Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 237: Em đang ngầm ám chỉ cái gì với hắn thế

Cập nhật lúc: 2025-11-21 03:36:02
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ khi dẫn con gái và con trai tới, Trần Trần nước mắt từng ngừng rơi.

Cẩm Thư và Trịnh Hân hai bên dỗ dành, Tôn Anh cũng chạy sang an ủi, nhưng đều vô ích.

Lúc đầu còn tức giận bà lão Vu ăn khó , về , bà oán hận Vu Hoằng Văn, càu nhàu hư bà lão, càu nhàu nuôi một đàn bạch ác lang.

Tự càu nhàu đủ, bà còn kéo cả Cẩm Thư, Trịnh Hân cùng Tôn Anh, bắt mỗi đều vài câu.

Nói thấu đáo còn , nhất định phân tích thật sâu sắc.

Cẩm Thư vốn tính thoáng nên chẳng áp lực gì, cô dám gọi Vu Hoằng Văn là bác, thao thao bất tuyến.

"Bố em tính tình thế , sai , sai ! Đã trai , tuổi tác cao mà còn phong độ thế !"

"Bảo con ông , ai bảo con khen ?" Trần Trần xì mũi .

"Con xong mà? Ông trai như , mê hoặc một đám bà lão, hôm qua con xuống lầu bà Vương ở tòa —"

Tai Trần Trần dựng lên, cái gì?!

Gã đàn ông đểu cáng còn tin đồn tình cảm? Sự chú ý của bà lập tức chuyển hướng.

Tôn Anh lưng Trần Trần sức phẩy tay với Cẩm Thư, bà cô ơi, bảo con dỗ dành, ai bảo con thêm dầu lửa?

Người bảo con gái là áo cánh nhỏ ấm áp của bố , mà cái áo cánh chỗ nào cũng rách!

"Bà Vương rằng, ôi, con ngại lắm, thôi chúng về chuyện bố nuông chiều bà ."

Cẩm Thư lấy tay che miệng, bộ như đang giữ bí mật kinh thiên thể tiết lộ.

"Nói ngay! Chuyện rõ ràng, ... ... sống với ông nữa!" Trần Trần giằng lấy khăn trong tay con gái, che mặt oà lên.

Cuộc đời , còn đắng hơn cà phê Espresso!

"Này! Con về phe nào ? Bảo con dỗ bà , con ?"

Vu Duệ Ngôn một bên tai chuyện bên phòng bên, còn bên tai để ý xem em gái tức giận, bận rộn hết cả .

"Mẹ đừng , con đây!" Câu của Cẩm Thư như cái công tắc, lập tức khiến nước mắt Trần Trần ngừng chảy.

Ánh mắt đều đổ dồn về phía Cẩm Thư.

"Bà Vương , thể hình của bố em ở làng bà , chắc chắn nhiều bà thích lắm! Cái bác cao lớn thế cày khỏe lắm! Con thề đây là nguyên văn!"

"Thích ở với mấy bà thì để ông , sống với gì!" Trần Trần tức giận đến cực điểm.

Tôn Anh vội vàng khuyên:

"Bà Vương di chứng nhồi m.á.u não, tinh thần định, cứ thấy đàn ông cao lớn là , bà còn bảo Nghị Hiên ở làng bà các cô gái, các chị dâu thích lắm, thể cày mấy mẫu đất!"

"Phụt, bà Vương , tùy khác ? Thấy bố em kiểu 'lão bương thái' thì bảo các bà thích, còn Nghị Hiên thì thu hút các cô gái, chị dâu" Cẩm Thư đúng lúc đùa cợt.

Vu Duệ Ngôn cũng lập tức hiểu ý em gái, chỉ mũi hỏi.

"Bà Vương khen em ? Chắc chắn em là thần tượng trong lòng vạn thiếu nữ ?"

"Thì ."

Cẩm Thư xong, trong phòng đều ầm lên, Trần Trần cũng nước mắt lưng tròng bật , xong mới nghĩ , hiểu .

"Con , đùa cả bố nữa hả!" Trần Trần lấy ngón tay gõ nhẹ lên trán Cẩm Thư.

Vừa bà tức quá mới để con gái dắt mũi, còn tưởng ông chồng già tin đồn tình cảm.

Giận dữ trút hết , tâm trạng thấy nhẹ nhõm, cái áo cánh nhỏ của bà, rốt cuộc vẫn thương .

"Cười một trẻ mười tuổi mà, vì một liên quan mà tức giận cũng chẳng cần thiết, xinh của con mà tức giận sẽ nếp nhăn đó."

Cẩm Thư áp đầu lên vai Trần Trần, tình mẫu t.ử mà kiếp từng trải nghiệm, kiếp đều cảm nhận từ Trần Trần, cô thích thứ tình cảm thuần khiết , và cũng sẽ dùng hết khả năng để duy trì nó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-237-em-dang-ngam-am-chi-cai-gi-voi-han-the.html.]

Một bà lão thích gây chuyện, đừng hòng phá hoại gia đình hạnh phúc của cô.

Cẩm Thư dỗ xong Trần Trần, Vu Duệ Ngôn đặt ly nước xuống, bên phòng bố cũng thương lượng xong.

"Kết luận là, ngày mai bắt bà nội mua bộ ngũ kim lễ vật xin em gái, và bố sẽ quẹt thẻ, bà lão chắc đau lòng lắm, ước gì phát bệnh tim quá!"

"Bà nội của con cũng nên kha khá tiền chứ? Không đến nỗi vì chút tiền đó mà buồn phiền chứ?"

Tôn Anh tuy hiểu hàng hiệu, nhưng thấy trang sức bà lão Vu đeo đều rẻ, chỉ mỗi chiếc nhẫn thôi cũng đủ mua mấy cân vàng ?

"Bà tích cóp khá nhiều tiền riêng, bố em hiếu thảo mà, nhưng tiền và keo kiệt hề mâu thuẫn, bà lão đó keo kiệt đến mức một xu cũng bỏ , xe chở phân qua cửa nhà bà, bà cũng lấy tay hốt một muỗng, thì cảm thấy thiệt."

"Anh gì mà ghê thế!" Cẩm Thư thấy buồn nôn vì lời trai, bụm miệng phản xạ nôn.

"Tội nghiệp quá, bắt nạt em gái !" Trần Trần vỗ lưng con gái, đồng thời lườm đứa con trai gây chuyện.

"Dù tổng giám đốc Duệ ghê, nhưng xin chứng minh, phu nhân họ Vu quả thực là tính cách như , mang đồ tới cho bà, còn thấy bà ăn trái cây mọc mốc, khuyên thế nào cũng ."

Trịnh Hân cũng từng thấy ai keo kiệt như .

Bà lão Vu tự nỡ tiêu tiền, sở thích lớn nhất là moi tiền từ con trai cả, hớn hở mang cho con trai út.

"Chẳng trách nội tạng đều cắt bỏ một vòng... Ăn nhiều trái cây mọc mốc quá chăng?" Cẩm Thư từng thấy ít giàu kiểu .

Keo kiệt đến mức một xu cũng bỏ , luôn tiết kiệm ở những chỗ đáng, trái cây một nghìn một cân mọc mốc nỡ vứt, nhất định ăn, ăn xong nôn mửa viện mất mấy nghìn, đúng là tiết kiệm vô ích.

Lần Vu Hoằng Văn thực sự hạ quyết tâm trị bà lão, bắt bà tự bỏ tiền mua đủ năm món vàng cho Cẩm Thư, 200g.

Bà lão Vu đau lòng đến mức cả đêm ngủ , cứ nghĩ đến việc đồ đưa cho Cẩm Thư mà bà ưa, nhức nhối.

Trần Trần thì ngủ một giấc ngon lành.

Tối qua Vu Hoằng Văn mắng xong bà lão định mời vợ về phòng, Trần Trần lạnh lùng từ chối.

Bà lão xin con gái, bà sẽ giữ tình trạng sống ly , kiên quyết về.

Cái áo cánh nhỏ Cẩm Thư cũng phản bội, cùng trai lái xe đưa đến khách sạn đắt nhất trong thành phố, mấy con còn ăn một bữa tiệc khuya.

Trần Trần còn bảo Trịnh Hân dùng máy ảnh chụp lấy liền chụp mấy tấm ảnh bà và con gái vui vẻ ăn khuya, bắt Vu Duệ Ngôn chuyển cho Vu Hoằng Văn.

Vu Hoằng Văn nhận ảnh, suýt nữa thổ huyết.

Tại bồi bàn trẻ trung thế? Còn lúc rót nước cho vợ , mặt gần như dính sát vợ !

Đáng ghét hơn nữa, cái áo cánh rách nát đó của , tại lúc đó gắp một cọng rau chân vịt màu xanh ống kính? Con nhỏ , đang ngầm ám chỉ cái gì !

thứ khiến Vu Hoằng Văn tức giận hơn, vẫn là khẩu tín con trai mang về.

Nói rằng ở trong thành tiêu tiền như nước, vui quên về, em gái cũng giữ khách sạn hộ giá.

Hôm nay chỉ mới tìm bồi bàn trẻ tuổi dọn đồ, ngày mai nếu đợi lời xin của bà lão Vu, em gái sẽ dẫn đến "Kim Sắc Niên Hoa".

"Kim Sắc Niên Hoa, ?" Vu Hoằng Văn cảnh giác hỏi, cái tên thấy giống chỗ .

"Là vũ trường khiêu vũ disco."

"Bậy bạ! Một m.a.n.g t.h.a.i và một phụ nữ trung niên, nhảy disco cái gì?" Vu Hoằng Văn nổi trận lôi đình.

"Sao thể nhảy? Em gái bảo con mang cho bố một câu, nếu bố dẹp yên bà nội, thì—"

Vu Duệ Ngôn hắng giọng, bắt chước giọng điệu chậm rãi nhịp điệu lúc bình thường của Cẩm Thư.

"Toàn bộ chi phí tối nay, do Trần bao hết ~"

 

Vân Vũ

 

Loading...