Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 280: Tặng Em Một Ký Ức Màu Hồng~
Cập nhật lúc: 2025-11-21 16:17:49
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Em cũng , thì cứ ở trong đó mãi , , quên với em, đây là phòng đồ của nữ.”
“???”
Lâm Nghị Hiên nở một nụ đầy tinh quái.
Hắn dành một phút để giới thiệu nơi cho Vu Phong.
“Anh dò hỏi , đây là đoàn du lịch cho các bà các cô nghỉ hưu của một đơn vị nào đó. Anh cắt điện khu vực tắm nữ, các bà các cô thể ngâm nữa. Từ khu vực tắm nữ đến đây còn mất năm phút, vì , em chỉ năm phút. Khai , khai ngày mai sẽ lên đầu báo đó.”
Lâm Nghị Hiên thậm chí còn nghĩ sẵn cả cái tên đầu báo .
“Một nam t.ử đột nhập phòng đồ nữ giới để trộm quần lót của các bà bắt tại trận.”
“Lâm Nghị Hiên! Thả tao !!!” Vu Phong tức đến mức sôi máu.
“Được thôi, em cho , Vu Hoằng Vũ đe dọa em thế nào, sẽ thả em . Còn bốn phút.”
“Đồ vô cùng đê tiện!” Vu Phong tức đến mức buông lời c.h.ử.i thề.
Có thể khiến Vu Phong, kẻ vốn điềm đạm và thâm thúy, tức giận đến mức mất kiểm soát, Lâm Nghị Hiên quả thực là nhân tài.
“Cảm ơn khen ngợi, còn ba phút rưỡi. Đừng nghĩ đến chuyện trèo cửa sổ, tất cả đều là cửa sổ chống trộm đấy. Ôi, Sơn trang suối nước nóng thật là chu đáo, sợ kẻ trộm quần lót lắm.”
Xem kìa, các biện pháp phòng ngừa thực hiện thật là chu đáo!
ngày phòng đêm chống, chống nổi cái tâm địa đầy mưu mẹo của tên Lâm đại tiện nhân .
“Đợi tao ngoài, tao sẽ tha cho ngươi !” Vu Phong vặn vẹo cửa sổ chống trộm, tuyệt vọng.
“Thì cũng , còn hai phút, bắt đầu đếm ngược một phút, chín, tám, năm…”
Đếm ngược cái khỉ hai phút, rõ ràng là bắt đầu đếm bừa, lộ rõ ý bắt nạt .
Vân Vũ
“Ồ, hình như thấy tiếng bước chân của các bà ? Mau đây xem, tên trộm quần l—” Lâm Nghị Hiên kịp hét xong, Vu Phong vỡ trận.
“Im miệng, thả tao , tao cho ngươi !”
Hắn sợ c.h.ế.t, nhưng coi là kẻ trộm quần lót của các bà, nỗi nhục thể chịu nổi.
“Em , mở cửa , đừng chần chừ, chuyện mười giây là xong, em cứ lữa đến khi các bà về ?”
Dưới áp lực, Vu Phong đành sự thật.
“Mau thả tao !”
Lâm Nghị Hiên suy nghĩ một chút, vẻ đây là sự thật. Sau khi hỏi đáp án, mở cửa, Vu Phong lập tức phóng vụt ngoài, mặt đỏ bừng.
Cả đời từng t.h.ả.m hại như thế ! Lâm Nghị Hiên cho một ký ức thật đặc biệt!
Lâm Nghị Hiên thấy hoảng hốt trái , vẻ mặt sẵn sàng chuồn bất cứ lúc nào, lúc mới thật.
“Yên tâm , sẽ ai tới .”
“Không đây là phòng đồ nữ ?!”
“Lừa em đấy, thực đây là khu vực mới đưa sử dụng. Làm thể thực sự dẫn em đến nhà tắm nữ chứ.”
Người đông như , phòng đồ nữ thì chẳng là lưu manh ?
Nhận tên Lâm đại tiện nhân lừa một cách thấu xương, Vu Phong tức giận đến mức nắm chặt tay.
“Cũng đừng trách bạn hãm hại em, vợ dặn , cho đ.á.n.h em, nên chỉ thể nghĩ cách ôn hòa như .”
Vu Phong thể nhịn nổi nữa, một quyền đ.á.n.h tới. Lâm Nghị Hiên rõ ràng thể né, nhưng để xả cơn giận, đành thẳng chịu trận.
Vu Phong một quyền đ.á.n.h mặt Lâm Nghị Hiên, trong khoảnh khắc nắm đ.ấ.m chạm da, sững .
“Sao ngươi né?”
Hắn rõ thủ của Lâm Nghị Hiên, nếu Lâm Nghị Hiên tay thật, mấy gã đô con cũng đến gần .
“Chuyện đúng là với em, em đ.á.n.h mắng thế nào cũng , mà đ.á.n.h trả thì là đàn ông. em cũng đúng, vợ lo lắng cho em như , em thật với cô , em còn định khiến cô mất thứ hai, hãm hại em cũng là do em đáng đời.”
Vu Phong , như xì .
“ kéo các .”
“Xạo quần!” Lâm Nghị Hiên đá một cái, dùng nhiều sức.
“Một nhà mà thốt cái thứ ngôn ngữ hai nhà đó, kéo thì cũng kéo ! Bình thường em thông minh như , cứ nhắc đến Vu Hoằng Vũ là đầu óc đoản mạch thế?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-280-tang-em-mot-ky-uc-mau-hong.html.]
Em bao giờ nghĩ , nếu em thực sự c.h.ế.t, những kẻ đó sẽ tha cho vợ ? Làm thể! Hắn chính là chặt đứt chân tay của vợ !”
Vu Phong Lâm Nghị Hiên đá một cái, nhưng đầu óc dường như đột nhiên khai thông, lúc mới nhận rơi cái bẫy do kẻ địch giăng sẵn.
“Nghị Hiên, là nghĩ thấu, …” Vu Phong vô cùng hổ thẹn.
“Thôi, em nghĩ thông là , mau về rõ với vợ . Phải nhanh lên!”
“Cũng cần gấp , bên cho 24 tiếng, tạm thời sẽ chuyện gì .”
“Ai thèm quan tâm cái thằng Vu Hoằng Vũ c.h.ế.t tươi sống c.h.ế.t ! Bây giờ sắp 10 giờ , mau về, về muộn sẽ ảnh hưởng giờ nghỉ ngơi của vợ , bà bầu thức khuya!”
…
“Quá trình sự việc chính là như .”
Phòng sách nhà họ Lâm đèn sáng trưng, ba em nhà họ Vu và Lâm Nghị Hiên tụ tập cùng .
Vu Phong kể đầu đuôi câu chuyện.
Cẩm Thư hai tay ôm chiếc cốc, bên trong là sữa nóng, từ đầu đến cuối cô đều giữ nguyên tư thế .
“Vậy là, em hù dọa vài câu, liền nghĩ đến chuyện liều mạng?” Cẩm Thư trầm giọng.
“Em định cùng đồng bọn với tên đó, như sẽ còn chuyện gì nữa.”
“Lại đây. Em gần một chút, đến chỗ chị .” Cẩm Thư vẫy vẫy tay.
Vu Phong lời tới.
Lâm Nghị Hiên tính toán cách, quả quyết dịch chuyển vài bước, đây chính là linh cảm của đặc chủng binh.
Vu Duệ Ngôn thông minh như Lâm Nghị Hiên, vẫn nguyên tại chỗ định xem nhiệt.
Cẩm Thư đột nhiên hắt nguyên cốc sữa ấm mặt Vu Phong, sữa theo mặt chảy xuống khắp , coi như buổi tắm dã trắng tay.
Vu Duệ Ngôn cũng vạ lây, gần nên cũng hắt trúng.
“Này, nhắm cho chuẩn chút chứ, bộ đổ lên !” Vu Duệ Ngôn lau mặt phản đối.
“Anh cũng đáng đời, đang giở chứng ở đó, tại ? Thực sự xảy chuyện, còn ngủ nữa ?”
Cẩm Thư đang giận dữ, mắng luôn cả ruột.
Vu Duệ Ngôn nên im miệng.
Vu Phong hắt đầy mặt, choáng.
Dáng vẻ dữ dằn của Cẩm Thư, từng thấy.
“Còn em nữa!” Cẩm Thư chỉ Vu Phong mắng, “Em đến cốc sữa của một kẻ yếu đuối như chị hắt mà còn né , mà còn định chạy đến đổi một mạng một với ? Em đang mơ giữa ban ngày !”
Cẩm Thư vốn định dùng cốc đập, nhưng cầm lên sợ vỡ, nên đổi bằng cách dùng tập tài liệu đ.á.n.h .
Vu Phong như học sinh tiểu học phạm , bất động.
“Sau chuyện gì trực tiếp , chị sợ phiền phức! Tương lai chị chuyện, chị cũng ngại phiền các em, một nhà chính là như , nếu em cứ tính toán rõ ràng với chúng như , em hãy cút ngay bây giờ, cút thật xa!”
“Đuổi khỏi nhà hả?” Vu Duệ Ngôn nhướng mày, dù cảnh tượng lúc thằng thứ hai thảm, nhưng tiểu đ.á.n.h thằng thứ hai, thấy vui lạ.
“Mơ ! Đã cửa nhà họ Vu chúng mà còn ? Chị bảo nó cút là cút sang Châu Phi, chị sẽ mở riêng cho nó một chi nhánh Châu Phi!”
“Vậy , nhị ca qua đó, quần lót của các bà da đen sẽ trộm mất. Hãy giữ cái họa hại .”
Lâm Nghị Hiên thấy thời cơ chín muồi, dỗ vợ.
Cẩm Thư đang giận dữ bỗng Lâm Nghị Hiên trêu chọc như , bật .
Cô , những khác trong phòng cũng theo.
Vu Duệ Ngôn vỗ vỗ Vu Phong, “Em đừng nghĩ linh tinh nữa, hãy theo tiểu , nếu em còn dại dột nữa, hai vợ chồng chừng còn bịa đặt gì cho em nữa đấy.”
Trước cúc hoa tàn, trộm quần lót, Vu Phong thực sự phục hai vợ chồng .
Cười xong, khí cũng đỡ căng thẳng hơn.
“Tiểu , chuyện của Vu Hoằng Vũ, em định thế nào?”