Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 538: Mỗi người một nỗi khổ, cô ấy rất mệt
Cập nhật lúc: 2025-11-28 02:42:07
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời của Lâm Nghị Hiên khiến Cẩm Thư cay cay sống mũi.
"Không , chính là miệng cứng nhưng lòng mềm, chắc chỉ cần ba đến năm phút là bà sẽ nghĩ thông thôi."
"Không vì chuyện đó." Lâm Nghị Hiên nhẹ nhàng xoa xoa tay cô.
"Chỉ đơn thuần là thấy thương em."
Vợ của một gánh vác gia nghiệp lớn như , chủ một đại gia đình với nhiều như thế, luôn dốc hết tâm trí để cân bằng các phe phái.
"Không , em quen ."
"Thời gian gần đây em căng thẳng quá ."
Cẩm Thư gật đầu, mệt mỏi nhắm mắt tựa ghế, nghĩ về tâm trạng của lúc .
"Chuyện em lên kế hoạch từ lâu, rõ ràng thứ nắm chắc trong tay, nhưng ngay tại thở cuối cùng , vẫn cứ lơ lửng."
Trước khi thứ định đoạt, cô đều ở trong trạng thái căng thẳng.
Ở giai đoạn , cô cảm thấy bóng ma khắp nơi, mỗi bước đều sợ sai, cẩn thận giữ gìn đóa hoa nở.
Sự cẩn trọng của cô, chỉ Lâm Nghị Hiên thể nhận , những xung quanh cô vẫn chỉ nghĩ Cẩm Thư như khi, gì cũng nhẹ nhàng như nâng vật nặng.
"Đợi xử lý xong chuyện , chúng cả nhà cùng đó thư giãn, em xin nghỉ phép năm , chúng sẽ chơi từ Nam Bắc."
Cẩm Thư ấp ủ nguyện vọng, Lâm Nghị Hiên gật đầu.
cả hai đều , điều về cơ bản là thể thực hiện .
Công việc của Lâm Nghị Hiên quá bận rộn, Cẩm Thư dù thành dự án thì vẫn còn những dự án khác lo.
Hai vợ chồng đều như con , một khi thì khó lòng dừng .
Lâm Nghị Hiên mang cơm đến, ở một lúc, hết giờ nghỉ trưa liền trở về đội, Cẩm Thư cũng bận ở cơ quan đến hơn 9 giờ tối.
Hai đứa trẻ buổi sáng ở nhà, buổi chiều vì nhớ nên Tiểu Dương đưa đến công ty, Cẩm Thư bận rộn chăm sóc chúng , hai đứa trẻ theo Tiểu Dương và những khác loanh quanh trong nhà máy cả buổi.
Không vì nhiễm lạnh , lúc về nhà chúng tiêu chảy.
Lâm Nghị Hiên tăng ca nhà, Tiểu Dương cũng tan ca, Cẩm Thư đành tự lái xe đưa các con đến bệnh viện.
Nuôi song sinh điểm phiền phức , một đứa bệnh, đứa cũng bệnh theo.
Lúc đáng yêu thì đáng yêu gấp đôi, lúc ốm đau thì vất vả cũng gấp đôi.
Cẩm Thư đẩy xe đẩy, đăng ký khám cấp cứu ban đêm, lấy t.h.u.ố.c xong đưa các con về.
Bên ngoài nổi gió, cô lo các con lạnh nên hạ mui xe đẩy xuống che . Trời tối, những đứa trẻ bên trong thấy mặt , trong xe nhỏ t.h.ả.m thiết.
Gió ngày càng mạnh, cô một tay đẩy xe đẩy, còn dành một tay khác đảm bảo mui xe gió thổi bay, tiếng của các con khiến chỉ bực bội lúc tăng vọt.
Lúc đây, cô cũng giống như hàng vạn bà bỉm sữa khác, luống cuống, chẳng gì khác biệt.
Cảnh tượng vặn một phóng viên đến bệnh viện tác nghiệp chụp .
Vị phóng viên hề phụ nữ mạnh mẽ một chăm con là Tiểu Vu tổng nổi tiếng, chỉ cho rằng đây là một phụ nữ kiên cường cuộc sống vùi dập.
Gió mạnh thổi khiến Cẩm Thư đẩy xe đẩy bước khó khăn, tóc cũng thổi tung bay khắp nơi, một tay cô giữ mui xe, nghiêng về phía , cố gắng dùng giọng dịu dàng dỗ dành những đứa trẻ đang quấy .
Máy ảnh ghi tất cả khoảnh khắc .
Trên tờ báo ngày mai, bức ảnh sẽ xuất hiện ở một góc mấy nổi bật, kèm theo một bài nhỏ đầy tính giật gân của phóng viên thực tập.
Loại bài báo nhỏ đủ giật gân thì dùng cảm xúc bù , đương nhiên sẽ tạo làn sóng gì.
Người báo sẽ lướt qua, nhiều lắm là vì đẩy xe đẩy dáng thon thả, nửa gương mặt lộ khá xinh xắn nên thêm vài .
Cẩm Thư để ý đến bài báo , những xung quanh cô cũng ai hôm nay cô lên báo.
Không ai rằng, bài nhỏ đầy cảm xúc do phóng viên thực tập , trong tương lai sẽ giúp Cẩm Thu thoát khỏi tình thế nguy hiểm.
Cẩm Thư về đến nhà hơn 12 giờ đêm.
Hai đứa trẻ ngủ say trong xe đẩy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-538-moi-nguoi-mot-noi-kho-co-ay-rat-met.html.]
Cẩm Thư nghĩ đến việc một lúc nữa bế hai đứa trẻ lên lầu mà thấy đau đầu, chuẩn tinh thần sẽ bế từng đứa một lên.
Vừa lái xe đến cổng khu gia đình, cô thấy đang đợi ở đó.
Cẩm Thư dừng xe, Lâm Nghị Hiên mở cửa xe bước lên.
"Sao xuống đây?" Cẩm Thư thấy quần áo, đoán là tan ca về nhà phát hiện cô nhà nên xuống đợi cô.
"Xuống giúp em chuyển củ cải." Lâm Nghị Hiên hai đứa con đang ngủ ngoan trong ghế an với vẻ áy náy.
Lúc ngoài, Cẩm Thư để giấy nhắn cho , các con bệnh.
"Ngoài trời gió lớn thế , gọi điện cho em thì hơn mấy, đợi em đến nhà hẵng xuống cũng ."
"Anh cũng chỉ xuống thôi."
Cẩm Thư sờ lên mặt , lạnh ngắt.
Vừa xuống thể lạnh thế, rõ ràng là ngoài gió một lúc .
Lâm Nghị Hiên thực sự cảm thấy khó chịu.
Khi ở nhà thì chuyện gì, vắng nhà một lúc thôi, các con bệnh, khiến Cẩm Thư một chạy đôn chạy đáo, cần nghĩ cũng tối nay cô ắt hẳn vất vả.
Về đến nhà, hai vợ chồng đ.á.n.h thức hai đứa trẻ dậy, lượt cho uống thuốc.
Con gái thì còn dễ xử lý, đưa thìa đến miệng là tự ăn, mặt nhăn nhó vì đắng nhưng cũng rơi nước mắt, đặc biệt dễ tính.
Con trai thì phiền phức hơn.
Đứa trẻ vốn sự ám ảnh mãnh liệt với việc ăn uống, l.i.ế.m một cái phát hiện thấy đắng liền rống lên.
Đứa trẻ lớn như thể lý lẽ với nó, vài thử cho uống t.h.u.ố.c đều nhổ , Cẩm Thư đành chua xót, chỉ thể dùng biện pháp mạnh.
Bảo Lâm Nghị Hiên giữ chân tay con trai, cô đưa tay giữ chặt khuôn mặt nhỏ của con, dùng thìa đè lưỡi ép uống.
Sau đó, trong phòng vang lên tiếng thể thổi bay nóc nhà.
Lâm Nghị Hiên bế con trai quanh phòng dỗ dành, Cẩm Thư tã, rửa m.ô.n.g cho con gái, vất vả lắm mới dỗ con gái ngủ, thì con trai ị.
Hai vợ chồng lặp quy trình một nữa, xong xuôi thì đẫm mồ hôi.
"Đi còn thấy mệt như chăm con." Cẩm Thư phịch xuống giường, dù là một Cẩm Thư tràn đầy năng lượng, cô cũng cảm nhận cảm giác cơ thể kiệt quệ.
"Hay là để Tiểu Dương ở nhà ." Lâm Nghị Hiên đề nghị.
Vân Vũ
"Thôi , cuối năm nó cũng sắp kết hôn , bắt nó ở nhà thì cản trở nhân duyên lắm. Tình huống bất ngờ như thế cũng thường xuyên, nuôi con thì chuyện vất vả ."
Cẩm Thư còn hết lời ngủ .
Cô thực sự quá mệt .
Lâm Nghị Hiên khuôn mặt đang ngủ của cô, xác định cô ngủ say mới dám cởi áo ngoài , để lộ cánh tay với một mảng bầm tím lớn.
Hôm nay thương, lúc nãy bế con suýt nữa dùng sức.
Sợ cô phát hiện nên cố gắng chịu đựng, đợi Cẩm Thư ngủ say mới dám lén lấy dầu xoa bóp, trốn nhà tắm bôi.
Người lớn, mỗi một nỗi khổ.
Sang ngày hôm , tình trạng tiêu chảy của hai đứa trẻ đỡ hơn, nhưng tâm trạng vẫn lắm, cách một lúc oà vài tiếng.
Tiểu Dương cũng bệnh, sáng dậy sốt 38 độ vẫn đến việc, Cẩm Thư phát hiện mặt đỏ bừng nên đuổi về nhà nghỉ ngơi.
Bên Lâm Nghị Hiên sáng sớm nhận nhiệm vụ, lúc Cẩm Thư tỉnh dậy rời .
Để tiện chăm sóc con cái, Cẩm Thư chuyển công việc về nhà, bận rộn cả ngày, mới thời gian nghỉ ngơi một chút, Trịnh Hân mang một cuốn tạp chí đến.
"Em xem cái ."
Cẩm Thư đón lấy, xong liền nhướng mày.
Rốt cuộc cũng đợi đến ngày .