Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 218: Bàn tính nhỏ của bà bầu

Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:32:14
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Món quà cho kế thừa... Hiểu , một lúc nữa khi đ.á.n.h Vu Phong, em tránh xa nhé.”

Lâm Nghị Hiên bẻ các ngón tay kêu răng rắc.

“Anh đ.á.n.h gì?” Cẩm Thư hiểu.

“Giáo d.ụ.c t.h.a.i nhi đó! Không em sẽ tặng cho con bé nhà một món quà lớn ?”

“... Ý em là, định giáo d.ụ.c t.h.a.i nhi theo kiểu đó thật ư?”

Người giáo d.ụ.c t.h.a.i nhi thì chút nhạc nhẹ du dương, hoặc thưởng thức tác phẩm nghệ thuật đẽ để bồi dưỡng tình cảm, vui vẻ tinh thần.

Còn nhà cô, là đ.á.n.h ? Đây gọi là giáo d.ụ.c t.h.a.i nhi kiểu gì chứ!

“Không thì ý món quà lớn của em là gì?”

“Giang hồ là đ.á.n.h đ.ấ.m c.h.é.m g.i.ế.c, mà là sự đời! Nó là kế thừa duy nhất của em, em ít nhiều cũng mở đường cho tương lai của nó, tìm kiếm vài trợ thủ tương đối chứ?”

Làm doanh nghiệp thể một một tước, tướng tài phù hợp thì thu nạp, cô thể suốt ngày tranh từ tay trai, thời điểm Vu Phong xuất hiện khớp lúc cô phát hiện thai, đây chẳng là món quà mà trời cao ban tặng cho con gái cô ?

Dù là xét từ góc độ thực dụng góc độ huyền học, cô đều chiêu mộ về phe .

“Em chiêu mộ ? Em thật sự sợ tạo phản ... Loại như , thể cùng em đồng hành đến lúc con gái chúng kế thừa sự nghiệp? Chúng tra thông tin về .”

Lâm Nghị Hiên dùng một thủ đoạn, moi một ít thông tin liên quan đến Vu Phong từ miệng cận của Vu Hoằng Văn.

“Hắn đối với Vu Hoằng Vũ, là trung thành một chút, mà là trung thành vô cùng. Có một năm Vu Hoằng Vũ dẫn tình phụ nghỉ dưỡng ở vùng núi tuyết kẹt trong đó, hai đứa con trai ruột của Vu Hoằng Vũ cố ý trì hoãn cứu, đại khái là ông lão c.h.ế.t sớm để thừa kế tài sản. Chính là Vu Phong chạy đến chỗ bố chúng , quỳ xuống cầu xin máy bay trực thăng.”

Trong tình huống môi trường cực kỳ khắc nghiệt, phi công nào bay tới, chính lái trực thăng tới đó cứu Vu Hoằng Vũ .

Nhân vật lợi hại như , nếu đặt ở thời cổ, là t.ử sĩ cũng ngoa, còn giống con ruột hơn cả hai đứa con trai ruột .

“Chính vì bố chúng từng giúp , nên em phân tích, đây chính là lý do hạ sát thủ với trai chúng . Quả thật là một hảo hán trọng tình trọng nghĩa, nhưng em thuyết phục , khả năng lớn lắm.”

“Đoạn , Hân Hân từng với em.” Ánh mắt Cẩm Thư sáng rực lên.

Nhân vật , cô càng chiêu mộ hơn nữa.

“Lúc đó Trịnh Hân còn thư ký cho bố chúng , là hỏi từ miệng tài xế, chỉ vài cận bên cạnh bố chúng chuyện .”

Lâm Nghị Hiên đang định khuyên Cẩm Thư từ bỏ, thì thấy cô bắt đầu bấm đốt ngón tay tính toán.

“Em đang tính gì ?”

“Tính tuổi nghỉ hưu của . Ký hợp đồng 20 năm với em, thì cũng mới 45 tuổi. Con gái chúng 19 tuổi là thể thành chương trình thạc sĩ, học hỏi từ cả hai năm, học từ Nhị Phong hai năm, là thể tiếp quản chỗ của em .”

“Thế lúc đó em gì?”

“Dĩ nhiên là em công thành thoái, nghỉ hưu ! Về nhà trồng cà chua!” Và nhất định là giống cà chua "giặc ăn" đó.

Chỉ nghĩ thôi, Cẩm Thư thấy vô cùng phấn khích.

“Em ở đây tính toán bắt khác vì em trâu ngựa mấy chục năm trời, bản em 40 tuổi nghỉ hưu?”

“Đó là điều em đáng hưởng, nào, ý kiến ?” Cẩm Thư ngẩng cao cằm.

Ai dám ý kiến với một bà bầu? Lâm Nghị Hiên lắc đầu như lắc lục lạc, dám .

Trước khi thai, dám , bây giờ càng dám hơn.

“Em nghỉ hưu là vì em còn gì để dạy cho nó nữa. 19 năm, đủ để nó học hết tất cả khả năng của em . Làm cha buông tay, thì sẽ mãi mãi con cái thể bay cao đến .”

Cẩm Thư xoa xoa bụng, đầy tự tin.

Lâm Nghị Hiên dù cũng nghĩ con gái sẽ thông minh, xét cho cùng gen của bố ở đây .

đối với việc Cẩm Thư , con gái 19 tuổi thể học hết tất cả khả năng của vợ, vẫn chút hoài nghi.

“Không tin? Vậy, dám đ.á.n.h cược với em một ván ?” Ánh mắt Cẩm Thư lóe lên vẻ tinh quái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-218-ban-tinh-nho-cua-ba-bau.html.]

“Mời phu nhân lên xe, cần bế em lên ?” Lâm Nghị Hiên khéo léo né tránh chủ đề .

Cẩm Thư "xì" một tiếng, tự mở cửa xe bước lên, đàn ông gian xảo, một chút cũng dễ lừa chút nào.

“Đi đón cả về nhà ?” Lâm Nghị Hiên ghế lái hỏi.

“Không vội, tiên chở em đến một chỗ .”

Sở giao dịch chứng khoán mở cửa lúc chín giờ ba mươi, chín giờ hai mươi cửa tụ tập ít .

Mấy ngày nay thị trường nóng hổi, mua cổ phiếu gì cũng lời.

Rất nhiều đến để mở tài khoản, dù mua bán cổ phiếu thế nào, cũng nguyên lý của nó là gì, nhưng thấy đều kiếm tiền, họ cũng hứng khởi chờ đợi.

Những mặt tươi rạng rỡ đều là các cổ đông lão luyện, mấy ngày nay kiếm tiền, ai nấy mặt mũi hồng hào, chỉ chờ lúc mở cửa, bước chờ tiền đẻ tiền.

Trong đám biểu cảm vui vẻ đó, vẻ mặt ảm đạm của Long Bá Thiên và con trai càng thêm nổi bật.

Long T.ử Ngang mới thả từ trại giam hôm qua.

Ở trong đó vài ngày, cả còn béo hẳn lên một vòng, đồ ăn trong trại giam khá , nhưng bao giờ đó nữa.

Nghĩ đến "thủ phạm" khiến tù là Vu Cẩm Thư, Long T.ử Ngang yêu, hận, chút sợ.

“Bố, con chỉ xin thôi ?” Long T.ử Ngang nài nỉ cha.

“Không ! Một lúc nữa gặp tiểu thư Vu, tiên con xin , đó theo những gì bố ! Nếu cô nhận con, thì con cút ngoài đạp xích lô , đừng hòng bố cho con một xu nào nữa!”

Long Bá Thiên mấy ngày nay gầy hẳn một vòng.

Sau khi con trai bắt, Cẩm Thư chính tại sở giao dịch tận miệng với ông, nuông chiều con cái chính là hại con.

Long Bá Thiên lúc đầu dù tiếp nhận nổi, nhưng về nhà trằn trọc suốt đêm, cũng theo, khắc ghi trong lòng.

Ông tay cứng rắn để cho con trai ở trong trại giam vài ngày, vận dụng quan hệ để cứu , nhưng như vẫn đủ. Long Bá Thiên lôi thằng con ngỗ nghịch đến, hai cha con túc trực cửa sở giao dịch chờ Cẩm Thư.

Long T.ử Ngang lúc đầu hận Cẩm Thư, Long thiếu từng chịu cái khí bao giờ, hai ngày đầu ở trong trại giam xó xỉnh vẽ vòng tròn nguyền rủa Cẩm Thư.

Sau đó thấy vũ trường cháy, Long T.ử Ngang sợ hãi thấm thía, nếu lúc đó Cẩm Thư kiên quyết hòa giải với , lẽ vẫn đang lêu lổng với Vu Đình Muội bọn chúng trong đó.

Trong danh sách hơn một trăm thương vong , chừng sẽ thêm tên .

, bố lôi đến xin Cẩm Thư, chút do dự đồng ý ngay. ngoài việc xin , bố còn bắt chuyện ...

Long T.ử Ngang một trăm phần , chỉ thể cầu nguyện, tiểu thư Vu hôm nay đừng đến chứng khoán, nhất định đừng đến!

Vân Vũ

Chín giờ hai mươi lăm, sở giao dịch mở cửa, các cổ đông ùa hết, hai cha con họ Long vẫn túc trực cửa.

Ba mươi phút, thị trường mở cửa, là một ngày nhảy giá khỏi điểm mở cửa và tăng vọt, đại sảnh tràn ngập khí vui vẻ.

“Bố, chúng cũng xem chứng khoán , đừng đợi nữa, cô sẽ đến .”

“Mày còn dám nhắc đến chứng khoán? Nếu mày ý đồ với tiểu thư Vu, 000005, chúng mua ! Đến giờ tao vẫn mặt mũi nào đối mặt với những trong đội tàu nhà !”

Nhắc đến cổ phiếu, Long Bá Thiên càng tức giận, ông khó khăn lắm mới tìm một mã ưng ý, lôi kéo cả đội tàu cùng mua, tiền cũng gom đủ.

Kết quả là thằng nhãi con để lỡ thời cơ, mua ở điểm thấp nhất, những ngày đó giá tăng vọt từng ngày dám mua đuổi theo.

Nghĩ đến đây, Long Bá Thiên tức giận, giơ tay tát Long T.ử Ngang một cái, đ.á.n.h xong, liền thấy một giọng nữ ha hả vang lên.

“Long lão bản, giận dữ thế ạ?”

“Tiểu thư Vu!” Long Bá Thiên thấy cô vô cùng xúc động.

Long T.ử Ngang thì tuyệt vọng nhắm nghiền mắt, cô rốt cuộc đến !

Cái mặt mũi của Long thiếu Bắc Kinh, lẽ nào thật sự mang đến thành phố S vứt bỏ ?

 

Loading...