Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 179: Con rể của bà bị hủy dung mạo rồi đó nha

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:09:19
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bữa tối, Vu Duệ Ngôn vốn định mời cả nhà ngoài ăn.

Bởi vì chắc chắn em rể "dạy dỗ" xong .

Lâm Nghị Hiên một cú điện thoại gọi tới, mời cả nhà cùng với Trịnh Hân đến nhà dùng bữa, sẽ xuống bếp.

Mọi tới xem, bàn bày sẵn bốn chiếc mũ sắt lớn kiểu quân đội, bên trong đựng đầy những sợi mì nước.

"... Lâm Nghị Hiên, mời chúng ăn thứ thôi ?" Vu Duệ Ngôn chê bai, chế giễu.

"Mì thì phần mộc mạc đấy, nhưng chúng đủ đồ ăn kèm mà." Lâm Nghị Hiên bưng đĩa đồ .

Trên đĩa xếp ngay ngắn nào là sợi dưa chuột, sợi củ cải, giá đỗ, hẹ tây, rau cần thái nhỏ, đậu nành non, đậu Hà Lan, đúng chuẩn món ăn kèm mì bát bảo vùng Kinh thành.

"Trời! Mặt ?" Vu Duệ Ngôn thấy mặt Lâm Nghị Hiên, kinh ngạc thốt lên.

"Vật lộn với mèo, mèo cào."

"Bố! Mẹ! Lại xem cảnh Tây dương ! Con rể quý hóa của các cụ hủy dung mạo !"

Những ghế sofa đồng loạt về phía .

Chỉ thấy khuôn mặt góc cạnh của Lâm Nghị Hiên, hai bên má mỗi bên dán một miếng băng y tế, sống mũi cao thẳng cũng dán thêm một miếng.

"Sao quấn kín cả mặt luôn , lúc đó phim Xác ướp của Hollywood sẽ mời đóng đấy, hồi đầu năm họ còn tìm đầu tư, đồng ý."

"Chúng văn hóa của riêng , no bụng rỗi việc gì đầu tư cho lão Mỹ xác ướp của nước Ai Cập?" Vu Hoằng Văn chằm chằm mặt rể.

Dung mạo và sức chiến đấu của con rể ông, đóng một xác ướp sức chiến đấu vượt trội thì thừa sức.

Không là điều kiện cho phép, mà là chúng trái tim của con Rồng cháu Tiên!

"Em , ai cào ai thế? Cậu để cho nó đè đ.á.n.h chứ?" Vu Duệ Ngôn càng càng thấy khả nghi.

Trong khu gia thuộc mèo?

Con mèo sức chiến đấu cao cỡ nào mới thể cào mặt Lâm Nghị Hiên nông nỗi ?

"Em ?" Vu Duệ Ngôn đột nhiên nhớ , từ lúc bước cửa, vẫn thấy em gái.

Ba vị trưởng bối ghế sofa hẹn mà cùng thẳng dậy, đồng loạt về phía .

"Tên khốn , đ.á.n.h em đến mức dậy nổi giường chứ?"

"Cũng đến nỗi thế." Lâm Nghị Hiên bình tĩnh tự tin.

Hình phạt "gậy" thì dùng "một chút xíu", nhưng mà dậy nổi giường thì quả là khoa trương .

Cánh cửa phòng ngủ mở , đồng loạt về phía đó.

Cẩm Thư bước , khuôn mặt nhỏ ửng hồng, sắc mặt trông còn khá , chỉ điều mặc đồ kín một chút.

"Em mặc nhiều thế nóng ?" Vu Duệ Ngôn chằm chằm chiếc áo len cổ cao của em gái, ở trong nhà mà mặc thế ?

"Em thích." Cẩm Thư trả lời bằng giọng khàn khàn.

Giọng ngược cho bộ dạng của cô một lời giải thích hợp lý, các bậc trưởng bối thấy, ồ, cảm ?

Vu Duệ Ngôn xoa xoa cằm, liếc em rể mặt dán đầy băng y tế, em gái đang mặc đồ như giữa mùa đông, hai , lẽ là c.ắ.n thật?

Cẩm Thư bước đến bàn, Lâm Nghị Hiên xu nịnh kéo ghế cho cô, cô từ từ xuống, chẳng thèm liếc mắt tên xu nịnh Lâm Husky .

Cũng hẳn là c.ắ.n , mà là Lâm Nghị Hiên dùng thủ đoạn bẩn thỉu ép cô bản kiểm điểm, Cẩm Thư xong, càng nghĩ càng tức.

Nhân lúc để ý, cô lao tới c.ắ.n mấy phát.

Trên mặt đầy dấu răng của cô.

Lâm Nghị Hiên cũng chịu thua, đè cô xuống, hút cho khắp đầy nốt dâu.

Chủ trương rằng đừng để ai yên , tuy đường khác nhưng cùng chung một kết quả.

Cứ thế một trận nghịch ngợm, thời gian trôi qua.

Lâm Nghị Hiên vốn định một mâm cơm cũng kịp nữa, trong lúc nguy cấp nảy sáng kiến món mì tương đậu Kinh thành, vỗ n.g.ự.c tự xưng là nhớ quê hương.

"Em chứ?" Trịnh Hân lo lắng Cẩm Thư.

"Em thể chuyện gì chứ, chuyện nhỏ thôi." Cẩm Thư vốn định tỏ phong độ, bắt chéo chân.

động đậy, một bộ phận nào đó sử dụng quá độ liền đau rát rực lửa.

Cô lặng lẽ liếc mắt Lâm Nghị Hiên, đồ vô sỉ , cho da trầy xước hết !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-179-con-re-cua-ba-bi-huy-dung-mao-roi-do-nha.html.]

"Nào, xin vài lời." Lâm Nghị Hiên dậy, lấy nước ngọt rượu.

"Hôm nay, đồng chí Vu Cẩm Thư, dũng cảm chiến đấu với kẻ , khi viện binh tới nơi, màng nguy hiểm tính mạng, chơi trò chơi Nga Roulette với kẻ . Hành động , đáng để suy ngẫm, cần lấy tài liệu giáo d.ụ.c phản diện kể cho thế hệ , lấy đó bài học."

Đoạn mở đầu của Lâm Nghị Hiên khiến Trịnh Hân mà mù mịt.

"Đội trưởng Lâm, rốt cuộc đang tán dương sếp , là đang phê phán sếp ?"

"Cần nhận vấn đề một cách biện chứng, hành vi quá nguy hiểm, các em nhỏ tuyệt đối đừng học theo cô ."

"Khà." Cẩm Thư khoanh tay, lặng lẽ diễn.

"Tiếp theo, mời đồng chí Vu Cẩm Thư phát biểu vài lời." Lâm Nghị Hiên xong định xuống.

Cẩm Thư nhanh tay lẹ mắt, nhanh như cắt rút ghế của .

May mà Lâm Nghị Hiên là luyện tập, đổi khác sớm té cái phịch xuống đất .

Chỉ thấy Đội trưởng Lâm khí trầm đan điền, một thế mã bộ vững chắc, vững như bàn thạch.

Ngay cả lúc , vẫn quên liếc mắt thần thái về phía Cẩm Thư, vẻ mặt đó, rõ ràng đang , sức mạnh cốt lõi của đàn ông nhà em vững ?

Cẩm Thư trả một cái khinh bỉ, miễn cưỡng lên tiếng.

"Em sai ."

"Lần còn dám nữa?" Lâm Nghị Hiên rõ ràng hài lòng với ba từ qua loa của cô.

"Lần vẫn dám."

"Đồng chí Vu Cẩm Thư, chú ý thái độ của đồng chí!"

Cẩm Thư bắt đầu húp sùm sụp mì, để chọc tức Lâm Nghị Hiên, cố ý tạo tiếng động thật lớn.

Vân Vũ

"Em cho thêm hai thìa mù tạt mì của em ?" Lâm Nghị Hiên đe dọa tàn nhẫn.

Tôn Anh hạ giọng thì thầm bên tai Trần Trần đang ngây .

"Bà xem, bộ dạng hèn kém của nó, giống như là kẻ đ.á.n.h vợ ?"

Nghĩ mãi mới chiêu đe dọa "tra tấn" là thêm hai thìa mù tạt, quả thật là quá "tàn nhẫn".

"Bà lão, bà im lặng , bà cũng thêm hai thìa?" Lâm Nghị Hiên về phía .

Tôn Anh cầm cây hành lá đập .

"Mày hết trò đến trò khác đấy chứ? Con dâu tao còn trách mày cứu chậm, mày lên giọng!"

Cẩm Thư húp mì gật đầu lia lịa, đúng đúng đúng.

"Tốc độ của chúng đủ nhanh , mà chậm thêm chút nữa, cô sớm đối đầu với tên b.ắ.n hết một vòng đạn !"

"Vậy thì cũng nguy hiểm..." Tôn Anh chỉ nghĩ đến khung cảnh đó thấy sợ, "Tiểu Thư , đừng chơi trò đó nữa, quá nguy hiểm."

"Cháu hết việc của Nghị Hiên , gì?" Vu Hoằng Văn cũng khuyên.

"Làm bố cháu sợ đến mức về nhà uống t.h.u.ố.c huyết áp đấy, thật sự thể chơi trò nữa." Trần Trần cũng tham gia đội quân công kích.

Trong tiếng trách mắng đầy quan tâm của , Cẩm Thư húp sạch một bát mì tương đậu.

"Thêm một bát nữa." Cẩm Thư đưa bát cho Lâm Nghị Hiên, đường hoàng lệnh cho .

"Thái độ ?" Lâm Nghị Hiên tỏ vẻ khí tiết, loại chiều vợ mù quáng nguyên tắc .

"Được , dàn dựng một màn kịch như , chẳng là để trói buộc em ? Sau ... em sẽ tùy tình hình xử lý thôi."

Cẩm Thư , gọi cả nhà tới, là để lấp đầy nỗi sợ hãi trong lòng cô.

Người những ràng buộc, thể dễ dàng rơi vực sâu.

Cô sẽ bao giờ trở thành như Lý Hạc, cho dù Lâm Nghị Hiên, cô vẫn còn nhiều quan tâm đến cô.

Mặc dù biện pháp của sáo rỗng, còn rườm rà, nhưng Cẩm Thư thừa nhận, quả thật hiệu quả.

Lâm Nghị Hiên thấy thì dừng, rằng đây là lời hứa lớn nhất mà Cẩm Thư thể đưa , nên nhắc chuyện nữa, dù cũng thật sự ngủ sàn nhà.

Hắn dậy múc mì cho cô, tận tình bày biện đồ ăn kèm bát cho cô.

Vu Duệ Ngôn thấy lẩm bẩm vài tiếng, sang to với Trịnh Hân.

 

Loading...