Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 261: Chụp ảnh say sưa không biết mệt

Cập nhật lúc: 2025-11-21 16:17:30
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện Sở Bá Lương với Cẩm Thư chính là chuyện của Tiểu Diệp.

Sáng nay, chồng Tiểu Diệp đến đội om sòm, Cẩm Thư ám chỉ một cách tế nhị với Sở Bá Lương, đề nghị đội cử bảo vệ Tiểu Diệp, để nếu xảy chuyện thì đừng đổ lên đầu Sở Bá Lương.

Sở Bá Lương hiểu ý ám chỉ của Cẩm Thư và thực sự theo những gì Cẩm Thư .

Trong tình hình nhân lực của đội vốn dư dả, ông vẫn cử một chiến sĩ đến giúp chạy việc vặt, cố gắng để Tiểu Diệp vất vả.

Dường như tâm lý chồng Tiểu Diệp bóp méo, tìm cơ hội hành hạ Tiểu Diệp, bà lợi dụng lúc vệ sinh để với Tiểu Diệp nhiều lời khó .

Người chiến sĩ cử đến tiện nhà vệ sinh nữ, nên chồng và nàng dâu gì với .

Trước khi nhà vệ sinh, Tiểu Diệp vẫn bình thường, nhưng khi bước , mắt cô đỏ hoe, lâu ở hành lang.

Người chiến sĩ trẻ đến khuyên giải, còn của Mã Thiên Phúc mỉa mai một trận.

Không lâu , Tiểu Diệp đột nhiên ôm bụng, quỳ xuống đất dậy nổi.

Lúc đó, Mã vẫn chiếc giường trống bên cạnh, ngừng buông những lời nguội lạnh, đại loại như "đừng giả vờ nữa", "cô chỉ là việc mà thôi"...

May mà chiến sĩ trẻ Sở Bá Lương cử đến nhanh trí, bất chấp sự phản đối của gọi bác sĩ đến, và cứu Tiểu Diệp.

"Không bắt buộc cô nhập viện , điều đó gián tiếp cứu mạng cô một . Sau khi nhập viện, cô phát hiện mắc bệnh tim, cô bảo bác sĩ giấu chúng . Lần , chồng cô kích động khiến bệnh tái phát, đội chúng mới ."

"Trời ạ, thật là... thể tin nổi..." Cẩm Thư mà choáng váng.

"Nếu do cô xử lý việc quả quyết, chắc chắn xảy đại họa. Vốn dĩ theo ý cô, tiếp tục viện dưỡng bệnh, lẽ , nhưng bây giờ thì khá nan giải."

Hiện tại, Tiểu Diệp đang ở cấp độ suy tim 2, vẫn thể tiếp tục mang thai. nếu trong vài tháng tới, cô việc quá sức, hoặc nhiễm trùng đường hô hấp, bệnh tiến triển lên cấp 3, thì đứa bé thể giữ .

Mỗi ngày đều đảm bảo nghỉ ngơi đầy đủ và tâm trạng vui vẻ, nếu dễ xảy chuyện một mạng sống, hai t.ử vong.

Sở Bá Lương nhận thông báo từ bệnh viện, vô cùng hậu họn, suýt chút nữa gây hậu quả nghiêm trọng, may mà Cẩm Thư nhắc nhở kịp thời, khu gia thuộc mà thiếu Cẩm Thư thì !

"Tiểu Diệp thật là mù quáng. Phát hiện bệnh, kịp thời tìm chúng để tìm cách giải quyết, còn cố chịu đựng. Cô lo lắng nhà chồng sẽ vui chăng?" Đây đúng là kiểu luôn tìm cách hài lòng khác.

Sở Bá Lương gật đầu, ai dám ?

" ép buộc đưa bà lão về quê , Tiểu Diệp tiếp tục viện dưỡng bệnh, bên phía Mã Thiên Phúc cũng nhắc nhở ."

Chuyện nào chuyới nấy, lập công là lập công, ngược đãi vợ vẫn chịu kỷ luật. Sở Bá Lương xong, Mã Thiên Phúc lập tức hiểu cách đối xử với gia đình.

Chỉ điều, sự "đối xử " trong mắt Cẩm Thư, thật đáng buồn nôn.

Giữa và vợ, im lặng, nhưng khi đụng chạm đến tiền đồ của bản , lập tức trở nên hiểu chuyện.

Sự việc đến đây cũng coi như kết thúc, Tiểu Diệp thể yên tâm dưỡng thai, chồng độc ác xúi giục, cũng thể yên vài tháng.

Cẩm Thư nghĩ rằng sẽ thể sống . Nếu vài tháng nữa, bà lão trở , nhà họ Mã vẫn sẽ tan hoang như cũ.

Tuy nhiên, lúc đó cũng liên quan nhiều đến Cẩm Thư nữa, cô chỉ chịu trách nhiệm giúp Sở Bá Lương giải quyết cuộc khủng hoảng cấp bách nhất.

Sự việc một nữa cho Sở Bá Lương thấy năng lực của Cẩm Thư, gọi cô là một trong khu gia thuộc cũng quá lắm.

"À, cô mà đắc tội với Thẩm Giai Nghi ?" Sở Bá Lương hỏi.

"Cô thấy em mặc áo khoác quân đội, tưởng em là kẻ lẻn ."

"Thật là bậy bạ! Bị bố cô nuông chiều quá đỗi mà hư hỏng." Sở Bá Lương gương mặt đầy hài lòng.

Áo khoác quân đội thì ? Áo khoác quân đội đáng kỳ thị ? Ông thích điều chút nào, tới gặp bố của Thẩm Giai Nghi, nhất định sẽ vài lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-261-chup-anh-say-sua-khong-biet-met.html.]

Nói chuyện với thông minh như Sở Bá Lương, cần quá thẳng thắn, Cẩm Thư chỉ chọn mâu thuẫn quan trọng nhất để , còn chuyện ngô nướng bắt chuyện, cô nhắc đến một chữ.

Lễ trao giải sớm muộn gì cũng bắt đầu, đầu tiên là lãnh đạo phát biểu, quá trình dài dòng khiến Cẩm Thư buồn ngủ rũ rượi.

Thẩm Giai Nhi từ bên ngoài bước , ánh mắt lướt qua từng tham dự.

Ở hàng ghế đầu, cô thấy Cẩm Thư, một Cẩm Thư khiến cô vô cùng kinh ngạc.

Áo khoác quân đội Cẩm Thư cởi , lúc cô mặc một bộ váy suit màu ngà, quàng một chiếc khăn choàng kẻ carô, khí chất tầm thường, thần thái rạng rỡ.

"Ồ, hàng ghế đầu là ai ? Bộ váy suit cô mặc trông quen quen, xem trong tạp chí, hình như là nhãn hiệu nước ngoài, đắt lắm, một bộ hình như hơn 3 vạn."

Đồng nghiệp của Thẩm Giai Nhi bưng ấm nước bước , hai họ nhiệm vụ rót nước cho những tham dự.

Khí chất của Cẩm Thư quá nổi bật, nên đồng nghiệp lập tức chú ý đến cô.

"Cô nhầm , cô tiền mua quần áo đắt thế? Chồng cô chỉ là một lính nghèo thôi." Thẩm Giai Nhi Lâm Nghị Hiên đẩy một cái, giờ lưng vẫn còn đau.

Vì yêu sinh hận, Lâm Nghị Hiên trong lòng cô từ một trai lập tức biến thành một lính nghèo.

"Không thể nào chứ? Nhãn mác quần áo che , thể xác định, nhưng cô chiếc khăn choàng của cô kìa, dì hai một chiếc, mang về từ nước ngoài, mấy ngàn đồng đấy, ngày thường nỡ đeo."

"Cô hết chuyện , nhanh rót nước !" Thẩm Giai Nhi đồng nghiệp phiền đến phát cáu.

Bắt cô thừa nhận đồ Cẩm Thư mặc là hàng hiệu, còn khó chịu hơn nuốt hai con ruồi.

Mặc dù đều cùng một vị trí, nhưng Thẩm Giai Nhi tự cho rằng gia đình điều kiện, nên khinh thường đồng nghiệp.

"Nhà cô giàu , nhận hàng hiệu?" Đồng nghiệp chèn ép quá lâu, cuối cùng cũng tìm cơ hội trút giận.

"Ai bảo ! chỉ là ưa cái kiểu giả vờ giàu của những thôi!" Thẩm Giai Nhi như con mèo dẫm đuôi, giật lấy ấm nước từ tay đồng nghiệp.

nhất định xem, phụ nữ áo khoác quân đội thể mặc hàng hiệu gì, chắc chắn là đồ giả, cô sẽ vạch trần giữa đám đông.

Cẩm Thư đang để ý, sự chú ý của cô đổ dồn lên sân khấu, bài phát biểu kết thúc, bắt đầu trao giải.

Các đơn vị tham gia bắt giữ đều thể nhận phần thưởng 30.000 tệ, là một tấm biển lớn, vẽ thành hình ngân phiếu, để tiện cho việc chụp ảnh.

Cẩm Thư chăm chú chớp mắt, Lâm Nghị Hiên sắp xuất hiện .

Để chụp dũng phong thái của chồng, cô đặc biệt mượn từ một chiếc máy ảnh DSLR, nó rõ nét hơn máy ảnh tự động nhiều.

Cẩm Thư suy nghĩ kỹ, một lúc nữa sẽ điều chỉnh tiêu cự cho , chụp cận cảnh Lâm Nghị Hiên, ảnh nhóm lớn truyền thông chụp, cô chỉ cần chụp chồng thôi.

Không ai ngờ rằng, Cẩm Thư với vẻ mặt nghiêm túc , trong đầu là những hình ảnh đầy màu sắc.

Cô nhớ cảnh tượng trao giải cho Lâm Nghị Hiên ở nhà lúc , trong lòng tràn đầy đắc ý.

Bao nhiêu từng thấy mặc quân phục, phong thái dũng tươi sáng, nhưng chỉ cô, hôn nhân thiêng liêng ban cho quyền tùy ý cởi bỏ bộ quân phục của .

chỉ thể cởi, còn thể sờ, còn thể hôn, còn thể...

Càng nghĩ càng đắc ý, để cho khác tâm sự của , Cẩm Thư cố ý vẻ nghiêm túc.

Vân Vũ

Cuối cùng, Lâm Nghị Hiên cũng bước lên sân khấu, Cẩm Thư dậy về phía , len lỏi hàng ngũ phóng viên truyền thông phía , giả vờ cô cũng là của truyền thông, thực chất là chuyên tâm chụp ảnh đàn ông của .

Cô đang chụp say sưa mệt, đột nhiên, từ phía khán giả phía vang lên một tiếng thét.

"Á!"

 

Loading...