Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 515: Em bé cũng có thể 'diễn' quốc túy

Cập nhật lúc: 2025-11-26 07:35:46
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Í… a… a!”

Cẩm Thư và Lâm Nghị Hiên chạy bộ đêm trở về, đẩy cửa bước thấy tiếng gào thét đầy bất mãn của con gái.

Tiểu Dương bồng Ất Thâm, luống cuống tới lui. Lão Triệu thì ôm đứa trẻ còn đang ư ử trong lòng.

Nhìn thấy Cẩm Thư trở về, hai họ mừng rỡ khôn xiết.

“Chị Thư, chị cuối cùng cũng về !” Tiểu Dương vội vàng chạy tới đón.

Cô bé mới còn giận dỗi, thấy bố về lập tức tươi.

“Ba ba!”

“Ừ! Ba đây , để ba bồng nào!” Lâm Nghị Hiên thấy con gái gọi, vội chạy tới bồng con.

Cẩm Thư thì bồng con trai phòng ngủ cho bú. Nhu cầu của hai đứa trẻ khác , con gái nhu cầu tình cảm mạnh hơn, còn con trai thì đam mê ăn uống, thỏa mãn từng đứa một.

“Ở nhà ngoan ?” Lâm Nghị Hiên hỏi con gái.

Nhóc cho tay miệng, chớp chớp đôi mắt ngây thơ vô tội , vẻ mặt vô cùng ngoan ngoãn.

Tiểu Dương vốn định mách lẻo, nhưng nụ của nhóc con cho quên mất mấy giờ đồng hồ vất vả trôi qua thế nào . Đành thôi, con bé đáng yêu quá, một nụ tan biến ngàn nỗi buồn.

“Đại đội trưởng, về muộn thế?” Lão Triệu hỏi Lâm Nghị Hiên.

Những đồng đội cũ của vẫn giữ cách xưng hô từ ngày xưa.

Vết bỏng của Lão Triệu giai đoạn hồi phục, cần viện nữa. Cẩm Thư vốn cho nghỉ phép nửa tháng, nhưng Lão Triệu chịu yên.

Mượn danh nghĩa giúp Tiểu Dương trông trẻ, kỳ thực là 'cái ý ở trong rượu'.

“Gặp chút chuyện nên trễ - À, Lão Triệu, tới Cao Vệ Quốc ?” Lâm Nghị Hiên hỏi.

“Cao Vệ Quốc... hình như nhân vật , ông chủ mỏ than ở tỉnh Trần Túc, giàu thật đấy. Hồi cùng tổng giám đốc Duệ Ngôn đàm phán từng gặp một , cái tên đó giả vờ...”

Ấn tượng của Lão Triệu về tên ông chủ thể nào sâu sắc hơn.

Trong một buổi yến tiệc với các đại gia, gã dẫn theo hai cô thư ký trẻ, áo khoét sâu váy ngắn, chỉ ôm lấy một cô mà còn cố ép tặng cho Duệ Ngôn một cô.

Tổng giám đốc Duệ Ngôn từ khi vợ, mức độ thanh tâm quả d.ụ.c giữ trong sạch sắp sánh ngang Lâm Nghị Hiên , đương nhiên là cự tuyệt do dự.

Rồi tên Cao Vệ Quốc vui, trong suốt buổi tiệc cứ mát mẻ, bảo Duệ Ngôn cho thể diện.

hiểu gì mà tự phát chứ? Mỏ than của giàu cỡ nào, liệu giàu hơn mỏ kim cương của tổng giám đốc nhà ? Có giàu hơn bằng sáng chế của tổng giám đốc Vũ ?”

Lão Triệu than phiền, cũng chút tình cảm cá nhân trong đó.

Tên Cao Vệ Quốc vì Duệ Ngôn cho thể diện, nhân lúc Duệ Ngôn nhà vệ sinh khó Lão Triệu, bao nhiêu lời khó , còn nhét tiền trong áo khoét sâu của cô thư ký, bảo Lão Triệu lấy.

Lão Triệu thấy buồn nôn đến c.h.ế.t.

Nói về giàu , ba chị nhà họ Vu đứa nào cũng thiếu tiền, đối xử với tài xế, vệ sĩ, giúp việc xung quanh đều lịch sự, càng giàu địa vị thì càng chú trọng thể diện.

Ai như tên , tự phát đến thế?

Heo đực trong chuồng ăn chất xúc tác còn tự phát như !

“Ông chủ mỏ than thì giàu thật.” Cẩm Thư cho con trai b.ú xong, bước .

Cô ném đứa con no nê cho Lâm Nghị Hiên, bồng con gái lên.

“Tiền của kẻ bạo phát đến nhanh, chất lượng cấu thành kém một chút cũng là bình thường.”

Chỉ cảm xúc cao: Chất lượng cấu thành kém.

Chỉ cảm xúc thấp: Đó là một lũ trọc phú.

“Bây giờ còn đông, ông chủ mỏ than đến thành phố chúng ?” Cẩm Thư hỏi.

“Gần đây một hội nghị giao dịch than đá tổ chức ở thành phố chúng .” Lão Triệu trả lời.

Hội nghị giao dịch than đá, gọi tắt là hội nghị than.

Hội nghị lớn, thể tập trung một nhóm kẻ bạo phát giàu nhất cả nước xuất hiện ở một nơi.

Việc kinh doanh của Cẩm Thư ít liên quan đến than đá, nên cô chuyện . Nghe Lão Triệu , Cẩm Thư hào hứng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-515-em-be-cung-co-the-dien-quoc-tuy.html.]

“Ồ, hội nghị lớn thế tổ chức ở chỗ chúng ? Vậy chắc thành phố chúng dạo tụ tập mỹ nữ .”

Tiền bạc và mỹ nữ, luôn mối liên hệ chằng chịt, chỉ là những thứ thể đưa mặt .

“Anh trai em một lô trang sức đang chờ thông quan kiểm duyệt ? Mau đẩy nhanh tiến độ, thông qua kiểm duyệt xong lập tức trưng bày hàng. Lũ trọc phú chi tiêu tiếc tay . Còn nữa, bảo những trồng hoa ở tỉnh Nấm chúng , chuyển một lô hoa đắt nhất tới đây. Và quần áo của em nữa—”

Cẩm Thư cần suy nghĩ liền nghĩ một loạt kế hoạch kinh doanh.

Hội nghị than sẽ kéo dài một tuần. Đừng xem thường một tuần , vận hành thì thể nên chuyện lớn.

Cẩm Thư nghĩ tới ngay tới đó, lập tức gọi điện cho trai những chuyện .

Cô kẹp điện thoại vai chuyện, vẫn còn thể rảnh tay bồng con.

Vân Vũ

Tiểu Dương vốn định giúp cô bồng Ất Thâm một chút, nhưng cô bé ôm cổ chịu buông, đành thôi.

là rồng sinh rồng, phượng sinh phượng. Ông chủ nhỏ nhà chúng mấy lời kinh doanh một chút cũng thấy khó chịu.”

Tiểu Dương đùa.

Cẩm Thư cúi xuống , con gái cô ánh mắt sáng rực, như thể thể hiểu chuyện .

Duệ Ngôn vốn sắp ngủ , Cẩm Thư một cuộc gọi tỉnh dậy, khó chịu.

“Chỉ là lũ thợ mỏ đen thui, trình độ chỉ đến thế thôi, em mong kiếm gì từ bọn chúng chứ?”

“Doanh ngắn hạn thể cân bằng với chi phí vận hành của chúng , về lâu dài thể tiết kiệm một khoản chi phí quảng bá thương hiệu. Mấy mặt hàng cao cấp của chúng bán cho bọn họ là , đừng coi thường sức mua của bọn họ.”

“Thôi . Tuần ăn cơm với một thằng đần, vẫn là đứa ăn lớn nhất trong đám thợ mỏ đen , tên Cao gì đó—” Duệ Ngôn nhớ nổi tên thằng đần.

Anh chỉ mừng vì tiếp khách hôm đó là tiểu .

“Cao Vệ Quốc, ?”

“Sao em ?”

“Tối nay may mắn gặp công t.ử nhà . Ừ, thật là mở mang tầm mắt.”

Cẩm Thư kể chuyện lúc chạy bộ đêm, gặp Cao công t.ử đóng vai cướp. Duệ Ngôn xong vô cùng ngôn ngữ.

“Đây não ngắn ? Nhà thiếu tiền, chơi gì chẳng , cứ học đòi cướp giật?”

thế. Còn đúng lúc đ.á.n.h ác, chọn ngọn núi mà đội đặc cảnh và cứu hỏa chạy bộ đêm. Em cũng gì với nữa.”

“Đần!” Ất Thâm núp trong lòng chuyện, lên tiếng.

“Ngu!” Ngải Thâm trong lòng bố đang thiu thiu ngủ, vô thức kêu lên một tiếng.

Hai đứa trẻ dạo nhiều hơn, hầu như nào cũng ngạc nhiên, nhưng kinh hãi.

Duệ Ngôn đầu dây bên im lặng vài giây. Vừa ... thấy gì ?

Quốc túy từ em bé?

Hay là song sinh mỗi đứa một câu?

Vài giây , Lâm Nghị Hiên giật lấy điện thoại.

“Duệ Ngôn, cái đồ hươu đần ! Có mày tục mặt con tao ?!”

cái đó...” Duệ Ngôn lắp bắp hai tiếng, , đôi khi hứng lên, cũng buông một hai câu.

nhanh chóng lấy khí thế.

“Lâm Nghị Hiên, mày mới là hươu đần! Hai đứa bé mới bao nhiêu tuổi, cho dù tao vài câu, chúng nhớ ?”

“Lợn!” Giọng rõ ràng của Ất Thâm vang lên.

Lại một trận im lặng.

“Ra đây! Tao đấu tay đôi với mày!” Lâm Nghị Hiên tuyên chiến với vợ, khí thế hừng hực.

Chẳng mấy chốc, điện thoại Cẩm Thư giật lấy.

“Đồ ngốc ấu trĩ, cút .” Đang chuyện chính đây, ai thèm hai đứa hẹn đ.á.n.h chứ.

 

Loading...