Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 496: Ngài còn cười được đầy trìu mến như thế ư?
Cập nhật lúc: 2025-11-26 02:34:19
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Bao nhiêu... tiền?” Vu Phong suýt nữa cho rằng nhầm.
“Giá tình 1 vạn 8.”
“Số điện thoại của Cục trưởng Cục Vật giá đây, gọi tố cáo thực danh cho bây giờ.” Vu Phong cầm lấy chiếc điện thoại di động, Lâm Nghị Hiên vội vàng nở nụ .
“Rẻ lắm đó! Ba của chúng còn trả 2 vạn cơ mà.”
“Ồ... ý là, thêm 2 vạn tiền túi riêng hả?” Vu Phong giơ tay gọi nhân viên phục vụ.
“Cho thêm 3 con tôm hùm, cảm ơn.”
“Này! Anh sợ c.h.ế.t no ?” Lâm Nghị Hiên đau lòng hỏi.
“ mang về cho Thủy Linh đồ ăn khuya.”
“... Nhìn bộ dạng sợ vợ, ăn cây nào rào cây nấy của kìa!” Lâm Nghị Hiên khinh thường.
Vừa xong, hai vợ tập thể khinh thường.
Câu đó, ai cũng , trừ Lâm Nghị Hiên.
Còn ai thể "sợ vợ" hơn chứ?
Rượu qua ba tuần, Vu Phong uống quá chén.
So với Lâm Nghị Hiên đang vẻ vang thỏa chí, trông vẻ đầy tâm sự, mặt đỏ bừng bừng vì rượu, cứ một ly một ly.
“Rốt cuộc là say ?” Vu Duệ Ngôn cảm thấy trạng thái của nhị , liền hỏi Lâm Nghị Hiên.
“Uống thêm một ly nữa nhé?” Lâm Nghị Hiên nâng chai rượu lên, Vu Phong chút do dự đưa ly .
“Xem thì quá chén... Vậy mua bí kíp của nhé, 1 vạn 8?” Lâm Nghị Hiên thăm dò hỏi.
“ mua .” Vu Phong cự tuyệt dứt khoát.
“Lại giống như say.” Lâm Nghị Hiên cũng nhận đây là tình huống gì nữa.
Tửu lượng của Vu nhị thiếu gia quả thực là một ẩn .
Đợi khi Vu nhị thiếu gia dậy vệ sinh, Vu Duệ Ngôn mới với Lâm Nghị Hiên.
“Tâm trạng nhị , chuyện Thủy Linh sắp phương Nam, tiểu với ?”
“Chưa, vẫn mà, đột nhiên đ.á.n.h gãy đôi uyên ương thế?” Mấy ngày nay Lâm Nghị Hiên khá bận, Cẩm Thư kịp với chuyện .
“Tiểu đầu tư nhà máy sữa bột, tin tưởng khác, nên điều Thủy Linh tới đó.”
Cẩm Thư trở về từ thành phố Tiểu Long Bao 10 ngày, trong 10 ngày đó, Trịnh Hân tiếp xúc với Cố Đức Phúc, truyền đạt ý định rót vốn của Cẩm Thư.
Cố Đức Phúc nóng lòng hợp tác, nhanh chóng gửi hết tài liệu qua.
Cẩm Thư xem xong thấy cũng khá , hẹn sang đây thương lượng chi tiết.
Ngày mai Cố Đức Phúc thể sang, chỉ cần hai bên xác định xong các chi tiết, Thủy Linh sẽ .
Cho nên tâm trạng Vu Phong mới xuống thấp như , đại ca và em rể, sắp bố, thì bố .
Chỉ , mới xác định quan hệ yêu đương sống xa , khó tránh khỏi cảm thấy quen.
“Chẳng lẽ nhân tuyển nào khác? Cứ đúng lúc mới yêu ?” Lâm Nghị Hiên cảm thấy vợ sắp thành Tây Vương Mẫu .
Vu nhị thiếu gia là Ngưu Lang, Thủy Linh là Chức Nữ, Cẩm Thư dùng một dải Ngân Hà bằng tiền ngăn cách đôi tình nhân.
“Trình độ và kinh nghiệm của Thủy Linh hiện tại là phù hợp nhất, cũng trách tiểu , Hân Hân , tiểu cũng chuyện nhiều với Thủy Linh, để cô tự lựa chọn.”
Thủy Linh đấu tranh tư tưởng 10 ngày, ban đầu định từ bỏ, nhưng hiểu đổi ý, là .
“Hay là ngày mai bảo vợ hỏi thử, đừng là nhất thời nóng giận mà quyết định.”
Lâm Nghị Hiên đang thì Vu Phong đẩy cửa bước , chủ đề lập tức dừng .
“Là bảo cô .” Vu Phong thấy ở ngoài cửa.
“Anh?” Vu Duệ Ngôn dám tin nổi, đẩy đẩy Lâm Nghị Hiên.
“Mau bán bí kíp cho , đầu óc đầy nước chắc?”
Người Thủy Linh ban đầu , Vu nhị thiếu gia đứt dây thần kinh nào mà khuyên cô ?
“Cô còn quá trẻ, để cô hối hận.”
Đôi khi, quyết định buông tay còn khó khăn hơn nhiều so với việc nắm chặt.
thực sự yêu một , sẽ suy nghĩ cho đó lâu dài hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-496-ngai-con-cuoi-duoc-day-triu-men-nhu-the-u.html.]
Tương lai phía của Thủy Linh còn dài, tiềm năng của cô vẫn còn lớn.
Nếu đổi là Cẩm Thư, lẽ Lâm Nghị Hiên cũng sẽ đưa lựa chọn tương tự.
“Không lời chán nản, sống xa , rốt cuộc cũng chẳng chuyện gì . Hai nếu mãi dài lâu yêu, cần chi sớm sớm chiều chiều gặp, mấy bài thơ sến súa kiểu đó lừa trẻ con thì , chẳng lẽ thực sự tin chuyện đó?” Vu Duệ Ngôn suy nghĩ thực tế hơn.
“Phu trượng phu trượng, một trượng bên trong mới gọi là phu, là căn bản từng nghĩ tới chuyện lâu dài với cô bé đó?”
“Đại ca, thực sự sống cả đời với cô .”
“Muốn sống cả đời mà còn để cô ?”
“Cô nên đến nơi phù hợp để phát triển.”
Vu Duệ Ngôn còn gì đó, Lâm Nghị Hiên lắc đầu hiệu với .
“Nào, chuyện đều ở trong ly rượu.” Lâm Nghị Hiên nâng ly, Vu Phong uống cạn một .
Thích là chiếm hữu, yêu là kiềm chế.
Hôm nay Vu Phong uống ít, uống đến cuối cùng thì ngay cả Lâm Nghị Hiên và những khác cũng ngăn , ý thức còn.
Lâm Nghị Hiên đưa về , thu xếp thỏa mới trở về nhà .
Đã là lúc rạng sáng, Cẩm Thư đang ngủ say.
Lâm Nghị Hiên rửa sạch mùi rượu , khẽ khàng xuống bên cạnh cô.
Cẩm Thư theo phản xạ áp sát , tay tự động vòng qua eo , vẫn tỉnh nhưng thể theo bản năng tìm kiếm hương vị quen thuộc.
Lâm Nghị Hiên thở dài.
Nghĩ tới lời đại ca , một trượng bên trong mới là chồng, thấy thương cảm cho Vũ lão nhị.
Công việc của dù bận rộn đến , tối về vẫn thể chung giường với Tiểu Cẩm.
Vu nhị thiếu gia mà sống xa thế , khi nào mới thể ở bên .
Nghĩ như , thấy hạnh phúc hơn Vu nhị thiếu gia nhiều.
Hay là, cuốn bí kíp truy tầm thê của nên tặng miễn phí cho Vu nhị thiếu gia nhỉ.
Hôm , Cẩm Thư gặp Cố Đức Phúc đến bàn hợp tác tại công ty.
Đứa bé mập đó cũng theo, Cẩm Thư thấy nó, khóe miệng giật giật.
Dù lúc thằng bé ngốc nghếch đáng yêu, nhưng một nghĩ tới tương lai nó sẽ trở thành kẻ bám dai như sam dính lấy con gái , tâm trạng Cẩm Thư càng trở nên phức tạp.
“Thật ngại quá, Tiểu Vu Tổng, tìm trông cháu, nên đành đưa nó theo... đảm bảo, nó sẽ ảnh hưởng đến chúng .”
Cố Đức Phúc thực sự còn cách nào khác, xung quanh một ai thể trông cháu.
Nghĩ rằng Cẩm Thư cứu con trai , hẳn là ghét đứa trẻ , dẫn theo lẽ còn tăng thêm thiện cảm, nên mới mang theo.
“Không , cứ để cháu chơi ở đây .” Cẩm Thư thầm nghĩ may quá, hôm nay mang con gái theo.
Nếu để con gái thấy thằng bé mập —
Cẩm Thư đang nghĩ thì Lâm Nghị Hiên đẩy xe đẩy bước .
“Có phiền em ?”
“... Sao ?” Cẩm Thư gượng.
“Vừa đến đây chút việc, Tiểu Dương mấy đứa nhỏ ở nhà nghịch ngợm quá, nên tiện tay mang theo.”
“Piu piu! Búp bê to!” Cố Nam Châu thấy Diệc Thần, liền lao tới như một viên đạn.
Cẩm Thư ngạc nhiên, lâu như , nó vẫn còn nhớ ư?
Trí nhớ của đứa trẻ thật đấy...
“Ồ, còn một bé mập nữa hả?” Lâm Nghị Hiên xách thằng bé mập Cố Nam Châu lên bằng một tay, quen tay cân cân trọng lượng.
Vân Vũ
Thằng nhóc mập , chắc thịt thật đấy.
So với hai đứa con nhẹ tênh của , cảm giác nặng trịch trong tay quả thực khiến một ông bố già như vui mừng.
“Thằng nhóc mập trông cũng khá tinh nhanh, chơi với chú nhé?” Lâm Nghị Hiên nhét luôn thằng nhóc mập xe đẩy.
Xe đẩy hai chỗ , nhét ba đứa trẻ cũng thành vấn đề.
“...” Cẩm Thư càng cứng hơn.
Không chồng cô còn đầy trìu mến như thế , nếu thằng nhóc mập kiếp từng khai man tuổi tác, bám dai như sam theo đuổi con gái ?