Diệp Mộng Linh đang đường học về nhà thì thấy một con mèo đen nhỏ đáng yêu đang chăm chú bên vệ đường. Cô bé liền nhảy chân sáo tới.
"Mèo con, mày tao gì ? Có đói ?"
"Meo meo meo." (Ưm, đói .)
"Thật sự đói ! Tao bánh quy nhỏ , mày ăn ?"
"Meo meo." (Được chứ.)
"Được, tao lấy cho mày, mày đợi một chút."
Nói , cô bé tháo ba lô xuống, bắt đầu lục tìm.
"Meo meo meo." (Thật sự thể giao tiếp tinh thần , thể nào hiểu tiếng meo meo của chứ? Nghe vẻ lợi hại ghê!)
"Ủa..., mày thiên phú của tao là Giao tiếp tinh thần?" Cô bé lấy một gói bánh quy nhỏ.
"Biết thể thông qua cô bé để bán hộp mù! Thật là tuyệt vời!" Khương Thần thầm nghĩ trong lòng.
"Hộp mù gì cơ?" Cô bé nghi ngờ hỏi.
"Meo meo!" (Mày còn cả những gì tao đang nghĩ nữa !)
"Ấy da! Đừng để ý đến những chi tiết đó, bố tao bảo tao giữ bí mật, mày đừng cho khác đấy!"
"Meo meo..." ( cho khác? Người khác hiểu tiếng meo meo của ?)
Khương Thần vùi đầu ăn bánh quy nhỏ mà Diệp Mộng Linh đưa tới, cảm giác đói cồn cào dần dần tan biến.
Triệu chứng choáng váng do sử dụng Niệm Lực cũng giảm bớt. Tinh thần lực của cao gấp ba thường, chắc chắn là do thể lực quá kém, nên mới thất bại khi thi triển!
Tinh thần lực cũng như sức mạnh, đều cần thể lực tương ứng nền tảng.
Diệp Mộng Linh cho mèo con ăn bánh quy, đổ một nắp chai nước. Con mèo đen nhỏ trông vẻ thông minh, là mang về nuôi nhỉ!
Diệp Mộng Linh nghĩ bụng đưa lời đề nghị .
"Tiểu Hắc, mày về nhà với tao ? Sau sẽ chịu đói nữa !"
"Meo meo meo!" (Được chứ! Được chứ!)
Diệp Mộng Linh khúc khích , đưa tay ôm mèo con lên, bắt đầu nhảy chân sáo chạy về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/chuyen-sinh-thanh-meo-linh-khi-khoi-phuc-ban-hop-mu/chuong-3-cuoc-gap-go-dinh-menh.html.]
Mèo con Kute
Trên đường , Khương Thần nghĩ nhiều.
Lam Tinh bây giờ trở thành bộ dạng gì ? Sau khi chuyển kiếp thành một con mèo thì sống sót thế nào đây! Lại nữa oán trách cái Địa Phủ Biện Sự Xứ đáng tin cậy! May mà còn thể bán hộp mù, đúng là hệ thống sản xuất chắc chắn là hàng cao cấp! Không hộp mù thể mở bảo bối gì nữa.
Trên đường , Khương Thần lòng đầy suy tư, còn Diệp Mộng Linh thì thông qua thiên phú của lặng lẽ trộm.
Bố cô bé , năng lực giữ bí mật, nhiều nhiều, ít ít, lỡ những chuyện nên thì nguy hiểm, ai cũng bí mật trong lòng khác .
Cứ như , Diệp Mộng Linh suốt đường đều lặng lẽ lắng , trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc.
Con mèo mà là chuyển kiếp trọng sinh, đầu thai nhầm chỗ ! Mới chuyển kiếp thành một con mèo, kiếp hình như còn là một bác sĩ, lợi hại, lợi hại thật!
Tiểu Hắc mà còn thể bán hộp mù, về nhà sẽ mua vài cái xem thể mở bảo bối gì, nếu thật sự bảo bối, hộp mù của Tiểu Hắc sẽ bao hết! Hề hề...
Khương Thần rằng những suy nghĩ trong lòng cô bé loli trộm hết, bí mật của cũng đều lộ tẩy !
May mắn , Diệp Mộng Linh kể từ khi thức tỉnh năng lực thiên phú trở nên ít , trong việc giữ bí mật thành thạo, khi những bí mật đáng kinh ngạc, cô bé cũng chỉ tìm cha và ông nội để tâm sự.
Chẳng bao lâu , Diệp Mộng Linh ôm mèo con Khương Thần chạy đến một trang viên canh gác nghiêm ngặt, trang viên xong liền chạy thẳng đến một biệt thự xa hoa.
Xem điều kiện sống của cô bé khá , chắc chắn thể mua hộp mù! Vậy thì việc kinh doanh sẽ dễ dàng triển khai ! Hề hề hề...
Khương Thần đắc ý thầm trong lòng.
Diệp Mộng Linh cũng tươi rạng rỡ, ôm mèo con một mạch chạy về nhà .
Thực , bây giờ do đất rộng thưa, những điều kiện xây nhà to một chút là chuyện bình thường, con còn chen chúc trong những căn hộ mấy chục mét vuông, nhà cửa bây giờ là thứ rẻ tiền nhất.
Kể từ khi sinh vật cầu bắt đầu biến dị, loài cũng trong đó.
Các sinh vật khác chủ yếu biến dị theo tộc quần, gen của các tộc quần biến dị khác biệt lớn, khả năng sinh sản của tộc quần ảnh hưởng nhiều.
Trong khi đó, loài biến dị theo vô hướng khác , năng lực thức tỉnh cũng đa dạng, phổ biến nhất là các hệ nguyên tố, hệ cường hóa thể chất, và một năng lực ít gặp khác.
Do đó, gen của con cũng xuất hiện sự khác biệt, những sự khác biệt gen quá lớn khi kết hôn thì việc sinh con tương đối khó khăn, còn những cùng năng lực thì dễ dàng sinh con hơn.
Điều dẫn đến tình trạng tỷ lệ sinh của nhân loại cực kỳ thấp, đó là lý do vì Khương Thần xếp hàng đợi ở địa phủ suốt năm trăm năm.
Năm trăm năm cũng là thời kỳ gian nan khi nhân loại tranh giành gian sinh tồn với các sinh vật biến dị.
Nhờ sự nỗ lực phấn đấu, đổ m.á.u chiến đấu của vô tiền bối, mới cuộc sống định và yên bình như ngày nay.
"Được , cuối cùng cũng về đến nhà, mau lấy hộp mù mà mày cho tao xem !"