Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 201: Khoảnh khắc rạng ngời tát vào mặt

Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:31:47
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cậu điên cái gì ?” Trần Trần hỏi đứa con trai đang như điên của .

“Khoản vay giải ngân , chúng tiền !”

Vu Duệ Ngôn ngẩng cao mặt mũi, sự nghèo khó của ngày hôm qua, tựa như nước sông Trường Giang cuồn cuộn, trôi về phía đông !

Hiện tại thiếu tiền nữa, tiền !

Vung tay một cái, bắt đầu vẻ kẻ trọc phú mặt .

“Tiểu Muội cần bán nấm nữa, tối nay ăn đại tiệc, bao! Xe của nhà cũng bảo lái sang , em ngoài, bao giờ xe ba bánh nữa!”

Quá khứ tài xế xe ba bánh khinh thường , một trở !

Mấy ngày nay Vu Duệ Ngôn sắp bức bách đến phát điên , một tổng giám đốc Duệ Ngôn đường đường, sa cơ đến mức xe ba bánh chạy đến phòng đại hộ để xin cơm hộp, còn dựa em gái hái nấm nuôi gia đình, thật quá uất ức!

Anh tiêu xài trả thù! Dẫn cả nhà ăn đại tiệc, cho em gái tiền tiêu vặt mua sắm thả ga!

“Ừ.” Cẩm Thư gật đầu, khoản vay phê duyệt sớm hơn cô tưởng một chút, nhưng trong tồn tại một vấn đề kỹ thuật.

“Xe của , ít nhất cũng đến ngày mai mới tới nhỉ?”

.” Khoảng cách hai nơi xa như thế, tài xế lái xe sang cũng đến ngày mai.

“Tiền của , đều ở trong ngân hàng ?”

thế!”

“Ngân hàng thì đều ở trong khu vực nội thành đúng ? Anh định đến nội thành bằng cách nào?”

Vu Duệ Ngôn đơ .

“Vậy thì, bây giờ lời tạm biệt với xe ba bánh, sớm ?”

Nửa giờ , Vu Duệ Ngôn mặt đen như sét ở bên hông chiếc xe ba bánh, lạnh lùng ba kẻ xui xẻo nhà họ Lâm đối diện.

Lâm Mỹ Lệ một đoàn ba chuẩn trở về Bắc Kinh.

Đi nhờ xe ba bánh mà Cẩm Thư thuê.

Hôm nay họ ở nhà khách chuyện hỏa hoạn, sợ hết hồn.

Lâm Thiên Tứ lóc đòi về Bắc Kinh, bao giờ nhắc đến chuyện lính nữa.

Vân Vũ

Vốn tưởng rằng, lính trướng Lâm Nghị Hiên, chắc là sẽ thoải mái uống xem báo, lộn xộn mấy năm cho quân hàm, chuyển ngành về Bắc Kinh.

khi tận mắt chứng kiến mới phát hiện, Lâm Nghị Hiên bọn họ thật sự liều mạng, và nơi cũng chẳng giống những gì nghĩ.

Không xa, chỉ trận hỏa hoạn bất ngờ , lính thật sự cứu hỏa, chỉ cần sơ sẩy một chút, khi mạng sống cũng bỏ .

Hắn chỉ sống một cuộc đời an nhàn, căn bản cái nghề nguy hiểm đầy rủi ro và liều mạng như .

Hắn thể nào hiểu vinh quang và phẩm giá của quân nhân, chỉ cảm thấy một đàn ông ưu tú như Lâm Nghị Hiên ở đây thật quá uổng phí.

Ba nhà họ Lâm đến, một mục đích cũng đạt , còn tốn kém nhiều tiền xe, mấy ngày nay chỉ ăn mì tôm, ai nấy đều bực bội.

Trên xe ba bánh, họ sức nắm lấy cơ hội cuối cùng để móc Cẩm Thư, cố gắng khó chịu Cẩm Thư, cùng với Vu Duệ Ngôn và Trịnh Hân cạnh cô.

“Quen giàu , xe ba bánh quen ? , mệnh con do trời định, trời định bao nhiêu tiền, thì sẽ bấy nhiêu.”

Lâm Mỹ Lệ sức chua ngoa với Vu Duệ Ngôn.

Nếu là bình thường, Vu Duệ Ngôn mắng .

bây giờ tổng giám đốc Duệ Ngôn sắp khôi phục phận trọc phú của , nên những lời của Lâm Mỹ Lệ, chỉ thấy buồn .

Lâm Mỹ Lệ thấy gì, tưởng là tự ti nên mới , bèn càng hăng hái hơn.

Tiếp tục kéo thù hận.

“Vu Tiểu Muội, mày sinh là cái nghèo hèn, nhận đẻ thì ? Mày còn khắc đến cả đẻ của mày thành nghèo rớt mồng tơi nữa !”

Trịnh Hân thấy sếp như , trong lòng phản bác, nhưng Vu Duệ Ngôn nắm lấy tay, lắc đầu hiệu.

Không thấy mặt em gái đang lộ rõ vẻ xa , chắc chắn là cách đối phó với mấy kẻ , nên Vu Duệ Ngôn căn bản lo lắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-201-khoanh-khac-rang-ngoi-tat-vao-mat.html.]

“Vậy mấy sợ khắc ? Bác gái, chúng là họ hàng ?” Cẩm Thư cố ý đào hố cho Lâm đại cô.

“Đừng hòng chúng là họ hàng! cái loại họ hàng như cô! Sau , chúng cầu nọ cầu , đường nào đường nấy, cô tuyệt đối đừng mượn tiền .”

Lâm đại cô mặt mày chua ngoa, đay nghiến, sức vạch rõ ranh giới.

“Ồ, bác trai, bác nghĩ , bác với nhà là họ hàng ? Cho mượn ít tiền—”

Cẩm Thư còn hết lời, Lâm Loa gay gắt ngắt lời cô.

“Nhà với nhà các một tí quan hệ nào! Hôm qua cô đ.á.n.h con trai thành cái thể thống gì !”

Cho mượn tiền là thể, đời cũng thể!

“Ý là, mấy chủ động từ bỏ việc họ hàng với ?” Cẩm Thư lặng lẽ nhấn nút cái máy nhạc trong túi, ghi âm chứng.

“Nhất định ! Chúng mỏng, chịu nổi cứng như cô khắc chúng , tuyệt đối đừng chúng là họ hàng!”

Trịnh Hân hiểu ý đồ của Cẩm Thư, chút thương hại ba kẻ tự tìm đường c.h.ế.t.

Có một , đúng là duyên với giàu sang phú quý.

Cơ hội như đặt mắt, giàu sang trong tầm tay, mà họ dễ dàng từ bỏ.

Chỉ cần những , lúc Cẩm Thư khó khăn về vòng tiền mặt, giúp đỡ một chút, dù chỉ ba năm trăm, Cẩm Thư e ngại thể diện, cũng thể để họ trở về tay .

Một gia tộc đỉnh cấp như nhà họ Vu, chỉ cần rơi rớt một chút của cải từ kẽ tay, cũng đủ cho mấy nhà hưởng lợi lâu .

Cơ hội đổi phận ngay mắt, trân trọng!

“Vậy , nếu mấy việc cầu cạnh đến thì ?” Cẩm Thư tiếp tục đào hố.

“Chúng cầu cạnh cô? Làm thể, ha, Lâm Thiên Tứ dù ăn xin, cũng sẽ lấy của cô một xu!”

Lâm Thiên Tứ to ngạo mạn, Lâm đại cô và Lâm Loa cũng lượt gật đầu.

, họ cần cái họ hàng nghèo rớt mồng tơi , từ nay về ân đoạn tình tuyệt!

Trong lúc chuyện, xe ba bánh đưa mấy đến ngân hàng.

“Đến đây gì? Không đưa chúng đến nhà ga ?” Lâm đại cô hỏi.

“Còn lâu mới đến giờ tàu chạy, cùng chúng chút việc, đây uống cốc cà phê.” Vu Duệ Ngôn nhảy xuống xe ba bánh, hiệu cho tài xế xe ba bánh .

Đây là cuối cùng trong đời xe ba bánh, thề!

“Anh ảo giác , đến ngân hàng uống cà phê? Ngân hàng là chỗ để uống cà phê ?”

Lâm Loa và Lâm Mỹ Lệ cùng lúc to, họ việc ở ngân hàng nhiều như , ngay cả một cốc nước còn uống, cà phê?

“Các thể từng thấy, nhưng thể tồn tại.” Cẩm Thư để cho họ một nụ đầy ẩn ý.

Đây là ngân hàng lớn nhất thành phố S, Vu Duệ Ngôn dẫn bước , vị giám đốc ngân hàng đợi sẵn từ lâu lập tức tiến đến, mặt tươi rạng rỡ.

“Tổng giám đốc Duệ Ngôn, ngài tới !” Thái độ cung kính của giám đốc ngân hàng khiến đoàn nhà họ Lâm trợn mắt há hốc mồm.

“Tiền chuẩn xong ?” Vu Duệ Ngôn hỏi.

“Vừa nhận điện thoại là chúng chuẩn sẵn cho ngài , tổng giám đốc Duệ Ngôn khó khăn lắm mới đến chỗ chúng một , xin hãy nhất định đến văn phòng dùng .”

“Em gái uống cà phê, con bé gái mà, lúc nào cũng thèm khát.” Vu Duệ Ngôn khá là cưng chiều Cẩm Thư.

Cẩm Thư trong lòng điên cuồng lật bạc, rõ ràng là bản uống mà? Đẩy sang cô, đúng là trai ruột thật!

“Có !” Giám đốc ngân hàng thấy , vui vẻ tươi như hoa.

Nhà họ Vu đến đây mở nhà máy, khối lượng vốn cực kỳ lớn, thể tranh thủ đại khách hàng , thành tích năm nay thậm chí năm của ông cũng đủ , thái độ thể .

Cà phê chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ.

Đoàn nhà họ Lâm ngơ ngác theo văn phòng giám đốc, nơi cả đời họ cũng cơ hội bước , coi như mở mang tầm mắt.

cái đ.á.n.h mặt dữ dội hơn, vẫn còn ở phía .

 

Loading...