Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 474: Chân Tình Đổi Chân Tâm, Cùng Hướng Về Nhau
Cập nhật lúc: 2025-11-25 02:55:07
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ cần quy mô đón Vu Cẩm Thư xuất viện lớn như , đủ địa vị của cô ở nhà vững chắc đến thế nào.
Người bế con, xách hành lý, còn một chẳng gì, chuyên việc bế Cẩm Thư.
Một đoàn hùng hậu, một chiếc xe chở nổi, ba chiếc mới đủ.
Rốt cuộc cũng trở về ngôi nhà của , Cẩm Thư cảm thấy vô cùng thuộc.
Dù phòng bệnh trong viện bày trí khá , nhưng so với nhà vẫn kém xa, thế nhưng khi bước phòng, cô phát hiện phòng khách tối om.
Nhìn kỹ mới thấy, cả bức tường cửa sổ phòng khách chất đầy đồ lên tận trần nhà, nửa phòng khách kín mít.
Vân Vũ
"Đây là gì ?" Cẩm Thư tò mò hỏi.
"Đây là quà tặng em, đây chỉ là một phần nhỏ thôi."
Mấy ngày cô nhà, đồ mà trong khu tập thể gửi tặng đều do giúp việc trông nhà nhận hộ, cũng chuyển cho Lâm Nghị Hiên, còn bạn bè trong giới kinh doanh gửi thì do các trai họ Vu nhận hộ.
Ở thành phố S tục lệ thăm sản phụ, khi sinh con sẽ mang đồ đến nhà, Lâm Nghị Hiên cho rằng Cẩm Thư cần tĩnh dưỡng, nên khéo từ chối thiện ý đến việc đến bệnh viện thăm, vì họ chuyển đồ đến tận nhà.
"Sao nhiều thế ?" Cẩm Thư ngạc nhiên đống đồ chất đầy phòng, kỹ thì hình như trứng gà là chủ yếu, nhiều trứng gà thế!
"Số trứng gà và đường đỏ đều là các chị vợ trong khu tập thể gửi tặng, còn quan hệ qua trong giới kinh doanh thì để đồ ở công ty , ước tính mang hết đến thì căn nhà nhỏ của em cũng chứa nổi."
"Nhiều trứng gà thế , ăn hết ."
Thực đơn ăn uống trong tháng ở cữ của Cẩm Thư do Trần Trần nhờ chuyên gia dinh dưỡng lập, mỗi ngày chỉ ăn 2 quả trứng, ăn nhiều cũng tiêu hóa , lợi cho việc hồi phục của trải qua phẫu thuật cắt bỏ như cô.
Theo tập tục nơi , sản phụ một ngày ăn 7, 8 thậm chí 10 quả trứng, nên việc tặng trứng gà khi thăm sản phụ trở thành tiêu chuẩn .
Trong khu tập thể quy định, gia đình nội bộ bình thường, giá trị quà tặng vượt quá 50, nếu nhiều hơn sẽ nghi ngờ là hối lộ, nên các chị vợ đều thực tế mua trứng gà theo tiêu chuẩn .
Mỗi nhà mua vài chục quả, chất đống với cũng là một con khủng khiếp.
"Hạn sử dụng hạn, trời nóng thế , hỏng mất thì với tấm lòng của , để lúc khác mang trứng gà đến nhà ăn, cho các chiến sĩ ăn thêm nhé."
Vừa về đến nhà, Cẩm Thư bắt đầu sắp xếp việc , Lâm Nghị Hiên nhanh chóng bế cô phòng, đừng để cô bận tâm đến những chuyện lặt vặt .
Về nhà ngủ một giấc, đến chiều, nuôi của Cẩm Thư là Giáo sư Tống tới.
Trước đó bà đến bệnh viện thăm các bé, về nhà, đến thăm một nữa.
Cẩm Thư thấy bà cũng xách một giỏ trứng gà, khóe miệng giật giật.
"Mẹ nuôi, cũng tặng thứ ? Con đang lo nhiều quá ăn hết, định mang đến nhà ăn ."
"Mẹ cũng nên tặng gì, là nhờ học trò mua giúp." Giáo sư Tống giỏi những chuyện thế tục nhân tình.
Người bên cạnh nhắc nhở, đến nhà sản phụ mang theo trứng gà và đường, bà mới bảo học trò mua.
Cẩm Thư vốn định hỏi thăm tiến độ dự án của bà, kết quả là bà vòng quanh chỗ cô lộ mặt một cái, rảo bước thẳng đến phòng trẻ em.
Để mặc Cẩm Thư ở một , ngửa mặt lên trời than thở, chẳng lẽ cô còn là bảo bối trong lòng nuôi nữa ?
Giáo sư Tống ở trong phòng trẻ em lâu, chuyện với Trần Trần và Tôn Anh về chuyện của lũ trẻ, mãi hết.
Cẩm Thư sốt ruột hỏi chuyện chính, chờ đến mức nóng lòng như lửa đốt, thấy ba mỹ nhân quý phái chuyện ngừng, cô giả vờ ho hai tiếng.
Cuối cùng cũng thu hút sự chú ý của ba vị quý phu nhân .
Tiểu Vu tổng thầm trong lòng, ngờ cô - Vu Cẩm Thư, cũng ngày dùng thủ đoạn kém cỏi như để "tranh sủng".
"Bị cảm hả?" Trần Trần quan tâm hỏi.
"Mẹ lấy cho con chút nước." Tôn Anh tìm cốc.
"Con chỉ mắc một chứng bệnh cứ gặp nuôi là ho thôi, nuôi ơi, con nhớ quá ~~~~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-474-chan-tinh-doi-chan-tam-cung-huong-ve-nhau.html.]
"Thật là nghịch ngợm!" Trần Trần thấy cô , xem hai đứa bé, lúc bọn trẻ đang thức, đáng yêu vô cùng.
"Con thật là..." Giáo sư Tống cô cho phì , đứa trẻ khi sinh con càng tinh nghịch hơn thế? Cứ như một đứa trẻ lớn .
Giáo sư Tống lúc tâm trạng , hai đứa bé thật xinh , đôi mắt to chớp chớp, bà bế lên mà chúng , đặc biệt là cô con gái nhỏ, bà bế lên, đứa bé dựa đầu vai bà.
Theo lời kể của bà nội đứa bé, cô nhóc thiết với bất kỳ ai, ngoài bế là oa oa, đây chính là duyên.
Khiến Giáo sư Tống thích đến mức, tim đều tan chảy.
Lại thấy chiếc chăn xí do chính tay bà , thật sự đặt giường trẻ em để đắp, đầy rẫy cảm giác tôn trọng, vì thế tâm trạng càng hơn.
Dù tâm trạng , nhưng miệng vẫn giả vờ một chút.
"Chiếc chăn thế , con thật sự cho con dùng ?"
"Đâu , bọn trẻ và con đều thích lắm, nuôi chính là điềm lành của con, đắp lên để lấy chút may mắn."
Trong mắt khác, Giáo sư Tống coi là vẹn may mắn gì, nhưng Cẩm Thư quan tâm, với cô, tri thức là sức mạnh, nuôi là vô địch, chấp nhận phản bác.
Giáo sư Tống cô nàng dỗ dành đến mức tâm hoa nở rộ, thực tế, bà cũng phụ sự kỳ vọng mà danh hiệu "Điềm Lành" của Cẩm Thư mang .
Lần bà mang đến một tin , dự án bước giai đoạn kết thúc, họ thành công.
Chỉ cần giải quyết nốt một chút vấn đề cuối cùng, bộ xử lý DVD sẽ thành.
Việc nhanh hơn vài tháng so với thời gian dự tính của Cẩm Thư, rằng, dự án là chạy đua với từng giây từng phút, sớm hơn một ngày thôi cũng là điều tưởng.
Nghe thấy , Cẩm Thư mừng đến mức lập tức bật dậy, động tác quá mạnh, khiến vết mổ đau, nhưng cô căn bản kịp quan tâm.
"Mẹ nuôi, đúng là phúc tinh của con, quen là phúc phần của con!"
Cẩm Thư hai tay nắm c.h.ặ.t t.a.y nuôi, cô sắp lịch sử !
Làm thể khiến cô vui mừng đến phát cuồng.
Với Cẩm Thư, tin còn khiến cô vui hơn một toa tàu, , hơn một trăm toa tàu chở đầy trứng gà.
Kẻ sĩ vì tri kỷ mà c.h.ế.t, với Giáo sư Tống, Cẩm Thư sẵn lòng tin tưởng bà, khẳng định năng lực của bà, bà sẵn lòng dốc hết khả năng để dự án .
Mấy tháng qua, bà thường xuyên bận rộn trong phòng thí nghiệm đến tận nửa đêm.
Có bên cạnh với giọng chua ngoa, bà để gì, tiền thì cố định, dù liều mạng cũng chỉ , tiểu Vu tổng thấy những việc bà , thì ích gì?
Giáo sư Tống chỉ thầm trả lời trong lòng: Tình nghĩa là vô giá.
"Sớm hơn nhiều như , chắc chắn là do tăng ca tăng điểm , nuôi, con thật nên gì với , con cho ngành chế tạo nội địa cúi đầu chào một cái." Cẩm Thư dậy định cúi đầu, mắt đỏ hoe.
Giáo sư Tống vội vàng đỡ cô dậy.
"Con khách sáo với gì, vết mổ lành hết , xuống mau!"
Nói là , nhưng chính bà cũng rơi nước mắt như mưa.
Ai tiểu Vu tổng thấy?
Đứa trẻ thông minh như , những gì bà , cô đều thể nghĩ .
Không gì khiến cảm thấy ấm lòng hơn việc sự cống hiến của tôn trọng.
Hai con ôm , trong lòng là sự khẳng định dành cho thành quả của đối phương.
"Mẹ nuôi, yên tâm, con sẽ dùng công nghệ để mở một trang mới, nửa chặng đường đầu thành, nửa chặng đường hãy giao cho con. Con nhất định sẽ phụ sự nỗ lực của ."