Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 584: Kết Cục

Cập nhật lúc: 2025-12-02 03:12:20
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vu Cẩm Thư! Con thấy những gì ?!” Trần Trần gầm lên.

Tư thế Cẩm Thư c.ắ.n miếng dưa hấu đóng băng, nàng hề vội vàng, từ tốn ngước Lâm Nghị Hiên.

Lâm Nghị Hiên, nhận tín hiệu cầu cứu từ phu nhân, lập tức dậy, hề hề tiến đến mặt Trần Trần.

“Mẹ, bình tĩnh, gì từ từ mà.”

“Mẹ thể từ từ ! Hai đứa các bố mà chẳng đáng tin cậy chút nào!” Trần Trần đỏ mắt, tấm hình cháu gái lúc nhỏ, nghĩ đến việc bây giờ đứa trẻ vẫn đang mất tích, trong lòng đau như d.a.o cắt.

“Xong, bắt đầu .” Nghe thấy “hai đứa đáng tin”, Cẩm Thư ngay là bà sắp giở chuyện cũ .

“Cháu ngoại của , một cô gái mười hai tuổi xinh như hoa, đội thiếu niên tinh nhuệ tuyển chọn, đó là gì? Đó là thiên tài, thiên tài đó các hiểu ?”

“Ừ ừ ừ.” Cẩm Thư gật đầu, thuận tay nhổ hạt dưa thùng rác.

“Thiên tài nhà , nâng tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan – mà các ? Hai đứa bố đáng tin cậy gì?”

“Ừm ừm ừm.” Cẩm Thư ăn xong một miếng, cảm thấy khát, với lấy miếng khác tiếp tục cắn.

Hôm nay đáng lẽ là ngày cả nhà sum họp ăn cơm, nhưng bố và hai trai đều đến.

Xem là họ thông đồng với , sẽ nổi cơn thịnh nộ nên trốn hết .

“Nó mười tám tuổi học xong thạc sĩ, rằng tòng quân, nghĩ đó là nguyện vọng của con trẻ nên cũng gì. , Lâm Nghị Hiên, nhờ thế nào? Mẹ bảo sắp xếp cho con một bộ phận an ?”

Trần Trần gầm thét với Lâm Nghị Hiên, Lâm Nghị Hiên chỉ xin .

“Con sắp xếp mà, tự nó thi đỗ đội đặc chủng, con ......”

Con gái vốn mang sẵn tính ngang ngạnh, di truyền phẩm chất kiên cường bất khuất từ và bản lĩnh giữ bình tĩnh, nụ luôn nở môi của cha.

Những gì trưởng bối , nếu nó thì cũng cãi , chỉ hề hề, , , đầu vẫn những gì .

Là tiểu công chúa cả nhà nâng niu tay lớn lên, ngoại nội và bà nội đều hy vọng nó thể chọn một con đường bằng phẳng, dễ . Nhà thiếu tiền, cũng chẳng thiếu quyền, tìm một công việc định, bình yên ?

Kết quả là đứa trẻ , khi học xong thạc sĩ, lặng lẽ khoác ba lô nhập ngũ.

Mấy vị trưởng bối chỉ chuyện khi thấy nó mặc quân phục, đeo bông hoa đỏ chào tạm biệt. Đứa trẻ lặng lẽ một chuyện lớn như .

Tôn Anh tức giận đến mức đ.á.n.h gãy hai cây roi lông gà – dĩ nhiên là nỡ đ.á.n.h cháu gái, mà là nhắm cha của cháu gái, thằng con bất hiếu Lâm Nghị Hiên của bà.

Cẩm Thư tuy đòn, nhưng cũng mấy vị trưởng bối giận dữ vài ngày.

Vân Vũ

Trần Trần thương cháu gái, chạy đến gây sự với Lâm Nghị Hiên, dọa Cẩm Thư, nếu sắp xếp cho cháu ngoại của bà một bộ phận dãi nắng dầm mưa, nguy hiểm, bà sẽ đập nát hết đống cổ vật mà Cẩm Thư sưu tầm.

Năm đó Cẩm Thư mới thành lập một bảo tàng tư nhân, bên trong trưng bày những cổ vật mà nàng sưu tầm khắp nơi trong những năm qua.

Trần Trần xông pha thương trường như chồng Tôn Anh của nàng, mà chỉ chuyên tâm mua sắm, phát huy thiên phú của , những năm nay lặng lẽ tích cóp cho con gái cả một bảo tàng.

Vốn dĩ con gái là cục cưng trong lòng, là báu vật tay bà, thế nhưng, khi con gái buông tha cho cháu ngoại nhập ngũ mà ngăn cản, thì cục cưng cũng trở thành cái gai trong mắt.

“Mẹ quan tâm! Mẹ thấy cháu ngoại của ngay! Hai mau tìm cháu ngoại của về đây! Nếu nó mất một sợi tóc – Vu Cẩm Thư! Mẹ cho con ăn dưa nữa! Mẹ sẽ đập nát bảo tàng của con!” Trần Trần càng càng tức giận, nước mắt sắp rơi.

“Mẹ, Nhất Thâm hiện giờ đang nhiệm vụ ở nước ngoài, ngay cả bố nó cũng liên lạc , nhiệm vụ tối mật, bảo con tìm nó về thế nào? Với , từ ngày con trẻ nhập ngũ, loay hoay đập bảo tàng, hét như suốt năm năm ......”

“Năm năm! Con cũng là năm năm ! Cháu ngoại của ở trong đội đặc chủng năm năm!!!” Nước mắt Trần Trần bắt đầu tuôn rơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-584-ket-cuc.html.]

Quá lo lắng cho con trẻ, bà chỉ thấy Cẩm Thư thuận mắt, mà ngay cả con rể Lâm Nghị Hiên cũng trở nên vô cùng đáng ghét.

Trần Trần vỗ lên tấm hình Nhất Thâm múa đao, mắng mỏ Lâm Nghị Hiên.

“Hồi nhỏ nó học võ, ngăn nó ?”

“Lúc đó con dạy nó, còn vỗ tay khen ... Mẹ còn con gái chút võ công sẽ bắt nạt......” Lâm Nghị Hiên nhỏ giọng biện giải.

“Mẹ... ?” Trần Trần nghẹn lời, nhanh chóng xóa sạch biểu cảm, “Mẹ thì ! Mẹ chỉ bảo nó ngoài đừng để bọn con trai hư bắt nạt, chứ bảo nó công việc nguy hiểm thế !”

Nhất Thâm tòng quân năm năm, từ đại đội cơ sở thi đỗ đội đặc chủng, hiện đang đảm nhiệm tiểu đội trưởng một đội đặc chủng nào đó, chuyên thực hiện những nhiệm vụ nguy hiểm.

Trong hệ thống, nhiều bố nó là ai, bởi vì thành tựu của cô gái che lấp phận "con nhà tướng, cháu nhà hổ" của .

Điều khiến Lâm Nghị Hiên cảm thấy vui mừng, xót xa.

Con gái đang con đường , và , một mặt nỡ để con cái gánh chịu rủi ro như , mặt khác vui mừng vì sự trưởng thành của con gái vượt quá dự kiến của .

Cẩm Thư cũng tâm trạng giống , chỉ là mỗi khi con gái nhiệm vụ nguy hiểm, nàng vẫn khỏi oán trách Lâm Nghị Hiên, trách gen nhà họ Lâm quá đáng.

Kiếp Nhất Thâm can đảm, kiếp bố chỗ dựa, còn gánh nặng trách nhiệm quá lớn như , một tính cách bẩm sinh thể tránh khỏi bộc lộ .

Nó thích nhảy dù, thích lặn, thậm chí thích cả môn bay lượn bằng đồ bay tỷ lệ t.ử vong cao.

Tất cả các môn thể thao mạo hiểm, nó đều thích.

Khi phát hiện tất cả các môn thể thao mạo hiểm đều thể thỏa mãn sự thôi thúc trong , nó tòng quân, để thỏa sức giải phóng thiên tính của .

Con cái nuôi dạy thành như thế , Cẩm Thư cảm thấy giáo d.ụ.c của chỉ chiếm một phần nhỏ, phần lớn trách nhiệm thuộc về Lâm Nghị Hiên, ai bảo cũng tính cách như ?

Việc nó di truyền cho con cái, nàng hề ngạc nhiên chút nào.

Lâm Nghị Hiên vợ mắng đến tơi bời, chịu nổi nữa, chỉ thể đảo mắt cầu cứu vợ.

Đã là vợ chồng như chim cùng rừng, vợ ơi cứu !

“Mẹ, Nhất Thâm , nhiệm vụ trở về, nó sẽ phục viên, về công ty con, chuẩn kế thừa sự nghiệp gia đình .” Cẩm Thư hóng hớt đủ, cuối cùng cũng tay giải vây cho chồng.

Trần Trần từ giây còn giận dữ như sấm sét, giây tươi rạng rỡ, dám tin hỏi .

“Thật ? Nó thực sự về nhà tiếp quản ?”

“Ừm, nó về với con như . Với , nhiệm vụ , tuy rủi ro nhỏ, nhưng sẽ vấn đề gì lớn, bố nó tra cứu hồ sơ, nó nắm chắc phần thắng, nên chút niềm tin cháu ngoại của .”

“Ôi trời, tạ ơn trời đất, thật quá! Đứa bé rốt cuộc cũng nghĩ thông suốt !” Trần Trần vui mừng chắp tay.

Biết cháu ngoại còn công việc nguy hiểm như nữa, bà vui mừng khôn xiết.

Lâm Nghị Hiên nháy mắt với Cẩm Thư, trao đổi trong im lặng.

Vợ , em chỉ một nửa sự thật, như ?

Con gái thì dự định về nhà tiếp quản , nhưng còn việc con trai đặc cách nhập ngũ, em định thế nào với bà lão?

Cẩm Thư dùng tay hiệu cắt cổ.

Giải thích cái gì chứ, giải thích xong mắng, đợi thằng nhóc về, tự nó giải thích với bà lão !

 

Loading...