Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 246: Em gọi đây là điểm đến thì dừng?

Cập nhật lúc: 2025-11-21 03:36:16
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cẩm Thư để Mã Thiên Phúc tiếp tục ăn vạ, trực tiếp đưa Tiểu Diệp đến khoa sản để theo dõi.

đầu với Mã Thiên Phúc đang giường bệnh:

"Dạo vợ ngày đêm chăm sóc , dù tỉnh , nhưng tất cả chúng đều chứng kiến, một chăm sóc . Cô đang mang thai, hôm nay chịu kích động lớn như , cơ thể suy sụp , dưỡng sức."

"Bà cái gì thế! Cô dưỡng sức, ai chăm sóc con trai !" Mẹ Mã Thiên Phúc giận dữ đến cực điểm, cảm thấy vô cùng căm ghét Cẩm Thư.

"Đương nhiên là ' hiền' như bà. Cụ mới còn tự khoe hết lời, nào là lo lắng cho con trai đến mất ngủ, nào là yêu thương con trai hết mực, việc chăm sóc bệnh nhân chắc chắn thành vấn đề."

Cẩm Thư dứt lời, mấy vợ ở cửa phòng, là ai, khẽ hô to:

"Nói lắm!"

"Thật là phấn chấn!"

Tuy rằng việc nhà của khác nhất nên nhúng tay , nhưng những hành động ngang ngược của Mã Thiên Phúc từ lâu trở thành cái gai trong mắt trong khu tập thể, ai nhắc đến bà cũng thấy tức giận.

Giờ đây Cẩm Thư tiếng lòng của , tất nhiên ai nấy đều cảm thấy vô cùng thoải mái, hả hê.

Cẩm Thư xong liền đến giường bệnh, mỉm với Mã Thiên Phúc.

"Anh dưỡng bệnh cho , vợ chúng sẽ giúp chăm sóc, đừng nghĩ ngợi gì khác."

Xem phương diện đối phương vẫn là bệnh nhân, cô chuyện khách khí .

Nếu Mã Thiên Phúc là bình thường, Cẩm Thư sớm mắng cho một trận.

tin Mã Thiên Phúc gì về những việc , nhưng từng lập trường của Tiểu Diệp để vài lời công bằng cho cô.

Mâu thuẫn chồng nàng dâu, thái độ của chồng vô cùng quan trọng.

Mã Thiên Phúc luôn giả vờ như chuyện gì, chính là vì cảm thấy những việc " ảnh hưởng gì lớn", thể nhẫn nhịn thì nhẫn. Cẩm Thư thậm chí còn suy nghĩ mấy tích cực rằng, lẽ cảm thấy cách của là đang tranh thủ lợi ích cho , nên mới giả vờ điếc ngơ.

Dù là gì nữa, việc chạm đến sự khó chịu của Cẩm Thư, cô cứ nên thì , nên thì .

Mục Phượng và mấy khác cũng bước , để quà thăm bệnh nhân xuống, đó cả nhóm rời .

"Bà ơi, ai ngốc cả, một việc đừng nên quá đáng." Tiêu Hồng là thẳng tính, cô sợ đắc tội khác, cứ nên .

Mẹ Mã Thiên Phúc mặt đỏ bừng, định phản bác, Cẩm Thư lạnh lùng mỉm với bà .

"Con trai bà tỉnh, nhất bà đừng kích động , nếu gây ảnh hưởng gì, đều sẽ đổ cho bà."

Câu hiệu quả hơn bất cứ thứ gì khác. Loại ích kỷ đến cực điểm như Mã Thiên Phúc sợ nhất là gánh trách nhiệm, Cẩm Thư , bà dám năng gì nữa.

đành Cẩm Thư dẫn theo một đoàn xa, lẩm bẩm nhỏ:

"Đội trưởng Lâm đúng là hèn nhát, trong nhà để đàn bà quản việc, đàn bà quá giỏi giang, nhà cửa sớm muộn cũng tan nát!"

Mục Phượng đầu , thấy bà lão đó lầm bầm.

"Chị ơi, bà đang c.h.ử.i chị ?"

"Miệng là của bà , c.h.ử.i thì chửi. Nếu như c.h.ử.i rủa nguyền rủa thật sự hiệu quả, thế giới sớm hòa bình , cần gì đ.á.n.h Chiến tranh Thế giới thứ nhất, thứ hai?"

Cứ tập hợp một đội ngũ các bà lão tâm lý lệch lạc, thành lập một đại đội chuyên c.h.ử.i rủa, xả một trận nguyền rủa về phía kẻ địch, đổ m.á.u mà thắng.

Đánh gì! Đào tạo quân nhân gì!

Có các bà lão lắm mồm định thiên hạ là đủ !

Cẩm Thư xử lý xong chuyện bên , đến khoa sản đăng ký khám cho Mục Phượng. Trong lúc chờ cô khám, cô tranh thủ ghé thăm Tiểu Diệp.

Lúc Tiểu Diệp nữa, đang thẫn thờ giường bệnh, thấy Cẩm Thư đến liền vội vàng dậy.

"Chị ơi, em thật sự , em xuống ."

Phòng bệnh của Mã Thiên Phúc ở tầng , Tiểu Diệp lúc nào cũng canh cánh lo lắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-246-em-goi-day-la-diem-den-thi-dung.html.]

"Chịu đựng khổ sở đủ ? Nằm im! Hai con ở lên cầu xin thì em cứ ở yên đây."

"Thiên Phúc tỉnh, em lo lắng."

"Chuyện là do gây , liên quan gì đến em? Đừng tự ôm lấy trách nhiệm về , tất cả thứ đều liên quan đến em."

Cẩm Thư khuyên cô vài câu ngắn gọn, khuyên sâu.

, Tiểu Diệp sẽ .

Môi trường định hình tính cách, cũng khiến nhiều mối quan hệ tưởng chừng như dị biệt tìm điểm cân bằng.

Những bà chồng khó tính như Mã Thiên Phúc thể tiếp tục gây họa lâu dài, thể thiếu một con trai giả điếc giả ngơ, cùng một vợ nhẫn nhịn chịu đựng và tự cho rằng đang cống hiến vô tư, tự cho là vĩ đại.

Tính cách của Tiểu Diệp như cũng trách . Đây là kết quả môi trường và gia đình nguyên sinh của cô cố tình nuôi dưỡng.

Bốn chữ "hiền thê lương mẫu" giống như một cái vòng kim cô, khóa chặt lấy những phụ nữ như Tiểu Diệp.

Muốn cô đổi quan niệm, cần thời gian và cũng cần kéo cô một tay.

"Hiện giờ em cần nghĩ gì cả, cũng cần gì cả, lời chị, dù ai lên tìm em, gì với em, em cũng khăng khăng khỏe, ít nhất ba ngày, nhân tiện kiểm tra sức khỏe. Khoản chi phí , chị sẽ ghi sổ cho đội, ngoài đừng quan tâm gì khác."

Tiểu Diệp do dự một chút, gật đầu.

Nếu cô của Cẩm Thư, Cẩm Thư chắc chắn sẵn lòng dành thời gian và công sức để kéo cô .

quen, quá nhiều, dễ chuốc lấy oán hận, chỉ thể điểm đến thì dừng. Về thể giác ngộ bao nhiêu, sống cuộc đời như thế nào, phụ thuộc sự giác ngộ của chính cô .

Cẩm Thư tìm chủ nhiệm khoa sản, nhờ ông trong thời gian Tiểu Diệp viện, hãy kiểm tra t.h.a.i kỹ chi tiết cho cô , chi phí đều ghi sổ cho đội.

Làm xong những việc , kết quả của Mục Phượng cũng , quả nhiên là thai, đều chúc mừng cô, khuôn mặt bầu bĩnh của Mục Phượng cũng nở nụ tươi.

Cẩm Thư đưa chiếc điện thoại di động của cho cô , đây là món đồ Trần Trần mua cho cô, mẫu mới nhất giá hơn ba vạn, Cẩm Thư mà thấy đau lòng.

"Gọi điện về nhà báo tin vui ."

"Gọi đường dài đắt lắm, em đợi về tìm điện thoại công cộng gọi ."

"Không , thiếu chút đó. Gọi sớm vui sớm." Trong điện thoại của Cẩm Thư mấy ngàn phí cước, đều là do cô nhiệt tình nạp tiền.

Mục Phượng vui mừng khôn xiết, đến chiếc điện thoại duy nhất trong làng, một câu nhờ tìm chồng cô đến, cúp máy.

"Em cúp máy gì?" Cẩm Thư hiểu.

"Đi đường mất mấy phút, tốn phí điện thoại lắm, đợi năm phút nữa gọi , tiết kiệm tiền."

Cẩm Thư bật , quả là khá tiết kiệm.

Vân Vũ

Năm phút , Mục Phượng gọi điện , chia sẻ tin vui t.h.a.i với chồng, giọng bà lão bên đầu dây to đến mức Cẩm Thư cũng thấy.

"Phải khấn khứa sinh con gái ? Tuyệt đối đừng con trai, càng gì càng nấy, còn nữa..."

lảm nhảm một tràng những kiêng kỵ khi mang thai, cơ sở khoa học , nhưng đại khái là những thứ đó.

Mục Phượng lúc đầu còn theo, đến đoạn , sắc mặt dần dần .

"Mẹ với đẻ của con một tiếng, để bà chuẩn chăn đệm nhỏ cho cháu, đầy tháng còn đeo vòng bạc, cũng là bà ngoại mua, nhà quy định như , bà ngoại mua vòng trẻ con ốm đau, còn bảo con chuẩn ít tiền, cho tiền, lớn lên cháu thiếu dầu muối..."

"Con nhiều chuyện bắt nhà ngoại mua đồ như ?"

"Mày học thức, nhiều lắm! Mau bảo đẻ mày tích trữ tiền , mua xong ."

Cơ thể Mục Phượng bắt đầu run lên, nước mắt tích tụ từng giọt lớn.

Trong lòng cảm thấy ngột ngạt, ấm ức. Vốn dĩ nhiều quy định như , rõ ràng là chồng cố ý đòi đồ, còn tìm nhiều lý do vẻ đường hoàng như thế.

Giây tiếp theo, tay cô nhẹ bẫng, chiếc điện thoại chuyển sang tay Cẩm Thư.

 

Loading...