Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 232: Chọc Dậy Nghìn Tầng Sóng

Cập nhật lúc: 2025-11-21 03:35:57
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôn Anh xuất hiện trong bếp với khuôn mặt một chút biểu cảm, ánh mắt lạnh lùng đảo qua :

" tự nguyện xin đày xuống bếp."

Cẩm Thư đang gặm món mực, khẩu vị nấu nướng của Lâm Nghị Hiên quả nhiên cao hơn trai cô một bậc, độ giòn thơm mà cô mong .

ăn cảm thấy ngon miệng lắm, lẽ là vì tâm trạng bất mãn dâng đầy của chồng lúc .

Cẩm Thư thể hiểu tâm trạng của Tôn Anh lúc , bình tâm mà , chồng cô giữ thể diện , đổi bất kỳ ai đối mặt với loại khó ưa, vô cùng phiền phức như bà lão Vu cũng chịu nổi.

Cô thậm chí còn nghi ngờ, ngay từ khi xuất hiện, bà lão Vu cố ý thể hiện sự đáng ghét như .

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, bà phá vỡ mối quan hệ gia đình mà Cẩm Thư dày công cân bằng bấy lâu nay.

Cho dù Tôn Anh miệng lưỡi chê bai con trai thế nào nữa, nhưng trong lòng bà chắc chắn luôn tự hào về con.

Việc bà lão Vu chế nhạo mức lương 850 tệ chắc chắn chạm đúng nơi Tôn Anh nhạy cảm, khiến ngay cả Cẩm Thư, cô con dâu , cũng trở nên vi diệu trong mắt bà.

Bà lão Vu trông vẻ hời hợt, nhưng những việc bà đều khá là trọng yếu, bà chỉ đơn giản là Cẩm Thư sống thoải mái, đến, chắc chắn cũng mang theo mục đích gì đó.

Sau khi hiểu điểm , Cẩm Thư thể yên chờ c.h.ế.t, cô giành thế chủ động, cô đưa một xiên mực cho Tôn Anh.

"Mẹ, tay nghề của Nghị Hiên tuyệt, thử ."

"Tức đến no , ăn nữa."

Trần Trần bên cạnh thấy vô cùng lo lắng, chồng tức giận .

Nếu là đây, Tôn Anh thể nhận đồ mà Cẩm Thư đưa cho.

Sự xuất hiện của bà lão Vu chọc cái gai sâu nhất vốn chôn giấu giữa Cẩm Thư và Tôn Anh.

Trước đây, Tôn Anh vốn chút lo ngại về sự giàu của nhà ngoại Cẩm Thư, chính Cẩm Thư với khả năng thuyết phục thuyết phục bà, đó gặp lúc nhà họ Vu phá sản, Cẩm Thư dẫn dắt nhà họ Vu trỗi dậy, mâu thuẫn tạm thời đè xuống.

Giờ đây lấy chuyện lương của con trai bà thấp , lòng tự trọng của Tôn Anh tổn thương, nên bà mới nổi cáu.

Cẩm Thư đang tính tìm lúc nào đó chuyện với chồng, thì Lâm Nghị Hiên cởi tạp dề , vỗ vỗ Cẩm Thư.

"Nhà hết nước tương , ngoài mua - Bà lão, ngoài với con xách nước tương."

Trong tủ còn hai thùng nước tương, ngay là cái cớ.

Tôn Anh cũng ở trong nhà lúc , bà thấy tiếng động khó chịu của bà lão Vu là thấy bực.

Lâm Nghị Hiên liếc mắt đưa cho Cẩm Thư một ánh mắt "cứ yên tâm giao cho ", dẫn ngoài "mua nước tương".

"Cũng , việc là chủ động xông lên, là một đàn ông , chỉ thôi." Vu Duệ Ngôn ăn mực chiên của Lâm Nghị Hiên bình luận về hành động của .

Vân Vũ

"Anh còn ăn nữa, nhanh nghĩ cách nào đó, để bà về ." Trần Trần lo sợ đến c.h.ế.t.

Bà lão mới đến ngày đầu tiên khuấy đảo nhà con gái cô thành thế , chồng con dâu vốn đang hòa thuận, bà lão đến liền Tôn Anh vui.

"Sao khuyên bà ? Lần đến, phần lớn là với mục đích cầu tình cho Vu Lão Đăng, đạt mục đích, bà sẽ còn tiếp tục khuấy đảo thôi." Vu Duệ Ngôn sớm thấu tất cả.

Một bệnh nhân như bà , các phủ tạng gần như cắt một vòng, vất vả từ xa đến đây, thể chỉ để chọc tức tiểu .

"Vu Lão Đăng suýt nữa hại c.h.ế.t bố chúng , bà còn giúp chuyện? Lần cũng là Vu Lão Đăng giữ bà lão , dọa nhà ?" Cẩm Thư hỏi.

Vu Duệ Ngôn nhún vai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-232-choc-day-nghin-tang-song.html.]

"Em thiên vị là gì ? Giống như lúc em ở nhà Vu Tài Phúc, thái độ của Vu Tài Phúc đối với Vu Đình Muội và em khác . Bà chúng tuy đến mức quá lộ liễu như , nhưng bà vẫn thiên vị con trai út hơn."

Một bàn tay đưa , năm ngón tay dài ngắn khác , một nhà mấy đứa con, cha chắc chắn cũng sẽ đứa yêu thích đặc biệt, mặc dù những cha luôn tự nhận là công bằng.

thực tế là, gần như thể công bằng, ít nhiều sẽ chút thiên vị, nhưng thiên vị như bà lão Vu như cũng nhiều lắm.

"Vu Lão Đăng trở thành như bây giờ, chính là do bà nuông chiều mà . Những năm , ăn thất bát, biển thủ công quỹ của bố chúng , suýt nữa hại c.h.ế.t bố, bố chúng tính sổ với , bà chúng liền lấy một cái đệm, quỳ ở cửa, con trai út chuộc tội, cho hàng xóm láng giềng đều thấy."

Bà lão Vu thường treo câu "để cho" môi, nhưng những việc bà thường xuyên khiến chê .

"Lần Nhị Phong đến tìm , lấy chiếc vòng tay của bà chúng tin, mới theo , giờ nghĩ , ước chừng là bà lão chủ động đưa cho Vu Lão Đăng, chính là thao túng chúng ."

Vu Duệ Ngôn cũng đợi khi sự việc xảy mới nghĩ thông suốt những mánh khóe bên trong .

Sau khi nghĩ thông, cảm thấy thật ngốc, thể tin chuyện .

Giờ đây vụ kiện của nhà họ Vu sắp thắng, bà lão Vu tìm đến nhà, đến nhắm Cẩm Thư, đây chính là thao túng Cẩm Thư, tranh thủ một con đường sống cho con trai út của bà.

"Cũng thể trách , chỉ thể gia phong nhà khá , kính già yêu trẻ - vì , , miếng mực cuối cùng, hãy yêu trẻ một chút , cho em ăn ."

Cẩm Thư chằm chằm miếng mực cuối cùng trong đĩa, Vu Duệ Ngôn đẩy đĩa về phía cô, giận thương.

"Đến lúc nào mà em còn nghĩ đến ăn, em thấy chồng em tức giận đến mức nào ?"

Trần Trần gật đầu, lòng đầy lo lắng.

Con gái cô bây giờ đang mang thai, nếu vì mâu thuẫn gia đình mà buồn bực, sẽ lợi cho sức khỏe.

Mâu thuẫn chồng nàng dâu, vốn là một câu đố khó giải ngàn năm, Cẩm Thư thể cân bằng đến trạng thái ngày hôm nay, thể là thiên thời địa lợi nhân hòa, đủ yếu tố.

Hai con, vì bà lão Vu mà sinh hiềm khích, những ngày thể nghĩ cũng khó mà qua .

"Mẹ, yên tâm , dù tin khả năng ăn của Nghị Hiên, thì cũng tin năng lực của con chứ, con hiểu chồng con, sẽ chuyện gì ."

Lâm Nghị Hiên chính là khí , mới kéo Tôn Anh ngoài công tác tư tưởng, Cẩm Thư tin tưởng, nhất định thể định chồng.

Tất nhiên, trong lòng chồng cái gai nhỏ, đây cũng là chuyện thường tình, Cẩm Thư hề hoảng sợ, cô tự đối sách.

Trong khu dân cư, Tôn Anh giận dữ ghế đá, tay mạnh mẽ vỗ xuống ghế.

"Thu dọn hành lý, về Bắc Kinh!"

"Lúc về, bảo vợ con sẽ nghĩ ? Cô còn đang m.a.n.g t.h.a.i đấy." Lâm Nghị Hiên gần vỗ vai cho , xem xinh của tức giận, cơ bắp đều căng cứng lên .

"Mẹ đương nhiên là tức giận với Tiểu Thư, chỉ là thấy khuôn mặt đắc ý của lão yêu quái thôi, bà một câu nào hồn ? Dựa cái gì—"

Dựa cái gì mà chê lương của con trai bà thấp!

Thời gian qua, Lâm Nghị Hiên và đồng đội của vài sinh tử, đồng đội Mã Thiên Phúc đến giờ vẫn thoát khỏi nguy hiểm tính mạng.

Bản Tôn Anh luôn thấp thỏm lo âu, ngày nào cũng lo lắng, giờ bà lão Vu kích động, Lâm Nghị Hiên kiếm ít, việc dồn việc, ngọn lửa vô minh cháy lên thể kiềm chế nổi.

"Bà quan trọng, quan trọng là, vợ con nghĩ gì, vợ con nhắc đến tiền ?"

Lâm Nghị Hiên một câu trúng trọng tâm, Tôn Anh nghĩ đến Cẩm Thư, cơn giận giảm xuống một nửa.

 

Loading...