Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 563: Đợt này lại thắng đậm rồi
Cập nhật lúc: 2025-11-30 15:47:28
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cho nên, đuổi là vì… mùi đúng?” Cẩm Thư thỏa thích mới hỏi trai.
Chả trách đại ca tới với khuôn mặt ủ như mưa, hỏi cũng chịu .
Vẫn là đàn ông hiểu đàn ông, Lâm Nghị Hiên dọa một cái, khai thật , đúng là chị dâu đuổi ngoài thật.
“Nếu chỉ vì mùi, cũng thể chịu ! cô một cuốn sách như mưa như gió, thấy xót xa, liền bảo mấy thứ là giả dối, lừa thôi, thế là cô nổi cáu!”
Vu Duệ Ngôn nghĩ tới lý do đuổi là phẫn nộ.
Vu tổng lừng lẫy mà đuổi vì một lý do vô căn cứ như , thiên lý ở !
“Cô mà chủ động cầu xin , xin , thì nhất định về!” Vu Duệ Ngôn vỗ bàn.
“Nói ngược mới đúng chứ? Anh chủ động xin , thì mở cửa cho đúng ?” Lâm Nghị Hiên vô tình bóc trần.
Toàn là hồ tinh nghìn năm cả, còn đùa với trò Liêu Trai gì nữa, cái vẻ bí ẩn gì!
“ là Vu tổng đây! thể cúi đầu hạ xin đàn bà ?” Vu Duệ Ngôn cố tỏ mạnh mẽ dù trong lòng vững, nhưng ánh mắt luôn liếc Cẩm Thư.
Nói thì , em gái cứ ở đây thế nhỉ?
Thế thì mở miệng ! Kỳ thực, chút hỏi ông em rể mặt dày , thế nào để dỗ đàn bà vui?
Ra ngoài một ngày , cũng nhớ về nhà ...
Chỉ là buông xuống thể diện thôi.
“Truyện tranh Ranma ½ em xem ? Chiêu Hổ Phục Địa thức đó! Bước phòng, rầm một tiếng quỳ sụp xuống đất, hai tay giơ qua đầu, hét to một tiếng ‘Anh sai !’, một quỳ giải ngàn nỗi sầu!”
Lâm Nghị Hiên thấu cái tâm tư cầu cứu nhưng còn ngại ngùng của Vu Duệ Ngôn, trực tiếp chỉ cho cách.
“ quỳ cái gì mà quỳ! Nam nhi quỳ gối vàng! Tuyệt đối quỳ!” Vu Duệ Ngôn bề ngoài tỏ cứng rắn nhưng bên trong thì nhu nhược.
Lâm Nghị Hiên một bài hiểu.
“Ồ, ý là, ngoại trừ việc quỳ, gì cũng ?”
“......”
Vu Duệ Ngôn thấy khó chịu , thằng nhóc , cần gì thẳng thắn thế!
Hiểu ngầm với là , cần gì toạc ?
Cẩm Thư lạnh lùng hai tên nô lệ vợ trao đổi bí quyết, trọng tâm là khinh thường ruột của cô.
Cô nhấc tách lên, giả vờ như vô tình : “Mấy hôm nữa bọn em về Bắc Kinh một chuyến, nếu là , em chắc chắn sẽ nắm bắt cơ hội, nhân dịp mà lấy lòng chị dâu.”
“Về Bắc Kinh? Làm gì?” Lâm Nghị Hiên hỏi.
“Anh Hai sang nhà Thủy Linh chính thức cầu hôn, em cùng bố qua đó. Ông cụ nhà , năm nay là năm Song Xuân, nên tranh thủ Tết lấy giấy đăng ký kết hôn.”
Năm Song Xuân, tức là trong năm âm lịch hai tiết Lập Xuân. Dân gian câu: Một năm hai mùa xuân, khắp nơi góa phụ.
Dù bản Vu Phong tin chuyện , nhưng Vu Hoằng Văn, tự học Kinh Dịch, tin sâu sắc.
Năm 96 Song Xuân, năm 97 Vô Xuân, cưới hỏi hai năm đều thích hợp lắm, nhất là tranh thủ qua Tết, giấy đăng ký kết hôn tổ chức hôn lễ Tết, nếu thì đợi đến năm mới .
“Từ mà lắm chuyện cầu kỳ thế? Theo cách của họ, thì hai năm chẳng ai kết hôn ? Thật vô lý.” Vu Duệ Ngôn chế giễu.
Có lẽ con trai tin những chuyện , nên Vu Hoằng Văn với , mà trực tiếp bàn với Cẩm Thư.
“Ai bảo chứ? Em cũng tin mấy thứ , nhưng kết hôn mà, cốt lấy hên, sớm hơn một chút cũng .”
Cẩm Thư khi tiếp xúc với các bậc trưởng bối, rút kinh nghiệm .
Những lời lẽ mê tín kiểu , chỉ cần vi phạm nguyên tắc, những việc hại hại , thì thể chiều theo.
Bằng , mấy chục năm , hễ Hai chút gì thuận lợi, các bậc trưởng bối sẽ đổ cho ngày giờ .
Anh Hai và Thủy Linh sống xa mấy tháng, tình cảm phai mà ngày càng thêm kiên định, xác định đối phương chính là cùng trọn đời. Bản cũng ý định kết hôn, sớm hơn một chút cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-563-dot-nay-lai-thang-dam-roi.html.]
Dù thời gian gấp một chút, nhưng với tài lực nhà họ Vu, đó là vấn đề.
Vu Phong với Cẩm Thư xong kết hôn, Cẩm Thư lập tức mua tặng một căn nhà Tứ Hợp Viện.
Mua ngay sát nhà bố Thủy Linh, cách căn nhà cũ của Lâm Nghị Hiên chỉ vài mét.
Không chỉ , Cẩm Thư còn mua tặng Thủy Linh một chiếc xe của hồi môn.
Nhị lão bản kết hôn với trưởng phòng kỹ thuật nhà máy, sính lễ và của hồi môn đều do đại lão bản Cẩm Thư xuất.
Lâm Nghị Hiên vợ về Bắc Kinh, thèm vô cùng.
Kỳ thực cũng về quê, nhưng Tết khá bận, về . Đến đúng ngày Hai kết hôn, lẽ xin một ngày phép, nhưng kiểu trong ngày hôm đó về ngay.
Vu Duệ Ngôn kỹ lời Cẩm Thư, trong lòng tìm bậc thang nào để về với vợ .
Anh Hai kết hôn, thì với tư cách là đại ca, tổng bàn với vợ xem nên tặng quà gì chứ? Thế chẳng là chủ đề để phá vỡ tình trạng lạnh nhạt ?
Nghĩ tới đó, Vu Duệ Ngôn thể giả vờ thêm một giây nào nữa, lập tức gói mì tương nhà Lâm Nghị Hiên mang về, tìm vợ để cầu hòa.
“Nhìn cái dáng ‘tổn sài’ của kìa.” Lâm Nghị Hiên cửa sổ, bóng lưng Vu Duệ Ngôn rời vội vã, một tay chống nạnh, vẻ mặt khinh thường của một kẻ vương giả.
“Xoạ, xoạ~” Nhất Thâm vịn xe tập , cạnh chân bố, dùng bàn tay mũm mĩm khoa chân múa tay.
“Con gái, con c.h.ử.i bậy? Có cái thằng ‘tổn sài’ dạy con ?” Lâm Nghị Hiên thấy con gái dậy , vui mừng khôn xiết.
Sự trưởng thành của trẻ con thật nhanh quá, mấy ngày gặp, học kỹ năng mới .
“Nó đang bắt chước lau kính đó – Khi ngài chê khác ‘tổn sài’, chẳng lẽ quên mất chuyện tự phạt lau kính vì chọc em giận ?” Cẩm Thư dịch lời cho con gái.
Vân Vũ
Lâm Nghị Hiên thuận tay bế thốc con gái lên, hôn lên má phúng phính.
“ là trùng hợp ngẫu nhiên thôi, con gái thành tinh, hiểu gì nhiều thế.”
Cẩm Thư ha hả, ngay cả em bé cũng bộ mặt thật của Lâm Nghị Hiên, cô lười bóc trần lắm .
“ mà , mê tín cũng thật nhiều. Tiểu Cao lão bản, còn ấn tượng ?” Cẩm Thư hỏi.
“Có chứ, ?”
Cao Vệ Gia, tên lão bản mỏ than sức nịnh bợ Cẩm Thư, Cẩm Thư kéo đầu tư cổ phiếu, nớ kiếm ít.
“Dạo gần đây mua một nhà máy đồ hộp, lấy cớ năm Song Xuân, con dâu tặng chồng hộp đào vàng để tiêu tai giải hạn, mà xả sạch hàng tồn kho, nhân tiện còn giúp cả bán một đợt vàng.”
Theo cách của Cẩm Thư, những năm tháng đặc biệt kiểu chính là thời cơ để các thương gia đại hạ giá, thu lời cắt cổ.
Vốn dĩ chỉ là tiết khí đặc biệt một chút, nhưng cứ gán ghép với phong tục.
“Hả? Sao chuyện của cả?” Lâm Nghị Hiên hiểu.
“Tiểu Cao lão bản cho phát tán tin đồn, rằng năm Song Xuân, con dâu tặng chồng hai hộp đào hộp, chồng đáp lễ một hạt vàng nhỏ xâu dây đỏ cho con dâu, để thành góa phụ.”
Sau hội chợ than, Vu Duệ Ngôn sáng lập thương hiệu trang sức riêng, ngoài trang sức từ mỏ kim cương của , cũng tiếp thu ý kiến của Cẩm Thư, cho mắt một phần trang sức bằng vàng.
Người trong nước đến một độ tuổi nhất định, dòng m.á.u yêu thích vàng sẽ thức tỉnh. Cẩm Thư nhắm thị trường , để cả cô chiếm lĩnh thị trường sớm.
Tiểu Cao lão bản cũng khôn ngoan, ôm đùi Cẩm Thư là lợi, tìm cơ hội là sức quảng bá đồ của nhà Cẩm Thư, bán đồ hộp của , quên gắn kèm vàng của cả Cẩm Thư.
Lâm Nghị Hiên bật .
“Vậy rốt cuộc đợt là con dâu lời, chồng lời?”
Hai hộp đồ hộp với một hạt vàng nhỏ, chắc chắn là hạt vàng lời hơn.
Cẩm Thư cũng hi hi, như trò ảo thuật kéo ngăn kéo đầu giường , khác kiếm chác cô , chứ cô thì lời, lời đậm luôn.
“Anh xem, đây là gì?”