Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 304: Ai lại rảnh rỗi như anh chứ?
Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:10:41
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhắc đến ăn khuya, Cẩm Thư lập tức tỉnh táo hẳn.
Cô chợt nghĩ tới một , một đặc biệt thích hợp để cùng ăn khuya và bàn luận tình hình hiện tại.
"Đã lâu gặp Vũ lão nhị , lát nữa mang đồ ăn khuya qua thăm ."
Vì biến thái cũng liên quan đến Vu Hoằng Vũ, thì bàn bạc với Vũ lão nhị là thích hợp còn gì bằng.
Cẩm Thư còn chút tính toán nho nhỏ.
Nếu cô qua chỗ Vũ lão nhị, thì tối nay thể miễn thư tình chứ?
Mấy hôm , cô lái xe bằng bên bờ biển, còn giấu Lâm Nghị Hiên dùng chính mồi câu bắt tội phạm.
Lâm Nghị Hiên phạt cô, vắt óc suy nghĩ cũng nghĩ biện pháp gì .
Hình phạt bằng chuyện giường chiếu thì thể dùng vì cô đang mang bầu.
Bản kiểm điểm, bắt cô , Cẩm Thư phản ứng dữ dội, bắt dễ khiến bà bầu tâm trạng .
Hắn đau đầu nghĩ cách trừng phạt thế nào để cô ghi nhớ, còn Cẩm Thư thì sofa ăn hoa quả, nhạc thịnh hành, mỹ miều gọi là t.h.a.i giáo.
Căn bản xem oai phong lẫm liệt của HLV Lâm gì.
Vừa thấy bài "Em cùng bàn", trong đó một câu hát, "Ai xem thư cho em".
Lâm Nghị Hiên đột nhiên lóe lên ý tưởng, bắt Cẩm Thư mỗi ngày một bức thư tình cho , liên tục một tuần.
Cẩm Thư đương nhiên là , hai kiếp cô từng thư tình cho đàn ông, những lời ngọt ngào kiểu đó căn bản phong cách của cô.
Nào ngờ Lâm Nghị Hiên quyết tâm đòi thư tình, bắt Cẩm Thư chọn một trong hai: bản kiểm điểm hoặc thư tình, Cẩm Thư đành khuất phục.
Với một cô gái thẳng thừng bằng thép khối kỹ thuật mà , thứ như thư tình còn khó hơn cả luận văn, tên Lâm hại còn yêu cầu chữ, ít hơn 200 chữ.
Mấy ngày nay quả thực khiến bà bầu đau khổ, nghĩ tới việc tìm Vũ lão nhị bàn chuyện tắc kè hoa, nhân tiện trốn qua mỗi tiết mục thư tình hàng ngày.
"Cũng , cũng tìm Vũ lão nhị chuyện về tắc kè hoa." Lâm Nghị Hiên vui vẻ đồng ý.
Khóe miệng Cẩm Thư nhếch lên điên cuồng.
"Về nhà , lúc đồ ăn khuya, em tranh thủ nốt thư tình hôm nay." Lâm Nghị Hiên thấu tâm sự của cô, trực tiếp giáng xuống một đòn chí mạng.
Nụ của Cẩm Thư đóng băng, Lâm Nghị Hiên thầm hả hê trong lòng.
Thư của vợ là động lực tinh thần lớn nhất của mấy ngày qua, thứ như , thể bỏ qua !
Chỉ nghĩ tới việc sắp xem thư tình như tập tô chữ của vợ, Lâm Nghị Hiên múa thìa lớn xào đồ ăn khuya cũng thấy động lực hơn hẳn.
Còn Cẩm Thư trong phòng thì xoắn tóc thành bộ tổ quạ, bút xoay tít đầu ngón tay, như đối mặt với kẻ thù mạnh.
Để cô ngoài đ.á.n.h trận thương trường giở mưu mẹo còn dễ dàng hơn thứ .
Cảm giác mấy bức thư tình đốt sạch tất cả tế bào yêu đương của hai kiếp .
Vắt óc nửa ngày, giấy vẫn chỉ năm chữ: Kính gửi Nghị Hiên yêu
Lâm Nghị Hiên trong bếp huýt sáo vui vẻ, rõ ràng là đang trông mong.
Bất đắc dĩ, Cẩm Thư rút từ nệm cuốn tạp chí cô giấu, chép bừa vài câu trong đó, gượng ép đủ 200 chữ.
Đưa thư cho Lâm Nghị Hiên xem, chỉ mong nhanh chóng qua mặt.
Lâm Nghị Hiên lấy thái độ như khi xét duyệt chính trị chiến sĩ, từng chữ một, độ cong khóe miệng từng dừng , chỉ là , thấy gì .
"Luôn đem tất cả những gì nhất thế giới cho , nhưng phát hiện thứ nhất chính là ." Lâm Nghị Hiên .
"Hay quá! Nghe , quá !" Cẩm Thư vỗ tay, cô chép quá đỉnh.
Lâm Nghị Hiên tiếp tục .
"Anh là công chúa nhỏ của em, hôm qua là, hôm nay là, ngày mai cũng là. Công chúa? Anh? Em chép đấy ?"
Lâm Nghị Hiên tức buồn .
Tổng cộng chỉ 200 chữ, mà còn thể chép thấp kém như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-304-ai-lai-ranh-roi-nhu-anh-chu.html.]
"À... bụng đói một cái là đầu óc dễ sai sót." Cẩm Thư vật giường giả c.h.ế.t, để ngăn Lâm hại bắt , Cẩm Thư dậy cãi lý.
"Ai mà chẳng là công chúa nhỏ chứ! Anh trong lòng em chính là 'con heo đực nhỏ'!"
Giở trò vô thì tất nhiên vô ích . Hôm nay, chỉ chép một bản, mà vì tội gian lận, còn Lâm Nghị Hiên bắt thêm một bản nữa bằng bút lông.
Bị trì hoãn như , thời gian đến nhà Vu Phong lùi .
Vu Phong pha một tách , lặng lẽ bên cửa sổ ngắm trăng.
Cảnh tượng hỗn loạn lầu, Thủy Linh tinh nghịch đáng yêu đại chiến Vu Hoằng Vũ tội ác chồng chất, cũng ảnh hưởng chút nào đến , đóng cửa , thời gian yên ả tĩnh lặng.
Trên bàn trong phòng sách là một chồng tài liệu, đều là xử lý trong ngày hôm nay, việc tại nhà còn vất vả hơn ở cơ quan.
Vu Cẩm Thư, tên tư bản , vắt kiệt giá trị thặng dư của , Vu Phong giờ bận đến nỗi mơ cũng thấy tiêu chuẩn đầu tư doanh nghiệp.
Một nhà máy điện t.ử nhỏ nhoi, đương nhiên thể khiến bận rộn như .
Cẩm Thư ném cho tư liệu của mấy chục nhà máy, chọn hai trong đó để mua cổ phần đầu tư.
Không ảo giác , Vu Phong thậm chí còn cảm thấy, mấy ngày nay tóc rụng nhiều hơn , tiền của bọn tư bản thật kiếm dễ dàng chút nào...
May mà ánh trăng trời đủ dịu dàng, thể an ủi trái tim mệt mỏi của kẻ thuê khổ sở.
Vu Phong thần sắc dịu dàng ngắm vầng trăng khuyết trời, khi trăng tròn như cái đầu Lâm Nghị Hiên, lẽ thể gặp gia đình nhỉ, nhớ - Khoan , cái đầu Lâm Nghị Hiên?!
Vu Phong tay run lên, chiếc tách trong tay suýt rơi xuống đất.
Ngoài cửa sổ, một cái đầu từ từ xuất hiện, như mặt trăng mọc , từng chút một nâng cao lên!
Lâm Nghị Hiên!
Phim ma còn dám như !
Lâm Nghị Hiên tươi gõ gõ cửa kính, Vu Phong vội vàng mở cửa sổ, Lâm Nghị Hiên vút một cái nhảy , nhẹ nhàng tiếp đất.
Vu Phong xuống , sai, nhà ở tầng năm.
Vậy nên tên , leo năm tầng bằng tay ?!
"Không tồi, so với Đại ca mạnh hơn nhiều, đủ bình tĩnh, đầu thấy trèo cửa sổ, sợ đến mức biểu diễn uống cà phê bằng lỗ mũi."
Lâm Nghị Hiên tán thưởng vỗ vỗ vai Vu Phong.
" nhớ là, nhà cửa mà."
Vu Phong thương hại Vu Duệ Ngôn một giây, cũng tự mừng uống khi thấy "một cái đầu nhô lên", nếu cũng trở thành một thành viên "uống đồ bằng lỗ mũi" mất.
Cái thứ , ai mà chẳng sợ?
Người bình thường nào bỏ cầu thang , cứ trèo cửa sổ?
Nhìn một cái là dám lên tiếng!
"Cầu thang nhà chậm quá, vẫn là trèo cửa sổ nhanh hơn, với , ý thức an của , cửa sổ lắp thêm song sắt, nếu dễ ."
"... Ai rảnh rỗi như chứ?" Nhà là tầng năm đấy!
Lâm Nghị Hiên tự nhiên như nhà cầm ấm lên, tráng một chiếc tách mới, tự rót cho một ly.
"Anh đừng phục, một loại trộm, chính là buộc dây thừng leo từ tầng thượng xuống, tầng của dễ ."
"Anh đến chắc để giáo d.ụ.c an cho nhỉ? Tiểu thế nào ?" Vu Phong hỏi.
"Cô vẫn ." Lâm Nghị Hiên đưa tay xem đồng hồ, "Tính , cô nên mất 2 phút nữa là lên đến đây thôi."
Vợ cầu thong, sẽ chậm hơn một chút.
Dưới lầu, Trương Thủy Linh đang "chân thành" chuyện phiếm.
Vân Vũ
Cô giờ thành thục đến mức cần xem sổ tay, cũng thể kể vô tội trạng của Vu Hoằng Vũ.
"Bác, cháu gần đây hứng thú với thơ ca từ phú cổ điển, phát hiện trong Kinh Thi, từng miêu tả chi tiết hành vi của bác, cháu cho bác nhé?"