Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 449: Trước thực lực tuyệt đối

Cập nhật lúc: 2025-11-24 17:42:09
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bác sĩ tỉ mỉ khám nghiệm diện cho Cẩm Thư. Cẩm Thư gầy một chút, còn thiếu m.á.u nhẹ.

may mắn là, tình hình các bé tương đối định, khối u cũng khá định, tiếp tục phát triển thêm.

Kết quả khiến tất cả thở phào nhẹ nhõm.

Trái tim lớn của Cẩm Thư một nữa phát huy tác dụng trong thời khắc then chốt.

Khi còn lênh đênh cùng Đổng Thịnh Phóng, cô chuẩn sẵn các biện pháp phòng ngừa rủi ro, nướng nhiều cá, dùng dây xâu và quấn quanh .

Chính nhờ phần lương khô mà cô sống sót. Cô thậm chí còn nghĩ đến hai đứa bé trong bụng, thể lao lực quá độ, dùng vũ lực thu phục tên tay sai để bắt lao động cho .

Mọi kỹ năng sinh tồn đều cô phát huy đến cực hạn, rốt cuộc cũng đợi Lâm Nghị Hiên trở về.

Cẩm Thư ngủ một mạch suốt cả ngày, khi tỉnh dậy thì là trưa hôm .

Vừa mở mắt thấy Lâm Nghị Hiên, đang canh bên giường cô, thấy Cẩm Thư tỉnh dậy, vội khẽ cúi sát .

"Cảm thấy thế nào?" Anh lo lắng hỏi.

Cẩm Thư gật đầu, dùng mu bàn tay xoa xoa xoa cằm . Lớp râu mới mọc lởm chởm, châm chích tay.

Cô thích cảm giác hiện hữu chân thực như thế .

"Em đ.á.n.h răng." Cẩm Thu dậy, vòng tay ôm ngang lưng bế lên.

Ở phòng khách, nhà họ Vu đang sốt ruột chờ đợi, thấy động tĩnh chuyện từ phòng ngủ, Trần Trần phắt dậy.

"Con gái tỉnh !"

Cửa mở, Lâm Nghị Hiên bồng Cẩm Thư bước , Cẩm Thư vẫy vẫy tay với .

Chỉ vẫy tay mà gì khiến Trần Trần căng thẳng, Vu Hoằng Văn nắm tay vợ già thì bà đẩy , tỏ vẻ khó chịu.

" vẫn tha thứ cho ông, ông tránh xa ."

Do quyết đoán sai lầm đây của Vu Hoằng Văn suýt chút nữa hại Cẩm Thư và các cháu, nên mấy ngày nay Trần Trần chẳng hề tỏ vui vẻ với ông.

Bà thậm chí còn tuyên bố, nếu con gái và các cháu trở về, bà sẽ đuổi Vu Hoằng Văn khỏi nhà với hai bàn tay trắng.

Trần Trần hỏi Tôn Anh.

"Chị thông gia, lẽ Tiểu Thư thương thanh quản, nữa ?"

Tôn Anh trở về từ hôm qua, vốn định về sớm để chăm sóc con dâu, xuống máy bay mới nhà xảy chuyện lớn như , đến giờ vẫn còn hoảng sợ, tim đập chân run.

"Chẳng lẽ ở biển ăn nhiều cá quá, cổ họng xương cá trầy xước ?" Tôn Anh lau nước mắt lăn dài khóe mắt, chỉ nghĩ đến khung cảnh thôi thấy quá t.h.ả.m thương.

Cẩm Thư kỳ cọ đ.á.n.h răng hai lượt thật kỹ, đảm bảo sạch sẽ thơm tho , mới hà Lâm Nghị Hiên.

"Thơm ?"

"Thơm."

"Sao tóc em sạch thế ?" Cẩm Thư dùng tay lược vuốt vuốt mái tóc, thấy mượt mà.

"Lúc em ngủ, tắm rửa giúp em ."

Ngâm trong biển lâu như , lượng muối quá nhiều sẽ cho cô, nên phục vụ trọn gói.

"Sao mắt đỏ thế? Anh lẽ lén lưng em đấy chứ?" Cẩm Thư áp sát mặt , hỏi đùa.

"Làm gì chuyện đó!" Anh lập tức mặt , phủ nhận nhanh chóng.

Lúc tắm cho cô, thấy tay chân cô đều nhỏ một quầng.

Lâm Nghị Hiên đau lòng vô cùng, với tư cách là một đàn ông thép, chuyện đau lòng đến phát đương nhiên là c.h.ế.t cũng thể .

"Để em xem nào~" Cẩm Thư xem, né tránh, tránh , đành ép cô tường, cúi đầu hôn lên môi cô.

Nếu như bên ngoài ồn ào quá, lẽ hai sẽ còn hôn thêm một lúc nữa, nỗi nhớ nhung thật khiến lỡ nhỡ.

Hai nắm tay bước khỏi phòng tắm, Cẩm Thư thấy hai bà của đang ôm .

"Sao thế ạ?"

"Tiểu Thư, cổ họng cháu chứ?" Tôn Anh thấy con dâu , vội lau nước mắt nơi khóe mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-449-truoc-thuc-luc-tuyet-doi.html.]

"Không ạ, vẫn bình thường mà." Ngủ một giấc, bổ sung dinh dưỡng, giờ cô thấy khỏe khoắn, chỉ đói một chút.

"Vậy lúc nãy cháu ?"

"Chưa đ.á.n.h răng, sợ mùi mà." Cô là thể diện, trọng sĩ diện.

"Nghe hai hôm qua giữa trung hôn , lúc đó cháu sợ 'em rể' ngạt thở?" Vu Duệ Ngôn thấy em gái , cũng tâm trạng trêu chọc cô.

"Chung chăn chung chiếu mấy chục năm , đ.á.n.h rắm, nghiến răng, ngáy o o, kiểu gì chả từng thấy. Giấy đăng ký kết hôn cũng , sợ bỏ chạy , ?" Cẩm Thư vỗ vỗ Lâm Nghị Hiên, cô đầy cưng chiều.

"Em đ.á.n.h rắm, nghiến răng, ngáy o o bao giờ , vợ lúc nào cũng thanh tao."

Trong lòng , Tiểu Cẩm lúc nào cũng là xinh nhất. Hình ảnh cô biển ngày hôm qua, cố gắng hết sức để sinh tồn, in sâu tâm trí .

Người phụ nữ nỗ lực để sống, thật là .

Cẩm Thư cả nhà vây quanh, bảy tám miệng hỏi han về những trải nghiệm mấy ngày qua của cô, Cẩm Thư kể cho họ một nữa.

Lâm Nghị Hiên cô suốt cả quá trình, ánh mắt dịu dàng đến mức thể nhấn chìm , lẽ vì dọa bởi cuộc phiêu lưu của cô, giờ đây thể rời xa cô dù chỉ một khắc.

Ánh mắt quá ám ảnh, Cẩm Thư khó lòng ngơ, bỗng nhiên, cô chợt nhớ chuyện chính.

"Sao về sớm thế?"

ngờ rằng, chính sẽ là trực tiếp đến cứu cô.

Vân Vũ

Theo kế hoạch ban đầu, cuộc thi Đặc công Quốc tế lẽ kết thúc ba ngày nữa, về sớm như ?

Cẩm Thư hỏi, những khác cũng chợt nhớ vấn đề then chốt .

"Đừng bảo loại đấy chứ?" Vu Duệ Ngôn đùa cợt.

thấy Lâm Nghị Hiên phắt dậy, rằng, thẳng phòng ngủ.

Mọi , Vu Duệ Ngôn thấy áy náy.

"Không lẽ lời của thằng xui xẻo đúng? Em gái, kích động quá đấy chứ?"

"Không thể nào." Cẩm Thư khẳng định chắc nịch.

Lâm Nghị Hiên trở , tay thêm một tấm huy chương, ánh mắt của cả gia đình, trịnh trọng đeo tấm huy chương cổ Cẩm Thư.

Cẩm Thư cầm lên xem, đôi mắt cong cong như trăng non.

"Đây là hạng mấy?" Tôn Anh chỉ thấy tấm huy chương hình phù điêu một nhỏ cầm dao, phía một hàng chữ tiếng Anh, gì.

"Huân chương Dũng sĩ. Ồ? Cái hình như kỳ nào cũng nhỉ?" Cẩm Thư mân mê tấm huy chương rời.

"Em mới là Dũng sĩ trong lòng ." Lâm Nghị Hiên hôn lên trán cô.

Tấm huy chương quả thực kỳ nào cũng , chỉ trao cho những dũng sĩ thành tích đặc biệt xuất sắc, nếu năm đó thì sẽ để trống.

Lần Lâm Nghị Hiên vượt lên 21 quốc gia tham dự.

Anh chỉ giành vị trí thủ nhất Xạ thủ Siêu hạng, mà còn lập nhiều kỷ lục, vượt xa thứ hai với cách điểm khá lớn.

đây là lý do nhận tấm huy chương quý giá . Những kỳ , thứ nhất chỉ một chiếc cúp.

Lâm Nghị Hiên chỉ nhận cúp vô địch, còn nhận một tấm huân chương Dũng sĩ đặc biệt.

Ở nội dung cuối cùng, vượt chướng ngại rừng rậm, các đội viên đối mặt trực tiếp với lực lượng buôn ma túy, Lâm Nghị Hiên bình tĩnh nguy hiểm, ưu thế hỏa lực mạnh của đối phương, dẫn dắt mấy khác thực hiện một cuộc phục kích xuất sắc, kết thúc sớm cuộc thi.

Còn thi thố gì nữa, xứng đáng là thứ nhất thể tranh cãi.

Trước thực lực tuyệt đối, những khó khăn chẳng đáng là gì.

"Vốn định tặng em chiếc cúp, nhưng Đại đội trưởng đoạt mất ... Chỉ còn mỗi cái huy chương ." Lâm Nghị Hiên tỏ khá tiếc nuối.

Đại đội trưởng thấy chiếc cúp, mắt thành một đường, giống như lão keo kiệt , đoạt lấy chiếc cúp của đem trưng bày trong phòng triển lãm của đội, khiến Lâm Nghị Hiên chỉ còn mỗi một tấm huy chương "bình thường vô cùng" để tặng vợ.

"Xem cô vui kìa, giờ tìm hướng Bắc đấy?" Vu Duệ Ngôn trêu chọc.

"Huy chương, cúp của chồng em nhiều đếm xuể, em loại vì một tấm huy chương mà vui quá hóa mất phương hướng?" Cẩm Thư ôm chặt huy chương, cố tỏ bình tĩnh, nhưng ngay giây phút , cô giữ vẻ mặt nữa.

 

Loading...