Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 537: Dù Vạn Người Không Hiểu, Nhưng Có Anh Là Đủ
Cập nhật lúc: 2025-11-27 04:51:49
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tin tức Cẩm Thư lấy tài liệu giáo d.ụ.c phản diện cho Lâm Nghị Hiên, khiến cũng cảm thấy oan ức.
Anh chỉ nghĩ trong đầu thôi, thực sự như .
Miệng lưỡi thiếu kiểm soát cũng vợ trừng phạt, thế là mấy ngày tiếp theo, việc dọn dẹp bồn cầu và lau kính trong nhà đều do vị Đội trưởng họ Lâm đảm nhận hết.
Việc cho Tiểu Dương đang trong thời kỳ mặn nồng của tình yêu sợ đến run rẩy, cô chạy hỏi Lão Triệu - "thăng cấp" thành bạn trai cô - rằng liệu rể chê cô lau kính sạch nên mới tự tay ?
Lão Triệu xong chỉ trả lời cô hai chữ: "Bình tĩnh".
Nghe thế là ngay Đại đội trưởng phạm , đang chịu phạt đó, truyền thống lâu đời của nhà họ Lâm .
Tin tức báo đều dùng tên giả, Cẩm Thư xem xong cũng quăng gáy.
Mãi cho đến hôm nay cô tiếp điện thoại của Vu Phi gọi tới, cô mới , kẻ thiêu c.h.ế.t con , hóa là quen.
Vu Phi là con của chị dâu Trương Chiêu Đệ - nuôi của Cẩm Thư, vì từng giúp Cẩm Thư chỉ việc Trương Chiêu Đệ đổi trẻ nên hai nhà vẫn duy trì mối quan hệ khá .
Thành tích của Vu Phi vốn quá , Cẩm Thư hứa sẽ giúp cô bé nâng cao điểm , chỉ tìm giáo viên kèm cặp, mà mỗi tuần dù bận rộn đến cũng đều tranh thủ thời gian gửi fax cho đứa trẻ , tổng kết những điểm kiến thức trọng tâm.
Với sự trợ giúp của Cẩm Thư, Vu Phi thi đậu một trường đại học top 3 ở kinh thành, bố cô bé Cẩm Thư cũng sắp xếp cho công việc , cả nhà họ cũng sống một cuộc sống khiến khác ngưỡng mộ.
"Chị! Con trai Trương Chiêu Đệ c.h.ế.t , chị ?"
"Cái gì?!" Cẩm Thư ngớ .
Trương Chiêu Đệ rời khỏi thế giới của cô từ lâu, cô sắp quên mất sự tồn tại của .
Lần cuối gặp bà , là ở bệnh viện, Trương Chiêu Đệ ôm đứa con trai tàn tật chân gây rối ở bệnh viện, bệnh viện bồi thường.
Sau đó Cẩm Thư bận sinh con ăn, cũng lười quan tâm bà rốt cuộc thế nào.
Theo suy đoán của cô, Trương Chiêu Đệ lẽ sẽ nhận một ít tiền bồi thường từ bệnh viện, ước chừng nhiều lắm.
Sao chỉ mấy tháng mà con trai Trương Chiêu Đệ c.h.ế.t ?
"Dì ở cùng một thành phố với chị, em tưởng chị chứ, là chuyện như thế —"
Vu Phi kể tin tức cô cho Cẩm Thư.
Trương Chiêu Đệ tìm một công việc gác đêm, tự nuôi con, ban đêm nhà, nhà cháy, đứa trẻ thiêu c.h.ế.t.
"À..." Cẩm Thư chợt nhớ đến bản tin.
Hóa là Trương Chiêu Đệ!
"Trương Chiêu Đệ gọi điện cho bố em, lóc vay tiền, bố em vốn mềm lòng, nhưng đó bà chuyển giọng, đột nhiên c.h.ử.i chị, c.h.ử.i khó , bố em liền cho vay nữa."
Nhà Vu Phi ngày hôm nay, đều là nhờ sự quan tâm của Cẩm Thư, đừng đến thu nhập gia đình tăng vọt, chỉ việc Vu Phi thi đậu ngôi trường như , cũng là do Cẩm Thư sức, ân tình vẫn ghi nhớ.
"Bố em bà chuyện vẻ cực đoan, ở cùng thành phố với chị, lo lắng bà sẽ chạy đến gây rắc rối cho chị, nên bảo em gọi điện thoại với chị một tiếng."
"Giúp chị cảm ơn bố em, chị ."
Cẩm Thư kìm nén sự chấn động trong lòng, chuyển chủ đề sang Vu Phi.
Hai chị em chuyện gần nửa tiếng, Cẩm Thư cúp máy suy nghĩ một chút.
Trương Chiêu Đệ giờ trong lòng cô là xa lạ, cảnh của bà cũng do Cẩm Thư tạo , cô nên thương hại loại như .
Tuy nhiên, DVD của cô sắp sửa mắt, lúc thể một chút tin tức tiêu cực nào.
Cẩm Thư giờ là chủ doanh nghiệp, việc gì cũng xem xét đến tình hình tổng thể, suy nghĩ một lúc, gọi Trịnh Hân .
"Điều tra xem Trương Chiêu Đệ hiện giờ ở , con bà chôn cất , chị ước tính bà tiền chôn cất, cho bà một ít tiền, để bà chôn đứa trẻ ."
"Dì sẽ tức giận đó chị?! Trương Chiêu Đệ đối xử với chị như , chị còn giúp bà ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-537-du-van-nguoi-khong-hieu-nhung-co-anh-la-du.html.]
"Cũng hẳn là giúp bà , mà là giúp doanh nghiệp chúng phòng ngừa rủi ro, bỏ một ít tiền, coi như là xử lý khủng hoảng ."
Cẩm Thư phân tích đạo lý trong cho Trịnh Hân .
Nếu cô Vu Cẩm Thư chỉ là một bình thường, hả hê ân oán, đ.á.n.h đ.ấ.m gì cũng .
cô bình thường, cô gánh vác kế sinh nhai của mấy ngàn , cô đưa thương hiệu của vươn thế giới, thể cho phép khác bắt lấy sai sót.
Tiêu chuẩn đ.á.n.h giá đạo đức mỗi thời đại đều khác , những năm chín mươi, đề cao lòng nhân ái, nghĩa tình, khác thù với , so đo, đây là giá trị quan chủ lưu của thời đại .
vài chục năm , dễ dàng buông câu "đừng bà thánh".
Mua hũ tro cốt cho con của kẻ thù, đặt hai mươi năm , hành vi thể mắng là thánh.
đặt thời đại , cô , sẽ khác nắm lấy chỗ yếu cô ỷ thế h.i.ế.p , xét cho cùng giá trị quan thời đại là như .
Cô là doanh nhân, việc cô , đều lợi cho sự phát triển của doanh nghiệp.
Những ân oán cá nhân đối với cô, sớm quan trọng nữa.
Xét cho cùng, trong lúc cô sắp dẫn dắt đất nước giành chiến thắng trong trận chiến chip đầu tiên, thì những ân oán và oan ức cá nhân là gì chứ.
"Một lúc nữa chị sẽ gọi điện giải thích chuyện với , em sắp xếp việc chôn cất con của Trương Chiêu Đệ." Cẩm Thư dặn dò, bổ sung thêm, "Em đang mang thai, đừng tự , tìm khác ."
Trong lòng Trịnh Hân ấm áp, sếp kiêm em chồng của cô thực sự tâm tư, việc bên cạnh cô là lựa chọn đúng đắn nhất của cô.
Cẩm Thư sắp xếp xong những việc , gọi điện cho Trần Trần.
Tâm trạng Trần Trần vốn , vì chuyện con riêng của Vu Hoằng Văn khiến đều .
Đang lúc tức giận, thấy Cẩm Thư lo việc chôn cất cho con trai Trương Chiêu Đệ, bà tức đến mức trực tiếp gầm lên với Cẩm Thư qua điện thoại.
"Nó đối xử với con thế nào con quên hả? Sao con thể giúp nó ! Để con nó rắc tro xuống biển , ai bảo nó điều, báo ứng, đều là báo ứng hết!"
Một tràng mắng xối xả, khiến Cẩm Thư chỉ thể bật loa ngoài, yên lặng việc của , chỉ khi hỏi "Con thấy " thì mới đáp một câu, con thấy .
Lâm Nghị Hiên xách hộp cơm đến, bước văn phòng thấy tiếng gầm âm vang của nhạc mẫu.
Lâm Nghị Hiên còn tưởng nhầm, nhạc mẫu yêu quý con dâu như , thể nổi giận lớn thế?
Thông thường, cảnh mắng như , chỉ xảy giữa và thôi.
Cẩm Thư hiệu im lặng cho , bảo đừng lên tiếng.
Lâm Nghị Hiên lặng lẽ tới, lúc Trần Trần mắng cũng gần xong, ném câu cuối cùng cảnh cáo.
"Vu Cẩm Thư! Con thương hại bất cứ ai, ? Càng thể tha thứ cho nó! Nó là kẻ thù của nhà chúng , kẻ thù đấy!"
Vân Vũ
"À , con vốn cũng thương hại bà mà."
Không tha thứ, càng thể thương hại, cô chỉ đang nghĩ cho việc kinh doanh của thôi.
những lời , lúc Trần Trần e rằng , nên Cẩm Thư cũng .
Trần Trần lúc mới hài lòng cúp máy.
"Mặt trời mọc đằng nào , em cũng mắng thế?" Lâm Nghị Hiên hỏi.
Cẩm Thư kể đầu đuôi câu chuyện cho , Lâm Nghị Hiên xong gì.
"Anh cũng định mắng em điên cuồng, c.h.ử.i em lạm dụng lòng thương hại ?"
Một bàn tay to lớn dịu dàng đặt lên vai cô, chỉ Lâm Nghị Hiên thở dài, thong thả :
"Vợ ơi, em vất vả ."
Làm chủ doanh nghiệp khó, chủ một công ty lớn càng khó hơn.
Bị mắng Cẩm Thư còn thấy khó chịu đến , thế, mũi cô chợt cay cay.