Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 266: Màu Hồng Diễm Lệ, Ta Nay Mấy Tuổi
Cập nhật lúc: 2025-11-21 16:17:35
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dư Phong vốn là tính tình tương đối , nhưng dù tính đến , thấy bài thơ "vè" của Cẩm Thư cũng chịu nổi.
"Cái thứ cô , chẳng lẽ chỉ xem thôi ?" Dư Phong nghiến răng hỏi.
"Tổng giám đốc Dư Ngôn cũng xem qua."
"..." Rất , nếu ngoài, sợ rằng ngay cả Dư Ngôn cũng sẽ nghĩ "thích khẩu vị đó", mấy thứ như hoa cúc tàn tạ gì đó.
suy nghĩ kỹ một chút, cũng lý.
Hai cái gấm túi của Cẩm Thư , nếu bỏ những lời vô lý chọc tức và mấy bài văn ngắn, chỉ xem nội dung nghiêm túc, thì liên quan đến bí mật của gia tộc họ Dư , Dư Ngôn thể .
Dư Phong nhíu mày, nghĩ đến gặp Dư Ngôn đó, hai chuyện nhiều, nhưng Dư Ngôn hề nhắc đến cổ phiếu và cái công ty Đài Tích Điện .
Nếu Dư Ngôn kế hoạch dài hạn, thể nhắc gì cả.
Chẳng lẽ, đây là do một Dư Cẩm Thư nghĩ ?
Phản ứng đầu tiên của Dư Phong là thể nào.
nghĩ đến bản kế hoạch táo bạo cô cuộn giấy vệ sinh , cùng với thủ đoạn khó tin mà cô dùng để xoay chuyển tình thế cứu cha , Dư Phong im lặng.
Dư Cẩm Thư, cô quả thật giỏi tạo kỳ tích.
Hai cái gấm túi của cô thành công khơi gợi hứng thú của , thực sự tò mò những điều cô liệu thành hiện thực .
"À, đúng ." Vị luật sư đột nhiên nhớ điều gì, cố gắng dùng tiếng Trung ấp úng : "Trúc Lâm Thất Hiền!"
"Cái gì?" Dư Phong giật .
Luật sư lặp một nữa, với một ngoại quốc tiếng Trung, bốn chữ thật khó .
"Trúc Lâm Thất Hiền?" Dư Phong hiểu.
Luật sư gật đầu, hình như là như .
"Đây là lời nhắn của một cố nhân phương Đông xa xôi gửi đến cho ngài."
Dư Phong nghĩ đến Lâm Nghị Hiên , nghĩ đến củ khoai lang Lâm Nghị Hiên tặng , cùng với logic kỳ quái của Lâm Nghị Hiên .
Việc chôn theo Dư Hoằng Vũ - kẻ đạo đức bất chính cũng chẳng xem là nhà - thì khác nào dùng bút lô thanh hoa đời Nguyên bô tiểu...
Dư Phong gấm túi, nghĩ về lời của Lâm Nghị Hiên , chìm suy tư.
...
Thoắt cái một tuần trôi qua, nhiệt độ ở thành phố S giảm mạnh đột ngột.
Tiêu Hồng xuống lầu thấy một con thỏ lớn bằng lông, kỹ hóa là Cẩm Thư!
Hôm nay Cẩm Thư mặc một chiếc áo khoác lông thú nhân tạo màu hồng non, đầu đội một chiếc mũ len tai thỏ, từ phía giống hệt một con thỏ lớn.
Bộ trang phục trông trẻ trung, ngoài là mười sáu mười bảy tuổi cũng tin.
Tiêu Hồng nhịn đưa tay véo tai thỏ của Cẩm Thư, dễ thương quá , lông tơ mịn như chỉ "vò" một cái.
"Chị dâu, chị phỏng vấn cùng bọn em ?" Tiêu Hồng hỏi.
Hôm qua Chính ủy thông báo, yêu cầu tất cả nhân trong độ tuổi thích hợp trong khu tập thể tập trung hôm nay, là sẽ đưa phỏng vấn, nếu phù hợp thì ngày mai thể ngay.
Sắp việc , các nhân đều vui và cũng coi trọng, ai nấy đều chuẩn kỹ lưỡng.
Ngay cả Mục Phụng - bình thường quan tâm đến ngoại hình - cũng trung tâm thương mại chọn quần áo mới.
Mọi đều ăn mặc chín chắn, trưởng thành hơn, chỉ mỗi Cẩm Thư là ăn mặc trẻ trung.
"Chị chứ." Một dịp quan trọng như , thể thiếu cô , cô là chủ mà.
"Chị mặc như ... quá trẻ trung ? Đẹp thì thật là , nhưng giống cho lắm, là chị lên lầu bộ đồ khác ?"
Tiêu Hồng khéo léo đề nghị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-266-mau-hong-diem-le-ta-nay-may-tuoi.html.]
Các nhân trong khu tập thể đều công việc sắp xếp cho họ đều là của nhà Cẩm Thư, Tiêu Hồng vẫn tưởng Cẩm Thư sẽ phỏng vấn cùng cô.
"Không cần , cho em bí mật nè, giám khảo chính phỏng vấn là một tên biến thái c.h.ế.t tiệt, thẩm mỹ của chính là như đó."
"Hả? Chị quen giám khảo phỏng vấn ?"
Cẩm Thư lạnh, nào chỉ là quen, cô còn gọi giám khảo phỏng vấn là hai nữa cơ.
Mấy thứ dễ thương đáng yêu cô đều là do Dư Phong từ nước ngoài mang về cho cô.
Cẩm Thư nghi ngờ nghiêm trọng rằng tên đại phúc hắc cố ý trả thù bài thơ vè "hoa cúc tàn" của cô, mới bày trò c.h.ế.t tiệt để trả đũa cô.
Cuối cùng thì Dư Phong cũng thành ý của vợ chồng Cẩm Thư thuyết phục.
Hợp tác với luật sư, thoát thuận lợi, từ đó Dư Hoằng Vũ mất một con nuôi, còn Cẩm Thư thì thêm một hai kiêm quản lý cấp cao đỉnh cao ký hợp đồng bán hai mươi năm.
Khi Dư Phong về nước, mang cho Cẩm Thư tận hai vali quà lớn. Lúc các sản phẩm cho bà bầu và trẻ em trong nước còn khá ít, những thứ mang về đều là đồ dùng thể dùng cho bà bầu và trẻ em.
Tấm lòng thì , nhưng tất cả phong cách đều là loại dễ thương đáng yêu như thế , trái ngược với phong cách của Cẩm Thư, dĩ nhiên Cẩm Thư thể nào nhận .
Cô còn kéo cả Lâm Nghị Hiên xuống nước, rằng: Anh hai , tấm lòng của thì , nhưng em thể mặc quần áo do đàn ông khác mua chứ, chồng em sẽ vui .
Lời đầy mùi , vốn tưởng nắm chắc phần thắng, ngờ, chồng luôn cô thất vọng giờ phút quan trọng của cô, đ.â.m lưng cô.
Lâm Nghị Hiên vô cùng tự hào , quần áo là mua, vợ , em cứ yên tâm mặc !
Dư Phong bên cạnh hiền lành và đầy mưu mô, đúng , tất cả đều do "chính tay" chồng yêu của em chọn.
Trước khi về nước, gọi điện cho Lâm Nghị Hiên , hỏi cần mang gì , còn "chu đáo" gửi ảnh fax để Lâm Nghị Hiên chọn.
Những bộ quần áo khiến Cẩm Thư thấy "tối sầm mắt" , đều do chồng yêu của cô tỉ mỉ lựa chọn.
Cẩm Thư thắc mắc, Lâm Nghị Hiên - kẻ vô sản mỗi tháng chỉ nhận 100 tệ tiền tiêu vặt - lấy tiền mua mấy thứ ?
Hỏi mới , là do Lâm Nghị Hiên mua trả góp với Nhị Phong, gã chồng đối với vợ thật sự tiếc tiền.
Tiêu xài hạn cũng nghĩ .
Kỳ thực, Lâm Đội trưởng bản là tiền.
Vợ giống như một cái máy in tiền , đầu tư bao giờ thất bại, chỉ là cơ hội tiêu tiền, cũng ham gì về vật chất, nên luôn ngoan ngoãn nhận tiền tiêu vặt.
Trong việc tiêu tiền cho vợ, Lâm Nghị Hiên vẫn chút chút cố chấp nhỏ, dù đẻ và vợ ít mua đồ cho Cẩm Thư, nhưng đó đều do mua.
Dư Phong - tên đại phúc hắc - nắm bắt đặc điểm tâm lý của Lâm Nghị Hiên , chuyên chọn lúc Cẩm Thư nhà để liên lạc với Lâm Nghị Hiên .
Cẩm Thư thậm chí nghi ngờ, liệu những bức ảnh Dư Phong cho Lâm Nghị Hiên xem đều là phong cách , căn bản lựa chọn nào khác chăng?
Thảo nào mấy hôm Lâm Nghị Hiên vệ sinh lâu bất thường, Cẩm Thư còn tưởng táo bón.
Hóa trốn nhà vệ sinh, nghiên cứu mua sắm!
Theo cách của Cẩm Thư, đây chính là Lâm Husky ngây thơ thuần khiết nhà cô gian thương Dư Nhị Phong lừa gạt.
Cẩm Thư Lâm Nghị Hiên thất vọng, suy tính , nghĩ một diệu kế.
Cô chọn bộ đồ thỏ lông màu hồng sức công phá thị giác nhất để mặc.
Vân Vũ
Chỉ cần Lâm Nghị Hiên thấy , cô thể nghiêm túc : Màu hồng diễm lệ, nay mấy tuổi?
Gian thương Nhị Phong đưa cho là ảnh, đó là ảnh chụp từ bán, mua đồ vẫn xem ảnh chụp từ mua, mấy cái ảnh bán chụp thì mấy cái đáng tin cậy chứ.
Cẩm Thư nghĩ , nào ngờ , gu thẩm mỹ của Lâm Nghị Hiên cũng giống như thái độ tình cảm của , luôn chuyên nhất như .
Sáng sớm, Lâm Nghị Hiên thấy cô mặc bộ đồ thỏ lông, sắc mặt nghiêm túc, bước .
Cẩm Thư tưởng khai sáng, định "màu hồng diễm lệ, nay mấy tuổi", thì Lâm Nghị Hiên , tay thêm một chiếc mũ thỏ, đầy tự hào : Vợ xem , như mới hợp chứ.
Thế là, con thỏ lớn bằng lông Dư Cẩm Thư [chiếc mũ thỏ hợp đó].