Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 169: Em Thơm Thế

Cập nhật lúc: 2025-11-19 14:39:48
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Hàn thấy phụ nữ nhà lên giọng bậy bạ, mồ hôi lạnh gần như chảy .

"Chị dâu, vợ em nó thiếu đầu óc, chị đừng để bụng."

Giang Hàn vội vàng giải thích với Cẩm Thư.

Đội trưởng là nghiêm túc, nên tưởng rằng Cẩm Thư cũng thuộc tuýp đó.

" tức, bởi vì cũng cho nổ tung cái làng đó. Nếu g.i.ế.c phạm pháp, lũ ngu trong làng đó c.h.ế.t đòn tấn công bằng ánh mắt của chúng ." Cẩm Thư nghiến răng nghiến lợi.

Những vợ phía cô đều gật đầu lia lịa, đúng !

"Chính ủy , nếu còn tình huống như , sẽ tổ chức chúng ngoài dọn dẹp, hãy bớt giận ."

Lời của Giang Hàn những các bà vợ nguôi giận, mà còn như đổ thêm dầu ngọn lửa giận đang bùng cháy trong lòng Cẩm Thư.

"Đội đang bận nhiệm vụ huấn luyện căng thẳng như , lấy thời gian lo những chuyện ? Lỗi của họ, để chiến sĩ của chúng xử lý, đây là dựa cái gì chứ."

Không chỉ các bà vợ gật đầu, những chiến sĩ đang dọn dẹp gần đó cũng đồng tình.

Rõ ràng là làng lý, nhưng đội dẹp yên chuyện.

Đành thôi, kỷ luật là như , bách tính lớn hơn tất cả.

Sở Bá Lương lệnh như cũng là biện pháp cuối cùng.

Nếu là đ.á.n.h , tùy tiện cử một hai tới, cũng đủ đ.á.n.h gục cả làng.

Thậm chí cần cử của đội, để Cẩm Thư lên, cô cũng thể hạ gục vài tên.

vấn đề là, thể tay.

Lực lượng vũ trang là để bảo vệ nhân dân, để chống nhân dân.

Đây chính là chỗ khiến Cẩm Thư cảm thấy ấm ức nhất, bao nhiêu núi cao sông lớn đều vượt qua , vấp ngã ngay tại con mương thối ngay cửa nhà .

" về sẽ nghĩ cách khác."

Cẩm Thư dẫn Trịnh Hân về nhà nghiên cứu đối sách.

Mục Phượng theo bóng lưng hai , trong mắt chất chứa nhiều cảm xúc phức tạp.

Vân Vũ

Biểu hiện của Cẩm Thư và Trịnh Hân hôm nay cho Mục Phượng một chấn động nhỏ.

tưởng Trịnh Hân hiền lành chất phác, ngờ đối diện với thế lực mạnh, cô hề lùi bước.

Đặc biệt là lúc bà lão cuối cùng xách rác tạt tới, cô thậm chí còn lấy che chở cho Cẩm Thư.

Còn Cẩm Thư thì trình áp chế hỏa lực của đối phương.

Cho dù đối diện với nhân vật đáng sợ như trùm làng, cô vẫn thể giữ lý trí.

Mặc dù Cẩm Thư đang giận sôi , nhưng trong mắt khác, cô vẫn điềm tĩnh.

Đây là đầu tiên Mục Phượng thấy, phụ nữ như .

Khác với những phụ nữ cô từng thấy trong làng.

Quan niệm chút đổi, nhưng thứ thực sự đảo lộn nhận thức của cô , vẫn còn ở phía .

Cẩm Thư mặt đen sì về nhà, ở cửa lầu gặp Vu Duệ Ngôn.

Vu Duệ Ngôn thức cả đêm xong bí kíp của Lâm Nghị Hiên.

Tự cho rằng lĩnh ngộ đôi chút tâm đắc, đang định tìm Trịnh Hân thử nghiệm, thấy Trịnh Hân và Cẩm Thư trở về, mắt sáng rỡ.

Trong đầu lập tức nhớ tới điều ghi trong bí kíp: Hãy để cô cảm thấy phụ nữ quyến rũ nhất thế giới, đừng khen một cách hời hợt, hãy khai thác một đặc điểm đặc biệt của cô .

Vắt óc suy nghĩ, cuối cùng cũng nghĩ một điểm khác biệt của Trịnh Hân so với thường.

"Trịnh Hân, hôm nay em thơm đặc biệt thế."

Một trận gió nhẹ thổi qua, mũi Vu Duệ Ngôn động đậy, đây là mùi gì !

Trịnh Hân tưởng đang mỉa, mắt liếc ngang, nhanh chóng bước lên lầu, mặt đỏ bừng.

Cẩm Thư thương hại trai ngốc của .

"Đây là rơi đống rác ?" Vu Duệ Ngôn nhịn , hắt xì một cái.

Cái mùi , thật là... cả tuyệt vời.

"Anh ngốc ..." Cẩm Thư lắc đầu, khó mà rằng bí kíp của Lâm Nghị Hiên trai cô.

Hay là bản trai cô vốn yếu kém sẵn.

Trịnh Hân mượn phòng tắm nhà Cẩm Thư để tắm rửa, Cẩm Thư lấy quần áo của cho Trịnh Hân , cái quần tạt rác thể giặt sạch nữa, vứt thẳng tay.

"Công lý đòi , còn mất thêm một cái quần, đúng là nỗi nhục."

Cẩm Thư nghĩ tới bộ mặt vô lý của bọn họ, gan càng thêm bốc hỏa.

"Hay là... chúng mua cái xưởng chế biến đó ?" Trịnh Hân đề xuất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-169-em-thom-the.html.]

Cẩm Thư lắc đầu.

"Cô mua cái xưởng chế biến , bọn họ sẽ mở cái thứ hai thôi."

Đánh , , thể nhờ cậy cấp .

Như thể ngõ cụt, lời giải.

Mãi cho đến bữa tối, Cẩm Thư vẫn nghĩ giải pháp.

Bề ngoài là gặp khó khăn trong xử lý rác thải, kỳ thực là đang chống sự ngu và ích kỷ truyền từ đời sang đời khác ở địa phương.

Khó quá.

Giờ cơm tối, Lâm Nghị Hiên trở về.

Toàn lấm lem, quần áo dính đầy bùn đất.

Cởi thể .

Cả ngày luyện tập trong núi, thể lực kiệt quệ, ăn một mạch ba bát cơm.

Tôn Anh gắp thịt kho tàu cho con trai, ăn ngấu nghiến, xót xa.

"Thịt lợn lên giá , lương của các vẫn tăng, đây gọi là tăng lượng tăng giá." Tôn Anh phàn nàn.

Kiếm ít tiền như , những việc mạo hiểm tính mạng.

"Tại thịt lợn lên giá?" Lâm Nghị Hiên giả vờ hiểu lời phàn nàn của .

"Bị dịch tả lợn, chiều nay Thủy Linh gọi điện than thở sắp ."

Cẩm Thư đặt bát xuống, đúng là họa vô đơn chí.

Ở bên thuận lợi, Thủy Linh ở Kinh thành cũng buồn rầu đủ điều.

May mà đó Cẩm Thư tích trữ một lượng lớn thịt lợn sống, tạm thời lo giao nổi hàng vật tư cho nước Nga.

Hoạt động bán lẻ nội địa của nhà máy thực phẩm tổn thất nặng, giá thịt lợn mỗi ngày một khác, chi phí chế biến đồ ăn sẵn tăng lên, mua ít .

Cẩm Thư cúp máy điện thoại với Thủy Linh, Lý Đa gọi điện tới than nghèo.

Nguyên liệu ở nhà máy thực phẩm tăng giá, mấy đứa trẻ phân phối mấy hôm nay thu nhập giảm mạnh, băng cassette cũng bán chạy như nữa.

Dân chúng tiền mua thịt ăn, ngân sách cho thứ khác cũng sẽ thu hẹp, ai cũng dễ dàng gì.

Vu Duệ Ngôn lơ đãng xới cơm trắng bỏ miệng, ánh mắt ngừng liếc về phía Trịnh Hân.

Hắn Trịnh Hân thơm, hiểu lầm thành đang châm chọc, thèm chuyện với nữa.

Cúi đầu thấy đang gắp vỏ tôm bát .

"Mẹ, đang ?"

"Con trêu chọc Tiểu Trịnh giận nữa ? Ăn chút vỏ tôm bồi bổ ." Trần Trần gắp hết tất cả vỏ tôm cho con trai.

"Tại ăn vỏ tôm bồi bổ ?" Cẩm Thư tò mò.

"Năm xưa ở lâm trường nuôi lợn, một con lợn sề hoa Quảng Đông Quảng Tây thích, đặt tên nó là Ngôn Ngôn."

Trịnh Hân đặt đũa xuống, trong mắt đầy hiếu kỳ.

"Chữ Ngôn nào?"

Vu Duệ Ngôn thần sắc nghiêm túc, nhất đừng là chữ Ngôn của !

"Chữ Ngôn nào quan trọng, quan trọng là thích nó, vỏ tôm ăn thừa đều cho nó, nó khỏe hơn những con lợn khác."

"Thời đó cơm còn đủ no, lấy tôm từ ?"

"Tôm sông do đội sản xuất nuôi, bố con nửa đêm vớt, mỗi đều vớt một xô, ăn hết."

"Kha kha, chuyện cũ kỹ đừng nhắc tới nữa." Vu Hoằng Văn gằm giọng ho khan.

Trộm tôm của đội sản xuất, chuyện gì ho, mặt con cái, cũng cần thể diện.

Mọi đều trêu , Cẩm Thư cũng , trách cô cứ trai là lợn sề giống Quảng Đông Quảng Tây, thì nguồn gốc như .

Cười , Cẩm Thư đột nhiên lóe lên ý tưởng.

"Mẹ, vỏ tôm thể thức ăn chăn nuôi ?"

"Chắc là đó, Ngôn Ngôn lớn , con cũng lớn - Con trợn mắt gì?

Nếu lúc mang con ăn nhiều tôm như , con thể cao lớn thế ?

Chỉ trách chỉ ăn thịt tôm ăn não tôm, nên bây giờ con mới não, trêu chọc em gái là chọc tức Tiểu Trịnh."

Cẩm Thư nghĩ một cách .

"Hân Hân, lúc nào ăn xong thư phòng với chị."

 

Loading...