Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 379: Chuyện Chẳng Ra Gì
Cập nhật lúc: 2025-11-23 16:03:13
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Nghị Hiên Cẩm Thư kể xong, chút do dự lập tức gọi điện cho Tôn Anh.
Sau khi con bàn bạc, họ quyết định để Lâm Mỹ Lệ dẫn chú họ đến chỗ Tôn Anh.
Làm to chuyện hổ đến thế, chắc chắn thể về Bắc Kinh nữa.
Sắp xếp đại một chân việc trong nhà máy ở phương Nam cho hai vợ chồng họ, Tôn Anh trấn giữ, chú họ cũng chẳng thể giở trò gì mới.
"Anh đúng là một đại hiếu t.ử thật." Cẩm Thư , bản nhận, đẩy cho vợ.
"Anh đây là tin tưởng sức chiến đấu của bà lão nhà mà."
Tôn Anh dẹp Lâm Mỹ Lệ dễ như trở bàn tay.
Dù Cẩm Thư cũng thể đối phó với Lâm Mỹ Lệ, nhưng xét cho cùng vẫn cách một đời, bằng giao thẳng cho Tôn Anh. Lâm Nghị Hiên xử lý chuyện gia đình xưa nay luôn sáng suốt, bao giờ mù quáng.
"Thật thế nào, rõ là do cuộc sống dày vò khiến bà trở nên như , vốn dĩ bà là một kẻ kỳ quặc."
Đôi lúc nghĩ , Lâm Mỹ Lệ cũng khá thảm.
Lấy một đàn ông đầy mưu mô, sinh một đứa con trí tuệ chậm phát triển, cả đời sống trong cảnh túng quẫn, lộn xộn.
"Kẻ đáng thương ắt chỗ đáng ghét, cũng chỉ là xem tình nghĩa với ba mà giúp đỡ một tay."
Có cảnh tương tự như Lâm Mỹ Lệ, còn của Mã Thiên Phúc, chỉ điều vận may của Mã Thiên Phúc như Lâm Mỹ Lệ. Lâm Mỹ Lệ ít còn cái lợi thế đầu t.h.a.i nhà họ Lâm, một cái cây to như gia tộc họ Lâm che chắn.
Mẹ Mã Thiên Phúc họ hàng chống lưng, bản cũng chẳng tích đức.
Nghe mấy hôm nay bà tỉnh , tàn phế , vẫn quên việc hành hạ con dâu.
Cẩm Thư chỉ Sở Bá Lương kể sơ qua vài câu về tình hình nhà họ Mã. Mã Thiên Phúc hiện giờ đều tránh mặt Lâm Nghị Hiên, chỉ sợ đòi tiền sửa chiếc điện thoại di động của Cẩm Thư.
Cẩm Thư lười để ý đến , định đợi khi xong việc trong tay, thời gian rảnh sẽ dọa một chút.
Kết quả là, cần Cẩm Thư dọa Mã Thiên Phúc, nhà họ Mã tự họ xảy chuyện lớn.
Sau khi Mã tỉnh dậy, ngày nào cũng c.h.ử.i Tiểu Diệp khắc chồng khắc nhà chồng, đổ nguyên nhân xảy chuyện của bà lên đầu Tiểu Diệp.
Mã Thiên Phúc mắt thấy hành hạ Tiểu Diệp, giả điếc giả câm coi như thấy, thậm chí trốn ở cơ quan lấy cớ thời gian đến bệnh viện nữa.
Hắn trốn biệt, Mã càng quậy phá dữ dội hơn, lúc thì chê cơm bệnh viện khó ăn, lúc chê giường quá cứng, bất chấp đường trơn vì tuyết, bắt Tiểu Diệp ngoài mua cơm.
Kết quả là xảy chuyện.
Tiểu Diệp ngã, đứa bé đẻ non.
Cẩm Thư nửa đêm nhận điện thoại từ bệnh viện, vội vàng bảo Lâm Nghị Hiên liên lạc với Sở Bá Lương, đón Mã Thiên Phúc, cùng chạy đến đó.
Lần đến, cô lưu tâm, để điện thoại của cho bác sĩ, chính là sợ Tiểu Diệp chuyện mà nhà họ Mã ức h.i.ế.p cô nhà gái, ngờ thực sự dùng đến.
Đã đến mức , Mã vẫn chịu từ bỏ việc quậy phá.
Cứ khăng khăng bắt Tiểu Diệp sinh thường, từ chối mổ lấy thai, sợ tốn thêm tiền.
Mã Thiên Phúc im lặng gì, Cẩm Thư thể nhịn nổi, bước đến mặt Mã Thiên Phúc, vả một cái mặt .
"Anh cũng xứng là đàn ông?"
"Mày đ.á.n.h con trai tao! Chính ủy, ông thấy đấy, con đ.á.n.h con trai !" Mẹ Mã xe lăn hét váng lên.
Cẩm Thư chỉ thẳng mũi bà .
"Bà còn hét, đ.á.n.h luôn cả bà."
Mẹ Mã trợn tròn mắt.
Mã Thiên Phúc bỏ tay xuống, từ trong cổ họng ép hai chữ.
"Mổ ..."
Cẩm Thư vẫn tát thêm một cái nữa, bộ tịch tỏ vẻ oan ức cho ai xem?
Cuối cùng cũng mổ lấy t.h.a.i một bé gái, chỉ điều tình hình mấy khả quan.
Vì đẻ non, cần cho lồng ấp trẻ non tháng, phổi phát triển , còn tiêm t.h.u.ố.c trợ phổi, cộng chi phí nhỏ, mấy vạn.
Mẹ Mã thấy là con gái, oà lên , vỗ đôi chân mất cảm giác của bà mà gào lên rằng nhà hết nối dõi.
Về bác sĩ chi phí điều trị đắt như , trực tiếp hai mắt trợn ngược, ngất .
Vân Vũ
Thật ngất giả vờ thì , dù cũng khiến tức giận vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-379-chuyen-chang-ra-gi.html.]
Mã Thiên Phúc thấy cần nhiều tiền như , cũng im luôn, bác sĩ hỏi dồn mấy , mới miễn cưỡng đồng ý.
Cẩm Thư đoán là vì thấy Sở Bá Lương mặt ở đây, nên dặn bác sĩ nếu gì đổi thì gọi điện cho cô.
Hôm , Cẩm Thư đang họp thì nhận điện thoại của bác sĩ, rằng Mã tìm sống tìm c.h.ế.t dọa sẽ điều trị nữa.
Hết nhà khó khăn, đứa trẻ là tai tinh chuyển thế, ai cứu đứa trẻ chính là lấy mạng bà .
Suýt nữa thì Sở Bá Lương tức c.h.ế.t.
Hai con hát kép diễn kịch, xem ông là đồ ngốc ?
Cẩm Thư càng thấu hết tất cả.
Con trai miệng cứu, để , chăng vì thấy là con gái, nỡ tiền chữa trị, nghĩ rằng c.h.ế.t thì hơn, để đẻ tiếp con trai?
Nhân tính căn bản chịu nổi sự thử thách.
Sở Bá Lương tức giận đến mức đuổi Mã Thiên Phúc trở về đơn vị cũ, đối với vợ cả mà còn tàn nhẫn như , các em còn ai dám giao lưng cho nữa? Cùng một kẻ vị kỷ tinh xảo như lên chiến trường, c.h.ế.t thế nào cũng .
những cách xử lý đều là chuyện về , vấn đề mắt vẫn giải quyết.
Các chị trong khu tập thể nỡ lòng, cùng sống một thời gian đều tình cảm, nghĩ đến việc quyên góp chút tiền, nhưng Cẩm Thư ngăn .
Thời khắc then chốt, một chịu trách nhiệm .
Cẩm Thư , đây là vấn đề tiền bạc, chừng Mã chính là dựa mềm lòng, cố ý trốn tránh trách nhiệm.
Cẩm Thư tìm mấy chị cùng với cô đến đó, hỏi Tiểu Diệp mới sinh con xem tính .
Dù đều nghĩ nên giấu Tiểu Diệp , sợ cô sinh con xong kích động.
Cẩm Thư cho rằng, rõ thì kích động còn lớn hơn, nỗi khổ của cuộc đời, tránh , thì trực tiếp đối mặt.
Tiểu Diệp xong tất cả phản ứng, chằm chằm lên trần nhà.
Nước mắt cạn khô, cũng nổi.
Mấy chị khác thấy cảm thấy chua xót, cũng lấy tay lau nước mắt.
"Chị... em ly hôn..."
Một lúc lâu , Tiểu Diệp mới lên tiếng.
Lông mày nhíu của Cẩm Thư giãn , chờ chính là câu .
Nếu cô vẫn sống qua ngày, thì Cẩm Thư chỉ thể một câu "tôn trọng vận mệnh của khác" thôi.
"Rồi nữa?"
"Em... em mượn tiền, em cứu con..." Giọng Tiểu Diệp càng lúc càng nhỏ.
Cô cũng , đây là một khoản nhỏ, khó , nhưng thực sự còn cách nào khác.
"Gì mà mượn với chả mượn, đều là một nhà—" Mục Phượng nhanh mồm nhanh miệng, Tiêu Hồng vội kéo bà chị .
Ngay cả Tiêu Hồng cũng , đây chuyện tiền bạc, sắc mặt của chị Cẩm Thư là , chuyện .
"Lãi suất tính theo ngân hàng, Tiểu Hồng, em ghi chép , đợi cô xuất viện, mỗi tháng khấu trừ một nửa từ lương của cô , trả đến khi hết nợ."
"Chị, em—"
Tiểu Diệp nấc lên thành tiếng, cô thể , chị Cẩm Thư chỉ cho con cô một mạng sống, mà còn sắp xếp cuộc sống cho cô , cho cô công việc.
"Không cần gì hết, em nợ chị cũng nợ bất kỳ ai trong căn phòng , từ từ kiếm tiền từ từ trả."
Cẩm Thư đến lãi suất, chính là để cô sống mà cảm giác tội .
tất cả trong căn phòng đều , Cẩm Thư chuyện rộng lượng đến thế nào.
"Là từng c.h.ế.t một , đừng sống nhục như nữa, con , sống tấm gương cho con gái."
Cẩm Thư lau nước mắt mặt Tiểu Diệp. Mọi chuyện xảy trong căn phòng , tất cả đều lọt ánh mắt của một đang ở hành lang, tràn đầy sự tán thưởng.
"Cô gái ở trong đó, là gì ?" Một phụ nữ trung niên trông hơn bốn mươi tuổi hỏi bác sĩ bên cạnh.
"Giáo sư Tống, hình như họ là vợ quân nhân, đang chuyện là vợ của Thiếu tá Lâm, Tiểu Vu tổng."
"Tiểu Vu tổng?" Giáo sư Tống nhíu mày, cái tên , chút quen quen?