Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 510: Một Đời Huyền Thoại Và Lẫy Lừng

Cập nhật lúc: 2025-11-26 06:02:25
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cảm ơn em? Làm chuyện đó !” Vu Duệ Ngôn tỏ tán thành với lời của đứa em gái.

Dạo ông bố già suýt nữa phát điên , địa vị trong gia đình thấp đến mức thể thấp hơn, giờ tiểu bày trò bày vẽ thêm một phen, e rằng rơi xuống bờ vực ném thẳng thùng rác.

Không cắt đứt quan hệ cha con với tiểu là may lắm , còn trông mong ông cảm ơn tiểu ?

“Hay là thôi , lo ba sẽ tức giận.” Vu Phong cũng cảm thấy .

“Có chuyện gì thì cứ đổ hết lên đầu khác với hai , là bảo bối trong lòng ba , còn hai chỉ là ngọn cỏ thôi.”

“...” Thật ném cô thùng rác quá.

hai em nhà họ Vu thể thừa nhận, Cẩm Thư sai.

Cộng cả hai em họ , tặng kèm thêm Lâm Nghị Hiên, ba cộng còn bằng địa vị của Cẩm Thư trong lòng ba .

Tối hôm đó, Lâm Nghị Hiên cuối cùng cũng trở về năm ngày biệt tích.

Hai đứa bé sinh đôi buồn bực mấy ngày liền, giờ thấy bố về, cuối cùng cũng còn ủ rũ trong góc tối nữa, khuôn mặt bầu bĩnh nở nụ tươi.

“Bắt ?” Cẩm Thư hỏi.

Lâm Nghị Hiên gật đầu.

“Mấy tên cầm đầu chính bắt , chỉ duy nhất còn lọt lưới một tên Thẩm Giai Nghi.”

“Hả?” Cẩm Thư chút bất ngờ.

“Khi chúng thu lưới thì cô biến mất , xử lý nội bộ trốn thoát, tên cầm đầu nhắc đến cô cũng nghiến răng nghiến lợi.”

“Tại ?”

“Nghe khi cô gia nhập băng nhóm , ngủ với hết một vòng những trong đó, lượng sừng đầu tên cầm đầu tính bằng tá.”

Lâm Nghị Hiên nhắc đến Thẩm Giai Nghi cũng là một vẻ mặt .

Thẩm Giai Nghi là do tên cầm đầu để mắt tới, nhưng cô dường như căm hận việc kéo cô hội, khi gia nhập tổ chức liền bắt đầu tán tỉnh những thành viên chủ chốt bên trong, kích động họ chống .

Lý do Lâm Nghị Hiên và đồng đội thu lưới thuận lợi như , trong đó cũng thiếu công lao của Thẩm Giai Nghi.

phá tan nát băng nhóm gần hết, tựa như một cây gậy khuấy phân hình , ngừng gây sóng gió.

Sau khi tên cầm đầu phát hiện bản tính lăng loàn của cô , liền lệnh cho tay chân tâm phúc đưa cô rừng xử lý.

Kết quả...

“Tên tay chân đó, lẽ cũng quan hệ với cô ?” Cẩm Thư thăm dò hỏi.

Lâm Nghị Hiên gật đầu, đúng là quan hệ.

Tên tay chân một vòng trong rừng , tự xưng xử lý Thẩm Giai Nghi , tên cầm đầu lúc đó đang lo chạy trốn nên cũng xác minh.

Tên tay chân b.ắ.n c.h.ế.t khi Lâm Nghị Hiên và đồng đội thu lưới, tên cầm đầu khi sa lưới, từ miệng của những thành viên khác mới tên tay chân quan hệ với Thẩm Giai Nghi.

rốt cuộc Thẩm Giai Nghi sống c.h.ế.t thế nào, những kẻ trong băng nhóm đó cũng .

“Ờ... Cô vẫn lẫy lừng như xưa nhỉ.”

Cẩm Thư cuộc đời lẫy lừng của phụ nữ huyền thoại cho kinh hãi.

Không Thẩm Giai Nghi tính là một con đường chạy đua khác, sống cái "tinh túy" của riêng ?

Chỉ cần thành tích cô rối loạn một băng nhóm tan tành, cũng xem như là từng tiền lệ .

“Cô tính là tội phạm chính, cũng trực tiếp tham gia buôn ma túy, trong danh sách truy nã của chúng , vì nhiệm vụ của coi như thành.”

Cẩm Thư còn đợi thêm vài câu, đầu mới phát hiện, Lâm Nghị Hiên dựa sofa ngủ .

Không thức mấy ngày , mệt đến mức . Cẩm Thư xót xa phòng lấy chăn.

“Á?” Ái Thần đang đợi bố tắm rửa chơi đùa với nước chỉ tay về phía bố, mặt đầy kinh ngạc.

Món đồ chơi lớn của nó đột nhiên im bặt ?

“Ngốc...” Diệc Thần dùng móng vuốt mũm mĩm vỗ vỗ mặt em trai.

“Con gái, con gì đó hả?” Cẩm Thư lấy chăn , cô xa, rõ lắm.

Diệc Thần đáp cô bằng một nụ thật tươi, Cẩm Thư xoa xoa cái đầu nhỏ xíu của con.

“Bố về con hả?”

“Hé~” Nó lo cho bố mà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-510-mot-doi-huyen-thoai-va-lay-lung.html.]

Ái Thần đang đợi tắm rửa chịu nữa, ở bên cạnh ư ử, Cẩm Thư tưởng nó uống sữa, liền bếp pha sữa.

Ái Thần chu mỏ, định , nhưng ánh mắt liếc thấy nụ "hiền hậu" của chị gái, cùng với bàn tay nhỏ mũm mĩm giơ lên, nén tiếng .

Diệc Thần lúc mới hài lòng hạ tay xuống, , thế mới ngoan.

Không thấy bố mệt , cái gì, nữa là mặt mặt trăng tiêu diệt em đó!

Ái Thần mím chặt môi, nhưng dám.

Sự áp chế m.á.u mủ của chị gái đối với em trai, bắt đầu từ thời kỳ trứng nước.

May mà trí nhớ của trẻ sơ sinh khá ngắn, chỉ ấm ức một lúc Cẩm Thư chữa lành bằng sữa.

Hôm , Lâm Nghị Hiên một ngày nghỉ, lẽ mấy ngày việc liên tục, nên ở nhà ngủ bù.

sức lực dồi dào, chỉ nghỉ ngơi một đêm, hôm sinh long hoạt hổ, dậy sớm cùng vợ con.

Không những thỏa mãn nguyện vọng tắm rửa chơi đùa với nước của con trai, mà còn nhân lúc Cẩm Thư để ý, lén chơi trò tung hứng với con gái.

Cẩm Thư thấy trò chơi tung lên đỡ lấy quá nguy hiểm, mỗi năm đều một hai đứa trẻ rơi c.h.ế.t, nên lệnh cấm.

Lâm Nghị Hiên thấy vợ quá đúng.

, đành bất lực ánh mắt van nài như của con gái.

Con gái một cách đáng thương, Lâm Nghị Hiên liền mềm lòng, dựa sự nhanh nhẹn của bản , lén đưa con gái chơi lưng vợ.

Tiểu Dương mấy hôm nay Cẩm Thư điều sang chăm sóc lão Triệu, cơm nước trong nhà do Cẩm Thư đảm nhiệm.

Cô đang nấu ăn trong bếp, thấy từ phòng trẻ em vang lên tiếng khúc khích của con gái.

Tiếng quá rạng rỡ, thu hút Cẩm Thư tới.

Vừa mở cửa, Lâm Nghị Hiên bế con gái, cửa sổ, chỉ ngoài một cách nghiêm túc giới thiệu phong cảnh.

“Cửa sổ nhà đối diện với hai cái cây, một cây là cây hồng, cây còn cũng là cây hồng.”

Diệc Thần gương mặt căng cứng, dáng vẻ chăm chú lắng .

“Chơi gì mà vui thế?” Cẩm Thư hỏi.

“Giới thiệu phong cảnh trong sân cho bọn trẻ.” Lâm Nghị Hiên dối thẳng mặt.

Cẩm Thư rút lui khỏi phòng trẻ, hai bước, bên trong vang lên tiếng khúc khích của con gái.

Cẩm Thư chậm bước, lặng lẽ tiến gần, đẩy mạnh cửa.

Diệc Thần đang "bay" cao gần chạm trần nhà, vui vẻ vô cùng.

Lâm Nghị Hiên đỡ lấy con gái, dám đầu biểu cảm của vợ.

“Giới thiệu phong cảnh?” Cẩm Thư nhạt.

“Lên cao sẽ xa hơn... Em yêu, về phòng, cũng bế em lên cao chơi?” Lâm Nghị Hiên cố gắng tiến gần dỗ vợ.

“Tiền tiêu vặt tháng khấu trừ 200 tệ.” Cẩm Thư giận dữ bước ngoài.

Lâm Nghị Hiên bế con gái đuổi theo mặc cả, Ái Thần bỏ trong phòng trẻ em hét lên một tiếng, đành bế con gái dỗ con trai, quên gào to:

“Em yêu! Có gì từ từ thương lượng! Em ~ Là ~ Vợ ~ Thân ~ Yêu ~ Của ~ Anh ~ Mà!”

“Haha.” Diệc Thần bật .

Vân Vũ

Dù chơi tung hứng vui, nhưng bố mặt dày mày dạn dỗ , cũng vui.

“Gào cái gì thế, ngoài hành lang còn thấy.” Vu Duệ Ngôn xách một túi lớn quần áo bước nhà, phía còn Trịnh Hân.

“Không gì, đang đặt quy củ cho em gái thôi.” Lâm Nghị Hiên trong một giây thu bộ mặt suy tôn vợ, lưng thẳng tắp, lên giọng oai.

“Tiểu Cẩm , cơm xong hả? đói !”

“Ồ, dậy hả?” Vu Duệ Ngôn nhướng mày.

“Vốn dĩ vẫn , cái địa vị gia đình của , ?” Lâm Nghị Hiên lộ vẻ mặt khinh miệt tất cả.

“Thế tại thấy ngoài hành lang tiếng ai đó the thé gọi vợ yêu vợ thương gì thế?”

“...”

 

Loading...