giả vờ tỏ  khó xử: " mà chương trình hỗ trợ của chúng   điều kiện, chỉ dành cho gia đình độc đinh. Ôi, nhà cô  hai đứa thật đáng tiếc! Nếu chỉ  một  con trai, nếu đỗ Đại học còn  tiền trợ cấp,   là một khoản tiền nhỏ . Này, các cô   , bây giờ tiền trợ cấp cho gia đình độc nhất nhiều lắm!"
Ba  của Kiều Lệ  , họ  bảo  đợi một chút,   trong bàn bạc nửa tiếng,    với : "Con bé Kiều Lệ   thể chuyển hộ khẩu sang nhà bác Cả nó. Nhà chúng  chỉ  một thằng con trai  thôi, chắc là gia đình độc đinh  nhỉ?"
Kiều Lệ kinh ngạc: "Mẹ!"
Mẹ Kiều Lệ  đầu  quát: "Gọi gì mà gọi? Chẳng qua là chuyển hộ khẩu thôi,   mày vẫn là con gái của nhà  mà? Với , bác Cả mày  thương mày từ nhỏ, ông  cũng   con, mày sang đó lợi đủ đường."
Kiều Lệ mắt ngấn lệ,    chạy  ngoài.
 mỉm : "Nếu  thì nhà cô  đủ điều kiện nhận hỗ trợ ."
Cô    rằng, cái  con trai mà cô  nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, sợ rơi sợ vỡ , đến năm lớp 11   học nổi, sớm bỏ học .
Đừng  là Đại học, ngay cả bằng  nghiệp cấp Ba cũng  lấy .
Và  khi Kiều Lệ  nhận  con nuôi, cô bé  còn nghĩa vụ chu cấp cho ba  ruột nữa. Sau  dù cô bé sống thế nào, ba  của Kiều Lệ cũng  thể dùng huyết thống để ràng buộc cô bé .
Trong ký ức của , bác Cả của Kiều Lệ, tức là cụ ngoại của , là  duy nhất đối  với chúng .
  thể giúp cô bé   thoát khỏi gia đình gốc, nhưng ít nhất về mặt pháp luật,  giúp cô bé  một đường lui.
13.
Trạm Én Đêm
Sau khi rời ,  thấy Kiều Lệ đang buồn bã ở đầu cầu.
Cô bé cúi đầu  bên bờ sông, lau nước mắt.
  tới,  xuống bên cạnh cô bé: "Có  cháu giận dì vì   những điều đó với ba  của cháu ?"
Kiều Lệ lắc đầu: "Anh Khải Vận  cho cháu mượn tiền học phí ,    với cháu là tiền dì cho, cảm ơn dì Phương!"
 liền   gì nữa.
Khi Mặt trời lặn,  thấy bóng dáng Khâu Khải Vận đang sốt sắng ở phía bên  cầu, gọi tên Kiều Lệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chuyen-sinh-sau-khi-chet-co-ay-la-ngoi-sao/chap-8.html.]
Mắt Kiều Lệ sáng lên, định lên tiếng gọi  bé thì   ngăn : "Cháu thích thằng bé ?"
Kiều Lệ đỏ mặt một cách bất ngờ.
Vẻ mặt   chút phức tạp: "Dì  thằng bé lớn lên, nhưng dì vẫn  chắc thằng bé   là một đứa trẻ   ."
Kiều Lệ thắc mắc: "Anh Khải Vận  mà,   dũng cảm, chính nghĩa, còn giúp đỡ bạn học,  bao giờ bắt nạt con gái,  lễ phép,  hơn mấy  con trai hư trong lớp nhiều."
  cô bé thật sâu: "Đừng tin lời  của một  đàn ông. Lời  ý  ai cũng  thể . Cháu  xem     những gì, tình yêu thật sự  thể hiện qua những chi tiết nhỏ."
"Thích một  là điều  thể tránh khỏi, nhưng dì hy vọng bất kể lúc nào, cháu cũng  đặt bản   lên hàng đầu. Nếu một ngày nào đó cháu bắt đầu suy nghĩ, cuộc sống  còn  cần  tiếp tục ? Thì đừng do dự nữa, hãy dứt khoát rời ."
Kiều Lệ nửa hiểu nửa : "Dạ,  ạ..."
  dậy phủi bụi  ,  khi  lưng bước  vẫn  nhịn   đầu  : "Dì thật sự  tin tưởng thằng nhóc đó ,  là cháu đổi  khác để thích ."
Kiều Lệ ngơ ngác.
Thời gian cấp Ba trôi qua nhanh chóng.
Khâu Khải Vận đỗ  một trường Đại học bình thường, còn Kiều Lệ thì giỏi hơn  bé, đỗ  một trường trọng điểm.
Khâu Vân vui mừng khôn xiết, bận rộn tổ chức tiệc mừng. Còn  lén chuẩn  tiền học phí đại học cho Kiều Lệ, định tặng cô bé  danh nghĩa quỹ học bổng tự phát của xã hội.
Cuối cùng  vẫn  nhịn  mà tẩy não cô bé: "Thật sự  suy nghĩ  ? Cháu thi  hơn thằng nhóc đó, Khâu Khải Vận  xứng với cháu ."
Kiều Lệ đỏ mặt: " cháu cảm thấy,    hơn bất kỳ ai khác."
Trời ơi,   của   là một  si tình đến thế  chứ?
Kiếp , gia đình Kiều Lệ vì tiền thách cưới mà khi Kiều Lệ vẫn còn học lớp 11, liền vội vàng gả Kiều Lệ cho Tống Khải Vận  bỏ học.
Đó là khởi đầu của bi kịch.
Sống  một đời, họ vẫn ở bên . Chỉ là mỗi  đều  còn là chính  của kiếp  nữa.