Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 172: Có Người Đã Đưa Cô Ấy Đi

Cập nhật lúc: 2025-11-19 14:39:51
Lượt xem: 78

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối với Vu Duệ Ngôn - một kẻ chơi các sàn giao dịch quốc tế - thì cổ phiếu trong nước thực sự chẳng chút sức hút nào, quá ấu trĩ.

Tuy nhiên, vẫn tinh tường nhận rằng em gái trong việc lựa chọn cổ phiếu quả thật thiên phú.

Mã cổ phiếu mà cô chọn lúc mua vẫn còn màu xanh, nửa giờ chuyển thành màu đỏ, thêm nửa giờ nữa, tăng 8%.

Mười vạn của Cẩm Thư kiếm tám nghìn.

"Bán ?" Vu Duệ Ngôn với Cẩm Thư.

Cẩm Thư đang dùng cái ca đựng mang từ nhà đến để uống , thổi bọt , bình tĩnh .

"Chờ thêm chút nữa."

Lúc cổ phiếu vẫn giới hạn biên độ giao động, một ngày tăng 20%, 30% cũng là chuyện thể.

Cách giờ đóng cổng còn một tiếng, mã cổ phiếu của Cẩm Thư tăng lên 15%, mức kỳ vọng tâm lý của Cẩm Thư là 18%.

Uống nhiều quá, bụng trướng, cô quyết định vệ sinh.

"Lát nữa tăng lên 18% thì giúp bán nhé." Cẩm Thư dặn dò Trịnh Hân, dặn xong liền vệ sinh.

Vu Duệ Ngôn thấy em gái - cái bóng điện - , liền bê ghế dịch đến cạnh Trịnh Hân.

"17... 18! Đến mức , bán ngay!" Trịnh Hân thấy cổ phiếu tăng đến mức Cẩm Thư , đang định bán, thì tay của Vu Duệ Ngôn đặt lên tay cô.

"Khối lượng bắt đầu tăng , khối lượng và giá cùng lên, đợi thêm chút nữa, vẫn còn thể tăng." Vu Duệ Ngôn chuyên nghiệp.

Cổ đông phổ thông chơi cổ phiếu chỉ chằm chằm giá cả, còn những tài chính chuyên nghiệp như Vu Duệ Ngôn sẽ theo dõi sát khối lượng giao dịch.

Khối lượng giao dịch tăng lên, thì mức tăng giá là thực.

Nếu khối lượng giao dịch tăng, thì giá tăng cũng là ảo, bất cứ lúc nào cũng thể giảm.

" tổng giám đốc bảo 18% là bán mà." Trịnh Hân tỏ do dự.

Cô đối với Cẩm Thư vô cùng trung thành, lời của Cẩm Thư đối với cô chính là thánh chỉ.

Vu Duệ Ngôn thấy ngứa răng, cảm thấy ghen tị với em gái thì đây...

Mắt đảo một vòng, kế nghĩ .

"Nếu thể lên 20%, em hôn một cái thì ?"

Trịnh Hân định phản bác, cô là thư ký chính quy, chuyện vàng vọt.

Màn hình lớn lẽ cũng cảm nhận sự vô liêm sỉ của Vu Duệ Ngôn.

Màn hình nhiễu loạn một cái, kéo dài năm giây.

Khi trở nên rõ ràng trở , chỉ mã cổ phiếu của Cẩm Thư từ mức tăng 18% biến thành màu đỏ 21%.

Trịnh Hân trợn mắt.

Vu Duệ Ngôn giơ tay chỉ , nè, hôn ở đây nhé.

"Sao tính thế , đồng ý với !"

"Thua cuộc thì chịu, thua nổi hả?" Vu Duệ Ngôn nhướng mày.

Trong lúc chuyện, mã cổ phiếu đó trở thành mức tăng 22%, Vu Duệ Ngôn thấy cũng gần đủ , bảo Trịnh Hân lệnh bán.

Sau khi đặt lệnh đợi một lúc mới khớp lệnh, đợi đến khi khớp lệnh thì cũng là lúc thị trường chứng khoán đóng cửa.

Trịnh Hân đặt lệnh xong kiên nhẫn chờ đợi, vụ đ.á.n.h cược trêu đùa của Vu Duệ Ngôn rối loạn suy nghĩ của cô.

Khiến cô sách cũng , bao nhiêu chữ màu đen , dường như thể sắp xếp tổ hợp, sắp là tên của Vu Duệ Ngôn.

Trịnh Hân thể cảm nhận sự đổi của Vu Duệ Ngôn.

Mấy ngày nay, gọi cô là Trịnh Tiểu Heo nữa, cũng trở nên tôn trọng cô hơn.

Mỗi ngày cô từ nhà Cẩm Thư về, đều là âm thầm hộ tống.

Sự tương tác giữa hai cũng sự đổi vi diệu, nhưng Trịnh Hân vẫn dám bước thêm một bước.

"Thần sắc gì thế? Anh ép gái bán hoa, tạm thời nợ đấy, tính ." Vu Duệ Ngôn gõ nhẹ lên đầu Trịnh Hân.

"Muốn học chơi cổ phiếu ? Anh dạy em, trọng điểm chính là cái khối lượng ..."

Vu Duệ Ngôn kìm nén sự tiếc nuối trong lòng, bắt đầu giảng giải phân tích kỹ thuật cổ phiếu cho Trịnh Hân.

Anh thế, cũng thu hút vài cổ đông xung quanh, đều tới .

Thời gian từng chút trôi qua, cổ phiếu của Cẩm Thư khớp lệnh, trừ phí giao dịch, một buổi chiều kiếm hơn 2 vạn.

Một trận chiến nên danh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-172-co-nguoi-da-dua-co-ay-di.html.]

"Chàng trai trẻ, cháu học về cái , đối tượng , để cô giới thiệu con gái cô cho nhé?" Có một bà cổ đông Vu Duệ Ngôn một cách đầy nhiệt tình.

Đây rõ ràng là con rể vàng mà!

"Xin , cháu đối tượng , đây chính là đối tượng của cháu, sẽ kết hôn." Vu Duệ Ngôn chỉ Trịnh Hân đang bên cạnh.

Trịnh Hân thấy tim đập thót một nhịp. Dù chỉ là bừa để đối phó với bà cụ, nhưng cô vẫn vui.

"Đứa con gái thùng rác vẫn về thế?"

Vu Duệ Ngôn thu tiền xong, thấy các cổ đông lượt rời , mà Cẩm Thư vẫn về, thật là khác thường.

"Đâu tiêu chảy, rơi xuống hố xí chứ?" Vu Duệ Ngôn một cách tinh quái, "Em cầm cái vợt, hố xí vớt nó lên ."

Về em gái nhặt từ thùng rác nữa, mà là vớt từ hố xí lên.

"Chắc là ? Để xem." Trịnh Hân cũng cảm thấy Cẩm Thư lâu quá.

Nhà vệ sinh ở lầu, Trịnh Hân tìm từng buồng một, đều thấy.

Người ở sở giao dịch hết , Cẩm Thư biến mất một dấu vết.

Ánh mắt của Trịnh Hân đột nhiên dừng ở một góc cửa sổ.

Khe cửa sổ nhà vệ sinh, kẹp một chiếc kẹp sách từ lá cây ngô đồng, to cỡ nửa bàn tay.

Một góc của chiếc kẹp sách, nét chữ nhỏ nhưng mạnh mẽ của Lâm Nghị Hiên: "Ngậm thư gấm trong miệng, cùng bay bất ngờ."

Đây là chiếc kẹp sách thủ công do Lâm Nghị Hiên cho Cẩm Thư, đó còn một bài thơ nhỏ ẩn chứa tên Cẩm Thư.

Cẩm Thư trân trọng chiếc kẹp sách , lúc cho Trịnh Hân mượn cuốn "Đỏ và Đen”, cô lén lấy kẹp sách bỏ túi.

Trịnh Hân tận mắt thấy Cẩm Thư bỏ kẹp sách túi, hiểu xuất hiện ở chỗ kỳ lạ thế .

Vừa Lâm Nghị Hiên họp xong, qua đón .

"Vợ ?" Lâm Nghị Hiên mắt liếc một vòng, thấy vợ .

"Không thấy cô , nhưng phát hiện thấy cái cửa sổ nhà vệ sinh." Trịnh Hân lấy chiếc kẹp sách .

Sắc mặt Lâm Nghị Hiên biến đổi.

"Đưa xem."

Sảnh giao dịch chuẩn khóa cửa, Lâm Nghị Hiên trực tiếp lấy giấy tờ tùy , công vụ cần xử lý.

Người gác cổng thấy mặc quân phục, cầm thẻ sĩ quan, dù định gì, nhưng cũng dám ngăn cản, vội vàng cho .

Trịnh Hân dẫn Lâm Nghị Hiên đến nhà vệ sinh, chỉ chỗ phát hiện kẹp sách.

Lâm Nghị Hiên chỉ một cái thấy m.á.u trong như lạnh hết.

"Có bắt cóc vợ ."

"Không thể nào chứ?" Vu Duệ Ngôn cảm thấy khó tin.

Vân Vũ

"Cô kẹp kẹp sách cửa sổ, chính là để tin tức cho ."

Cẩm Thư khác đụng món quà tặng, dù là bạn như Trịnh Hân, cô cũng lấy kẹp sách .

Tâm tư tinh tế , Cẩm Thư chỉ dùng cho Lâm Nghị Hiên.

Món đồ quan trọng như , Cẩm Thư thể tùy tiện kẹp cửa sổ nhà vệ sinh.

Vậy thì chỉ một khả năng, xảy chuyện.

"Tiểu Cẩm võ công phòng , thể đưa , chỉ hai khả năng: Thứ nhất, đối phương đông . Thứ hai, đối phương trong tay súng."

Lâm Nghị Hiên phân tích lạnh lùng.

Võ thuật phòng của Cẩm Thư, đối phó với một hai đàn ông trưởng thành thành vấn đề.

Ở một nơi ồn ào như , thể lặng lẽ đưa cô từ nhà vệ sinh nữ, khả năng lớn là đối phương súng.

"Báo cảnh sát ." Vu Duệ Ngôn lo lắng thôi, vẫn quên đỡ Trịnh Hân.

Chân Trịnh Hân mềm nhũn, mắt đỏ ngay lập tức.

Cô thực sự sợ mất Cẩm Thư, Cẩm Thư chỉ là tổng giám đốc của cô, mà còn là bạn tri kỷ trong đời.

"Cảnh sát quá chậm, điều của ." Lâm Nghị Hiên một cách bình tĩnh.

nội tâm thế nào, chỉ tự .

 

Loading...