Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 503: Lâm Nghị Hiên, anh tạo nghiệp thật đấy!
Cập nhật lúc: 2025-11-26 06:02:18
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cẩm Thư cảm thấy Lâm Nghị Hiên lý, thời buổi nhiều chuyện lắm, cẩn thận một chút luôn là thừa.
"Không còn sớm nữa , phu nhân lao tâm tốn sức, chi bằng để chồng thả nước tắm cho em, giúp em gột rửa hết mệt mỏi, thấy ?"
Lâm Nghị Hiên ăn văn hoa, tay còn tự giác xoa bóp vai cho Cẩm Thư, nếu ánh mắt ám chỉ điên cuồng của , Cẩm Thư thật sự sẽ tưởng thật sự hiền đức.
Hắn chỉ cô nhanh chóng cho hai đứa bé ngủ, để thể cùng vợ một hoạt động song nhân sẽ sản sinh lượng lớn dopamine.
Cẩm Thư buồn tức.
"Có thể tiếng ?"
Muốn " chuyện" thì cứ thẳng là " chuyện", giả vờ hiền đức gì?
Lâm Nghị Hiên dùng tay chỉ về phía hai đứa bé song sinh.
"Khi đối diện với ánh mắt ngây thơ thuần khiết như , em bảo tiếng ?"
Tiếng = Vợ ơi, " chuyện" với em.
Như thế chẳng hư trẻ con ?
"A a~" Diệt Thần lật , sấp tấm đệm, hứng thú bố già văn vẻ hư hỏng.
Kể tỉ mỉ "tiếng " , con thích lắm.
"Ợ~"
Uyên Thần no bụng ợ một tiếng, nó còn lật, nhưng trong lòng bố, cũng thể thấy biểu cảm mê của bố.
"Em xem trạng thái của bọn chúng, giống như sắp ngủ ?" Cẩm Thư vỗ vỗ Lâm Nghị Hiên, "Ban ngày chúng ngủ nhiều , 10 giờ tối sẽ ngủ , đừng nghĩ vẩn vơ nữa."
"À... Lúc 3 giờ sáng còn về đội, dẫn lên núi chạy bộ buổi sáng nữa."
Bây giờ mới 8 giờ tối, hai đứa bé chẳng buồn ngủ chút nào, Lâm Nghị Hiên tính toán, gì còn thời gian nữa!
"Anh thể đổi sang hôm khác ?"
"Kế hoạch chạy bộ sáng sớm định từ lâu, thể đổi, cái ... cũng thể đổi!"
Lâm Nghị Hiên lộ vẻ mặt kiên nghị, còn tưởng sắp chuyện gì to tát lắm.
"Ừm!" Diệt Thần hứng thú gật đầu, kết hợp với vẻ mặt nghiêm túc, trông thật dễ thương.
"Vợ ơi, cảm thấy nó thể hiểu ?" Lâm Nghị Hiên chỉ con gái, ánh mắt con nhóc quá thông minh.
Lúc đầu t.h.a.i chẳng lẽ uống canh Bà Mạnh ?
"Cho nên là, chuyện mặt bọn trẻ chú ý một chút, , bố ?" Cẩm Thư vỗ vỗ đàn ông lòng sắt đá.
Cái nhân vật "bố " một khi khoác lên thì khó cởi bỏ lắm.
Thế là, bố cam chịu một tay bồng một đứa bé, mang về phòng trẻ dỗ chúng ngủ.
Cẩm Thư tắm rửa đắp mặt nạ, đó đến phòng sách xử lý một công việc, xong việc trong tay, thấy phòng trẻ còn động tĩnh gì, cô liền sang xem.
Hai đứa trẻ giường nhỏ của ngủ say, Lâm Nghị Hiên ghế, vắt chân chữ ngũ, lặng lẽ hai đứa trẻ.
Ánh mắt Cẩm Thư dịu dàng, cảnh tượng thật ấm áp, cô bước đến lên đùi .
"Đang nghĩ gì mà chuyên tâm thế?"
"Giá như bọn trẻ lớn nhanh một chút thì ."
Cẩm Thư mỉm gật đầu, , đôi lúc cô cũng nghĩ như .
Mong lũ trẻ nhanh lớn, tò mò chúng sẽ như thế nào.
"Lớn hơn một chút, thể dẫn chúng xuống lầu chạy vòng."
"..." Bắt trẻ con chạy vòng, thật tạo nghiệp!
"Như thể tiêu hao hết năng lượng của chúng, việc dỗ chúng ngủ sẽ mất nhiều thời gian như thế nữa."
"Ý là, đây xa xăm cả nửa ngày, chỉ để nghĩ cái đó thôi ?" Cẩm Thư méo miệng.
Đối với Lâm mỗ, cô thật sự thể quá nhiều ảo tưởng .
"Chuyện đó còn quan trọng nữa ? May mà từng luyện tập qua, nếu thì với sức ì của hai đứa nhỏ , bình thường thể dỗ chúng ngủ ? Cách của gọi là lấy độc trị độc, bồi dưỡng thể chất khỏe mạnh cho bọn trẻ."
"Anh tha cho bọn trẻ ." Cẩm Thư gì nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-503-lam-nghi-hien-anh-tao-nghiep-that-day.html.]
Lâm Nghị Hiên ôm chầm lấy cô.
"Đã hơn 10 giờ , thời gian dành cho chúng nhiều, thời gian gấp nhiệm vụ nặng, phu nhân hãy phối hợp một chút."
"..." Đồ vô liêm sỉ!
Hôm , Cẩm Thư ngáp dắt con ngoài.
Lão Triệu cùng một vệ sĩ khác đợi sẵn từ sớm ở cổng khu gia thuộc, thấy bà chủ và Tiểu Dương mỗi bồng một đứa trẻ từ xa tới.
Lão Triệu vội chỉnh cổ áo, hỏi vệ sĩ cạnh.
"Tóc rối ?"
"Rất chỉnh tề." Tóc mao cắt ngắn, mà rối chứ.
Lão Triệu nhét một miếng kẹo cao su miệng, khiến vệ sĩ cùng nổi hết da gà.
Là đồng đội cũ, từng thấy quen sống đạm bạc giản dị, đột nhiên trở nên tinh tươm khiến thấy đáng ngờ.
"Ca Triệu, hôm nay tự tới?" Cẩm Thư thấy Lão Triệu chút ngạc nhiên.
Công ty vệ sĩ vì lý do chính sách tạm thời thể đăng ký, nên Cẩm Thư lập một bộ phận an ninh, là an ninh, nhưng thực chất nuôi một đám vệ sĩ hùng hậu.
Không chỉ gia đình cô dùng, khi hữu của cô nhu cầu cũng sẽ do những đảm nhiệm việc bảo vệ.
Lão Triệu Cẩm Thư đề bạt lên trưởng bộ phận an ninh , nhiệm vụ nhỏ như hôm nay lẽ nên do tự tới.
"Bên ngoài bây giờ dư luận đang xôn xao, yên tâm để mấy đứa trẻ trẻ tuổi tới." Ánh mắt Lão Triệu nhịn liếc về phía Tiểu Dương.
Cẩm Thư nhướng mày, thấu hiểu nhưng .
"Ca Triệu, sáng nay em mua rau , cái xác c.h.ế.t phụ nữ đầu biến thành ma ? Chuyên chọn những mặc áo đỏ tay." Tiểu Dương hỏi.
" cũng , nhưng đó đều là chuyện vu vơ, đời gì ma." Lão Triệu thấy Tiểu Dương hỏi , lưng lập tức thẳng lên.
"Ồ? Bên ngoài bây giờ đang đồn thế nào?" Cẩm Thư hỏi.
Hôm qua mới phát hiện thi thể, hôm nay truyền thuyết huyền bí đô thị ?
"Nói là lúc Thẩm Giai Nghi c.h.ế.t mặc một chiếc quần đỏ, mặc đồ đỏ khi c.h.ế.t sẽ biến thành quỷ dữ, chuyên chọn những phụ nữ mặc đồ đỏ đêm, đặt tay lên vai hỏi: Cô thấy đầu của ?"
Vệ sĩ khác là Lão Trương .
Tiểu Dương xong mặt mày tái mét.
"Đừng bậy!" Lão Triệu trừng mắt Lão Trương, miệng then cửa, xem cô gái sợ thành thế nào, thuận tay lấy từ trong túi một hình tam giác màu đỏ, đưa cho Tiểu Dương.
"Cái là gì?" Tiểu Dương tiếp nhận định mở , Lão Triệu vội ngăn .
"Đây là bùa mua dầu gội đầu thì ông chủ tặng, trừ tà linh nghiệm, em mang theo bên , mở ."
"Thật ?" Tiểu Dương thấy thể trừ tà vội vàng nhận lấy, "Cảm ơn ca Triệu!"
"Ca Triệu, nếu cũng sợ thì thế nào?" Cẩm Thư híp mắt lên tiếng.
Lão Triệu gương mặt đầy ngượng ngùng.
"Chỉ một cái... cái đó, cần cái , em việc thì cứ gọi tên chồng em , ma quỷ cũng sợ chạy mất."
Cẩm Thư bật , Lão Triệu tâm tư quá lộ rõ, chỉ Tiểu Dương ngốc nghếch là nhận thôi.
"Hôm nay ca Triệu với thương lượng chuyện ăn nhé, để ca Trương với Tiểu Dương theo nuôi ." Cẩm Thư cố ý trêu Lão Triệu.
Có thể thấy rõ, mặt Lão Triệu còn chút ánh sáng nào, mang cảm giác vạn niệm câu khôi.
"Đùa thôi, ca Triệu theo nuôi , tập luyện xem cách dỗ trẻ con thế nào."
Cẩm Thư ý kép, mỉm Lão Triệu.
Vân Vũ
Cơ hội tạo cho , thể chiếm cảm tình của thì xem bản lĩnh của .
Lão Triệu vui mừng gật đầu lia lịa.
Cẩm Thư chỉ định thuận tay bà mối, Tiểu Dương tuy chút khuyết tật, nhưng kết hôn với Lão Triệu góa vợ cũng là leo cao, hai đều là tâm phúc của cô, rõ gốc tích, thể ở bên cũng khá .
Cẩm Thư ngờ rằng, việc mai vô tâm của cô cứu hai đứa con của cô.