xin nghỉ ở bệnh viện, cùng Khâu Vân chia   tìm, cô  tìm trong huyện, còn  đến bến xe khách.
Khi  đến nơi, bến xe  vắng tanh,  một bóng .  vò đầu bứt tóc định   chỗ khác thì trong góc tối đột nhiên vang lên một tiếng  yếu ớt: "Dì Phương."
Khâu Khải Vận ôm chân  trong góc, mặt đầy vẻ tủi .
Trên đường về,  mới ,  bé còn  kịp mua vé thì tiền   trộm mất.
Khâu Khải Vận lặng lẽ   , đột nhiên dừng : "Dì Phương, họ ...  tìm cho con một  ba giả. Có  và dì là đủ , con    ba giả."
  đầu    bé: "Cái gì mà tìm cho con? Mẹ con kết hôn là vì chính cô , liên quan gì đến con? Con   gọi ba thì  gọi,  thích sống chung thì  sống chung,  ai ép con cả. Tương tự, con cũng  nên ép  con."
Trạm Én Đêm
Khâu Khải Vận : "  khi họ kết hôn,  sẽ  yêu con nữa."
"Tại  con   như ?"  lạnh lùng   bé: "Mẹ con một  nuôi con khôn lớn, cái gì cũng cho con thứ  nhất,  gì cũng nghĩ đến cảm nhận của con  tiên, sợ con  chịu một chút tủi  nào. Con dựa  cái gì mà nghĩ cô   yêu con? Ngược , con  từng ủng hộ cô   nào ? Sự cho  là  hai chiều, con  từng nghĩ cho cô  ?"
Tối hôm đó, trăng  sáng.
Khâu Khải Vận  xổm  đất,   thành tiếng.
10.
Năm Khâu Khải Vận  lớp sáu, Khâu Vân và Trần Chí kết hôn.
Khâu Vân  cô   qua một đời chồng,   tổ chức tiệc cưới rình rang.
Trần Chí chỉ  chất phác: "Không ,  vui mà. Anh  cho tất cả   ,   cưới  em . Anh  thề  mặt  , cả đời  sẽ  bao giờ phụ lòng em!"
Khâu Vân  .
Tối  ngày cưới, cô   bên giường ,  chút ngẩn ngơ: "Sau khi lấy Tống Kiều,  cứ nghĩ cả đời  sẽ cứ thế mà trôi qua, ngày ngày chăm lo cho gia đình. Nếu sinh  con trai thì cuộc sống sẽ dễ thở hơn một chút,   sẽ dựa  con.  giờ đây,   mở cửa hàng riêng, họ đều gọi  là bà chủ Khâu. Con trai cũng  hiểu chuyện,  còn gặp  một  khác nữa. Tất cả cứ như một giấc mơ ."
  nghiêng khuôn mặt cô , khẽ mỉm : "Chúc mừng ."
"Tiểu Phương,   định tìm một  để sống cùng ?"
   giường, gối tay  đầu: "Không định. Mình  ,   tin đàn ông,   đàn ông  tổn thương quá sâu sắc ,   tin một ai cả."
Khâu Vân ngẩn : "Cậu yêu đương từ lúc nào ?"
"Không ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chuyen-sinh-sau-khi-chet-co-ay-la-ngoi-sao/chap-6.html.]
"Cậu giấu  đúng ? Nói cho   !"
"Thật sự là  ..."
Ngày hôm , Khâu Vân  trang điểm xong, sẵn sàng chờ chú rể đến đón.   ngờ tên khốn nạn Tống Kiều  tìm đến  lúc .
Hắn  mặc quần áo rách rưới, gương mặt đầy râu ria  cạo, mắt đỏ ngầu. Nhìn qua là   mới tỉnh dậy  một cơn say.
Không  từ  mà    chỗ ở của chúng , đợi khi khách khứa đến đông đủ,  điên cuồng đập cửa, bắt đầu gào thét thảm thiết: "Mọi  mau xem cái con đàn bà độc ác Khâu Vân  ! Lấy  xong thì  ve vãn khắp nơi, còn dắt con trai   suốt mười mấy năm,  cho cha con chúng  gặp mặt. Bây giờ  còn  tìm cha dượng cho con trai  nữa, đúng là độc ác mà!"
Khâu Vân mặc váy cưới  , tức đến đỏ cả mắt.
Chúng   chuyển nhà một , hàng xóm láng giềng   chuyện   giữa Khâu Vân và Tống Kiều. Giờ     ,   đều xì xào bàn tán.
 cầm cái xẻng ở góc sân lên, nhấc thử xem,   thẳng về phía Tống Kiều: "Nào,    chuyện với  một chút."
"Lại là mày! Con tiện nhân! Chính mày  hủy hoại tao!" Tống Kiều tiện tay nhặt một hòn đá  đất lên, giơ cao.
 đang suy nghĩ xem nên đánh   thì  thấy   đồng thanh hô lên: "Khải Vận!"
  đầu , thấy Khâu Khải Vận đang cầm một con d.a.o  bếp, mắt đỏ hoe xông .
Năm nay  bé  tròn mười hai tuổi, chỉ cao đến vai .  giờ đây   chắn  mặt , gầm lên với Tống Kiều: "Ông thử đụng  dì Phương xem! Ông thử chửi   một câu nữa xem!"
Không khí nhất thời im lặng.
Tống Kiều lập tức vứt hòn đá xuống,  lăn  đất ăn vạ: "Con trai đánh ba, còn  thiên lý nữa  đây?"
Khâu Khải Vận tức đến run cả vai: "    ba như ông!  chỉ  hai   thôi!"
May mắn là  khi sự việc trở nên nghiêm trọng, Trần Chí  kịp thời đến nơi. Người bạn cảnh sát của   ngay lập tức đưa  đến kéo Tống Kiều .
 vỗ vai Khâu Khải Vận, lúc đó mới nhận   bé vẫn còn run rẩy vì sợ: "Dì Phương... con   đúng  ạ?"
 xoa đầu  bé: "Cũng ."
Khâu Khải Vận  quen gọi Trần Chí là ba, Trần Chí cũng  ép buộc: "Cứ gọi là chú Trần,  ."
Anh  bắt đầu đảm nhận nhiệm vụ đưa đón Khâu Khải Vận  học. Đôi khi  bé cãi  với bạn bè ở trường, Khâu Vân bận rộn  thể   thì   cũng đến giải quyết.
Dần dần, Khâu Khải Vận  chuyện với Trần Chí nhiều hơn cả với .
Cũng , từ nhỏ  bé  sợ , vốn dĩ cũng   tâm sự với .