi vì Vương gia phái hai ám vệ đến bảo vệ con, cho nên con nửa đêm dám ngủ.” Giang Lạc Dao , “Cha, Vương gia thật sự , là cha vẫn luôn thành kiến quá lớn với .”

Nhạc Xương Hầu gì.

“Chắc hẳn Hầu gia cũng là vô ý, nể mặt Lạc Dao, bản vương liền miễn cưỡng tha thứ cho Hầu gia .” Thịnh Quyết giả lả Nhạc Xương Hầu, ánh mắt khiêu khích dần chuyển thành vẻ đắc ý chiến thắng, “Nếu Hầu gia tin, thể ngoài cửa sổ.”

Ngoài cửa sổ, Tiêu Thanh và Dung Bách trở về.

Hai theo sự sắp xếp của Hứa Lạp, mang đến cho Vương gia nhà bộ trường bào màu đen rộng tay mới tinh và mũ miện vân văn khảm ngọc bằng vàng, đợi Nhạc Xương Hầu , hai liền đồng loạt đẩy cửa sổ bước , quỳ xuống thỉnh an Vương gia và cô nương nhà .

Vốn dĩ tối qua Vương gia định để hai lộ diện mặt Giang cô nương, kết quả sáng nay Hầu gia tới náo loạn, Vương gia lên tiếng, hai liền ngoài sáng.

Thịnh Quyết hỏi Nhạc Xương Hầu: “Bản vương giống như Hầu gia hồ đồ như , đưa Lạc Dao đến Vạn Hòa Viên dọa nàng sợ hãi.”

Nhạc Xương Hầu liên tục thất bại, tức đến run cả tay.

Thịnh Quyết : “Hầu gia, chắc hẳn những hầu ở lầu cũng tỉnh dậy , bản vương đề nghị, nếu ngài thật sự để khác thấy bản vương ở đây, bằng bây giờ xuống lầu, bảo bọn họ đừng lên đây.”

Nhạc Xương Hầu nghĩ một lát, quả thật là đạo lý .

Nếu để thấy Nhiếp Chính Vương ở đây qua đêm, con gái tìm một tấm chồng ? Nhạc Xương Hầu mặt mày sa sầm, bước chân nặng nề xuống lầu.

Tiêu Thanh và Dung Bách lập tức tiến lên hầu hạ hai vị chủ tử mặc quần áo, tuy hai là ám vệ, nhưng việc lớn việc nhỏ đều thành thạo, đợi đến lúc Nhạc Xương Hầu xuống lầu phát hiện ai thức dậy, nhận lừa, thì mấy lầu thu dọn xong xuôi.

Nhạc Xương Hầu bỗng nhiên thấy lầu đóng cửa sổ mạnh.

Trong lòng ông lập tức một dự cảm lành, vội vàng leo lên lầu, thì nơi trống .

—— Thịnh Quyết, trực tiếp cướp con gái .

Giữa ban ngày ban mặt, , cướp

Nhạc Xương Hầu lập tức nóng ruột, tức giận dậm chân: “Ôi! Thịnh Quyết, đúng là cầm thú!”

【Tác giả lời

Ở Vạn Hòa Viên, Tiểu Hoàng đế và Thái hậu ở Tề Dương Điện, là Nhiếp Chính Vương, Thịnh Quyết liền ở Quảng Hoa Điện cách Tề Dương Điện xa về phía Tây.

Giang Lạc Dao cũng đến Quảng Hoa Điện, bởi lúc rảnh rỗi, cũng thường đến chỗ Thái hậu .

Đây là đầu tiên nàng gặp Tiểu Hoàng đế còn nhỏ tuổi, Tiểu Hoàng đế năm nay mới bảy tuổi, dáng cao, gặp cũng thích chuyện, nhưng tính tình ôn hòa, khi khác, trong ánh mắt là sự thiện lương.

Giang Lạc Dao từng gặp đứa trẻ nào ngoan như , trong ấn tượng của nàng, em trai ruột của nàng ở độ tuổi , thể nghịch ngợm đến mức leo lên mái nhà lật ngói, ngày nào cũng tránh khỏi cha đánh một trận.

Thái hậu , Tiểu Hoàng đế từ nhỏ tính tình nhu mì, cơ bản hề tức giận với khác.

Từ nhỏ như , thật là hiếm thấy.

Giang Lạc Dao gì khác, chỉ nghĩ, đứa trẻ ôn hòa đối đãi với khác như , trở thành quân vương, hẳn cũng là một vị minh quân.

Khoảng thời gian đó, nàng thường đến chỗ Thái hậu, cũng gặp Tiểu Hoàng đế vài , quả nhiên giống như Thái hậu , Tiểu Hoàng đế tính tình đến mức tận cùng, thậm chí đối với hầu bên cạnh, đều thái độ ôn hòa.

Chắc hẳn ai thích như .

Giang Lạc Dao đang ở Tề Dương Điện bầu bạn với Thái hậu, thì gặp Nhiếp Chính Vương, vặn đến thăm Tiểu Hoàng đế, hai gặp mặt, liền ngầm hiểu ý giả vờ quen , cũng gì.

Thái hậu căn bản chuyện của hai , cũng nghi ngờ gì, thậm chí còn cố ý giới thiệu hai với .

Giang Lạc Dao xa cách mà lễ phép chào hỏi Nhiếp Chính Vương, đó thấy nghiêm nghị mà gật đầu với , coi như chào hỏi xong.

Thật ở bên ngoài, thường đều là dáng vẻ .

Chỉ khi trở về Vương phủ hoặc đóng cửa ở trong điện, mới buông bỏ lớp ngụy trang, trở nên trẻ con hơn một chút.

Nếu Giang Lạc Dao tận mắt thấy, nàng cũng dám tin sáng nay còn kéo tay , hỏi đội mũ miện nào .

Giang Lạc Dao: “…”

Thật bất ngờ, thực sự dám tin.

Tiếp đó, Giang Lạc Dao thấy Thịnh Quyết về phía Tiểu Hoàng đế, cúi xuống hỏi Tiểu Hoàng đế gần đây học hành thế nào, đó còn kiểm tra ngẫu nhiên vài câu, mới yên tâm dậy sang một bên .

Tiểu Hoàng đế tin tưởng , đến chỗ nào học thuộc , liền nhỏ giọng gọi Hoàng thúc, định cho mềm lòng nhắc nhở một chút.

Thịnh Quyết thể nhắc nhở, đối xử với khác đều nghiêm khắc, cho dù Tiểu Hoàng đế học thuộc , thà thêm bài tập cho bé, cũng chịu mở miệng nhắc nhở một câu.

Giang Lạc Dao yên lặng một bên, dáng vẻ hai ở chung, trong lòng cũng thêm vài phần yên bình.

Nhiếp Chính Vương cứ như chiếc ghế dựa bằng gỗ đàn hương chạm khắc tinh xảo cách đó xa, mười ngón tay thon dài đan , ống tay áo rộng rủ xuống từ mép ghế dựa, cho dù tùy ý ở đó, cũng toát lên vẻ khí phách hiên ngang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chuyen-nguy-thanh-an-ta-duoc-tuong-cong-nuong-chieu/chuong-87.html.]

Bộ y phục đang mặc, là sáng nay lúc thức dậy, chọn lựa lâu mới chọn .

Gần đây cũng , đột nhiên trở nên chú trọng cách ăn mặc, mỗi sáng mặc gì, đội gì, đều theo ý mà chọn, hình như quan tâm thích , mà thấy .

Bởi vì là do Giang Lạc Dao tự tay tỉ mỉ lựa chọn.

Cho nên nàng đương nhiên thấy vô cùng.

Ví dụ như lúc Nhiếp Chính Vương đang thả lỏng ở đó, vạt áo ba lớp gần như chạm đất, bộ y phục đó may riêng theo dáng của , nhất là phần vạt áo, dùng loại lụa tơ tằm cứng cáp nhất, thêu hoa văn màu vàng kim sang trọng, dùng chỉ đen viền những hoa văn phức tạp tinh xảo, trông cổ kính khí phách.

Giang Lạc Dao thích.

Cho nên mới bảo mặc.

Ngày thường chọn y phục cho , đều mất nhiều thời gian như sáng nay, Giang Lạc Dao đều chọn những bộ thấy nhất, bởi vì quá mức dụng tâm, nên ngoài muộn hơn thường ngày một chút, nàng thậm chí còn kịp kỹ.

May mà.

Nàng nghĩ, may mà hôm nay vặn đến kiểm tra bài vở của Tiểu Hoàng đế, mới thể giống như bây giờ, từ tốn thưởng thức cách ăn mặc mà chọn cho .

Thật .

Nhất là mặc bộ y phục , mới cho bộ y phục toát lên vẻ sang trọng vốn .

Giang Lạc Dao chằm chằm lâu, lâu cũng gì.

Thái hậu bên cạnh thấy nàng im lặng, còn tưởng nàng là vì gặp Nhiếp Chính Vương nên câu nệ, liền mở miệng dịu bầu khí: “Lạc Dao cần câu nệ, tuy Nhiếp Chính Vương vẻ uy nghiêm, nhưng từng khó con gái nhà lành.”

Nghe thấy Thái hậu đột nhiên lên tiếng, Thịnh Quyết cũng đưa mắt sang bên .

Giang Lạc Dao đáp lời Thái hậu, hề cảm thấy câu nệ.

ai gia thấy, hình như con căng thẳng.” Thái hậu vỗ vỗ mu bàn tay nàng, “Đừng sợ, ai gia ở đây.”

Giang Lạc Dao cũng Thái hậu hiểu lầm chuyện thành như thế, chỉ thể mỉm với bà, dịu sự hổ trong lòng.

Nàng thể sợ chứ.

Từ khi cập kê, nàng vẫn luôn ở trong Nhiếp Chính Vương phủ, cũng từng gặp nam tử nào khác, ngày nào cũng là bầu bạn với , đừng là sợ hãi, nàng căn bản hề chút căng thẳng câu nệ nào mặt .

Khoảng thời gian , bọn họ cùng ngắm , hóng gió đêm, cũng sẽ cùng dùng bữa, sáng sớm thức dậy, nàng sẽ chọn y phục cho

Khi nàng khoanh tay, thậm chí còn thể tưởng tượng vòng eo rắn chắc của bao nhiêu thước…

Thái hậu .

Thái hậu cho rằng nàng đang sợ Nhiếp Chính Vương.

Nàng cách nào giải thích, chỉ thể nở một nụ ôn hòa với bà.

“Lạc Dao lên thật xinh .” Thái hậu khen ngợi nàng, “Trong những tiểu thư khuê các mà ai gia từng gặp ở kinh thành, chỉ Lạc Dao mới vẻ khiến ấn tượng sâu sắc, ai gia thấy đầu tiên là thể nào quên.”

Thái hậu như , Thịnh Quyết ở bên lặng lẽ sang, ánh mắt cũng khóa chặt Giang Lạc Dao.

Thái hậu còn , Nhạc Xương Hầu cũng thật là vội, con gái cập kê lâu như , cũng ý định chọn lựa phu quân, những công tử nhà thế ở kinh thành, ít gặp Giang Lạc Dao.

Thật là đáng tiếc, nếu những công tử đó gặp , e là ngay trong ngày sẽ sai đến cửa cầu hôn.

Thái hậu càng , sắc mặt Thịnh Quyết càng đen, đến cuối cùng, gần như là phất tay áo bỏ .

“Đừng để ý đến .” Thái hậu , “Tính tình , ai gia quen .”

Giang Lạc Dao: “Vâng.”

Thái hậu xua tay, cầm lấy chiếc chén sơn mài khảm hoa lưu ly đặt bên cạnh, trò chuyện với nàng: “Hoa phượng tiên gần đây cũng nở , dùng để nhuộm móng tay là nhất, đây, ai gia dạy con.”

Bên thì bình yên vô sự, còn các triều thần bên thì thoải mái như .

Một canh giờ , Nhiếp Chính Vương đang gây áp lực cho các triều thần vì một chuyện, kết quả cả đám văn võ bá quan đều biến thành kẻ câm, ai dám chọc giận lúc .

Thịnh Quyết gọi vài , mấy đó càng nhát gan, ấp a ấp úng hồi lâu, cũng một câu chỉnh.

Mọi , đều quỳ rạp xuống đất.

Nhiếp Chính Vương cao đột nhiên báo dậy, hình như là gì đó.

Mọi đều sợ hãi, tưởng rằng đang tức giận, c.h.é.m vài để lập uy cho chuyện .

Ai ngờ Thịnh Quyết gì, chỉ dậy bỏ , cũng đó .

Các triều thần đầy trong phòng, dám , cũng dám dậy.

Người quỳ vẫn đang quỳ, cũng yên tại chỗ chờ đợi.

 

Loading...