Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 321: Tiểu Vu Tổng... Cô ấy đang đùa với anh đấy

Cập nhật lúc: 2025-11-22 10:29:36
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mấy hôm nữa sẽ phê riêng cho cô 2 triệu, tiền cô hạch toán riêng, đừng gộp chung với nhà máy điện tử."

Cẩm Thư dừng một chút, bổ sung thêm.

"Tất nhiên, lương của cô cũng sẽ tính gấp đôi."

Tiêu Hồng nuốt nước bọt, thăng chức tăng lương đột ngột tuy kích thích, nhưng kích thích hơn chính là, chị dâu kiếm nhiều tiền như ?

Không nhà máy sắp phá sản ? Lẽ nào là gia đình bên ngoại cô chuyển tiền tới?

"Đã thỏa thuận với thằng cháu ranh La Tín đó là sẽ dùng tiền của gia đình bên ngoại , tiền là do chính kiếm ."

Còn về chuyện kiếm tiền như thế nào, Cẩm Thư .

Để đối phó với thằng cháu ranh La Tín , Cẩm Thư rút một phần tiền đầu tư thị trường chứng khoán nước ngoài.

Tiền mặt cô luôn trong tình trạng eo hẹp, thậm chí khoản vay xây dựng nhà máy còn trả hết.

tiền mặt và nghèo là hai khái niệm khác .

Trong tay cô mấy bất động sản, đầu tư nước ngoài chia hai phần, một phần đầu tư dài hạn TSMC, một phần bỏ cổ phiếu Mỹ ngắn hạn.

Đây còn tính đến cổ phần, trang sức mà gia đình bên ngoại cho cô.

Tài chính căng thẳng, đó là vì Tiểu Vu Tổng đại sự, kế hoạch lâu dài, chỗ nào cũng cần dùng tiền, nhưng gia sản để , chỉ cần móc một chút là tiền.

Cũng chỉ thằng ngây thơ La Tín mới nghĩ rằng khống chế một nhà máy điện t.ử sẽ khiến Cẩm Thư cầu xin gia đình bên ngoại cho tiền.

Bản La Tín là con ngoài giá thú, nên áp đặt suy nghĩ rằng giữa Cẩm Thư và các trai cô sự cạnh tranh lợi ích, tưởng rằng gia đình họ Vu đối với Cẩm Thư chỉ là giả vờ bề ngoài.

"Số 2 triệu , Tiểu Hồng, cô nhập tài khoản của RFJ Sáng Đầu, con dấu kế toán ở trong , vì là quỹ đầu tư ngoại thương, thủ tục phiền phức một chút, nếu cô rõ, hãy gọi điện thoại , đây là của Tổng giám đốc tài chính văn phòng hải ngoại của chúng ."

Cẩm Thư đưa cho Tiêu Hồng một chiếc túi, bên trong con dấu kế toán và một cuốn sổ ghi điện thoại.

"Sáng đầu ngoại tư... quỹ!" Tiêu Hồng mà hoa cả mắt.

Những khái niệm , mặc dù khi học cô học qua một chút, nhưng chỉ là sơ sài, chỉ cô sơ sài, ngay cả giáo sư dạy cô cũng hiểu nhiều.

Xét cho cùng, đối với trong nước, đây là một lĩnh vực mới.

Hình như chị dâu đang chơi một thứ gì đó mới?

"Nói là ngoại tư, nhưng cổ đông lớn vẫn là em chúng , còn cách nào khác, trong nước hiện tại thể đăng ký quỹ đầu tư, đây là vùng xám, chỉ thể vòng vo một chút."

Cẩm Thư giải thích nhẹ nhàng, nhưng trong phòng lúc đều cảm thấy thở thông.

"Hai năm trong nước sáng đầu ngoại tư , chỉ là các bạn ít tiếp xúc với lĩnh vực nên rõ thôi, đơn giản là bỏ tiền , đầu tư doanh nghiệp trong nước, giúp họ sinh lời và lên sàn."

Đại khái ý là , nhưng thao tác thực tế chắc chắn đơn giản như cô , chỉ cần Vu Phong vì dựng cho Cẩm Thư cái mà tóc rụng từng nắm là nó phức tạp đến mức nào.

Sau khi Cẩm Thư chiêu mộ Vu Phong, lập tức bắt tay việc .

Lúc đó ba em đóng cửa trong phòng bàn tính nửa đêm, Lâm Nghị Hiên phụ trách cung cấp đồ ăn khuya, cũng coi như là trong cuộc.

Cái tên RFJ Sáng Đầu cũng là chữ tắt của ba em.

Khoảng thời gian Vu Duệ Ngôn biến mất chính là để việc .

Bây giờ công ty đăng ký xong, trận chiến lật ngược thế cờ của Cẩm Thư cũng thể bắt đầu.

Người của Cục thuế Cẩm Thư suốt ngày ở nhà, là một ông chủ xứng đáng, câu đó bây giờ thật vô cùng buồn .

Người ở nhà, trong tay nắm giữ bánh lái quyết định hướng tương lai của công ty, đây mới là đại lão quyết định tất cả ăn thịt uống gió bắc.

Sau khi Tiêu Hồng hiểu điểm , ánh mắt của Cẩm Thư đang gặm khô thịt tràn đầy sự kính nể.

"Chị dâu, chị đang ăn gì thế, cho một miếng với?" Lý Đa nãy thấy Cẩm Thư đang ăn khô thịt.

Mọi đều đang ăn lẩu, chỉ Cẩm Thư cầm khô thịt gặm, cô ăn còn khá ngon lành.

"Lễ vật từ thảo nguyên, chỉ khô thịt, còn những thứ nữa."

Cẩm Thư thong thả lấy từ trong túi một chiếc túi giấy nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-321-tieu-vu-tong-co-ay-dang-dua-voi-anh-day.html.]

Bên trong chỉ khô thịt, mà còn gân bò và bánh sữa, Lý Đa hề hề định lấy.

"Anh Lâm nhà từ thảo nguyên mang về cho . Nhìn thì là một gói ăn vặt nhỏ, nhưng thực , là một tấm lòng của Lâm nhà đó."

Lý Đa giơ tay giữa trung, dám nhúc nhích.

Đùa , "một tấm lòng" của Lâm mà dám ăn, khi về, Lâm sẽ biến thành "một đống linh kiện rời" chứ gì?

Cẩm Thư đang phô trương "một tấm lòng" với tốc độ chậm rãi, mấy trong lòng hẹn mà cùng nghĩ, đây thật sự là cố ý khoe khoang ?

Thôi , Tiểu Vu Tổng chính là đến để khoe mà.

Nếu bây giờ cô thể đến nhà máy, lẽ cô còn xuống xưởng máy trưng diện cho xem nữa cơ.

Mấy ngày nay nhà họ Lâm điện thoại đặc biệt nhiều, hầu hết đều là dò hỏi chuyện Cẩm Thư kiểm tra sổ sách.

Hễ Cẩm Thư điện thoại loại , nhất loạt tuyên bố sóng rõ, cúp máy.

Ngay khi cô đang nghi ngờ sức lan tỏa của chồng vẫn đủ mạnh, thì cuối cùng cũng đợi đợi.

"Xin hỏi các bạn một cái đỉnh bán ?" Người gọi điện giọng miền Nam chuẩn.

Cẩm Thư suýt bật .

Thằng La Tín , tưởng rằng giả giọng miền Nam là cô ?

Lúc giá đồ cổ vẫn lên cao, quan tâm đến đỉnh đồng xanh, ngoài tên quái t.h.a.i La Tín , còn ai nữa?

" một cái đỉnh, cũng thứ gì , chỉ là đỉnh đồng xanh thời Hán thôi."

Cẩm Thư xong, đầu dây bên dường như vang lên tiếng nuốt nước bọt.

"Bao nhiêu tiền, bạn mua."

" đang cần tiền gấp, , bán cho 300 nghìn."

"Cô điên ? 300 nghìn?" La Tín cô chọc giận đến mức thèm giả giọng miền Nam nữa.

Giá thị trường mấy nghìn là giá trời , cô đúng là dám mở mồm.

"Không mua thì thôi." Cẩm Thư cúp máy, trong lòng thầm đếm 3, 2, 1.

Vân Vũ

Điện thoại đúng giờ vang lên.

Cái đỉnh đối với La Tín, giống như cây cần câu đối với mèo, sức hút c.h.ế.t .

"300 nghìn thì đắt, 100 nghìn thì ? thành ý , cô tìm ai trả giá cao hơn ."

"100 nghìn cũng , địa điểm giao dịch ." Cẩm Thư đồng ý dễ dàng.

La Tín thấy cô đồng ý, giọng điệu phấn khích biến mất một cách kỳ lạ.

Hẹn với cô ngày mai giao dịch ở cổng ngân hàng trung tâm thành phố, cúp máy, La Tín vui mừng xoa tay.

Hắn thấy ảnh chụp lấy liền , cái đỉnh đó quả thực hảo, hơn nữa còn Vu Cẩm Thư sờ qua, sưu tầm càng ý nghĩa phi phàm.

Nghĩ đến ngày mai sẽ cái đỉnh , La Tín vui mừng đến mức cả đêm ngủ.

Hôm , La Tín sai đến địa điểm hẹn, còn bản thì cầm ống nhòm quan sát từ xa.

Đợi một lúc, quả nhiên thấy Cẩm Thư đeo kính râm bước xuống xe.

Người của La Tín tiến lên thương lượng với Cẩm Thư, hai chuyện một lúc, La Tín thấy Cẩm Thư lên xe bỏ , thuộc hạ của ủ rũ trở về.

"Đồ ?"

"Cô , cô quyên giao cái đỉnh , quyên cho bảo tàng."

"Cô cái gì?"

Kỳ vọng lớn bao nhiêu, thất vọng lớn bấy nhiêu, La Tín đơn giản thể tin tai .

 

Loading...