Phương Tri Lễ thấy giọng em gái nhỏ, trong nháy mắt đều cảm thấy trời đất cuồng. Cái trai rốt cuộc là ăn kiểu gì , tối qua ngây ngốc dặn em gái giữ cách với .
“Bùi Từ, đây cho .” Phương Tri Lễ thể nặng lời với em gái ?
Đương nhiên thể, cho nên trực tiếp trút giận lên Bùi Từ.
Bùi Từ cũng ngoan ngoãn theo Phương Tri Lễ phòng, đó cửa phòng ngủ “Phanh” một tiếng đóng sập .
Phương Tri Ý lo lắng một cái, về phía cả và chị dâu: “Anh cả~”
“Anh hai em nặng nhẹ.”
Phương Tri Ý: …Thật sự đánh ?!
Sau khi bước chân phòng, Phương Tri Lễ một lời, chỉ cửa phòng, khoanh tay chằm chằm Bùi Từ bằng ánh mắt lạnh tanh như gió mùa đông quét qua doanh trại.
Không tránh né, cũng chột , Bùi Từ thẳng lưng, ưỡn ngực, giọng rắn rỏi như khi chính ủy điểm danh:
“Anh hai.”
Ánh mắt Phương Tri Lễ càng sắc lạnh: “Thích Dạng Dạng nhà thật ?”
Bùi Từ chẳng ngập ngừng lấy nửa giây, giọng dứt khoát:
“ . thích cô , thích, thích cô . Thích từ lâu . Thích đến mức… nếu hy sinh, vì cô , cũng tiếc.”
Phương Tri Lễ chỉ hừ lạnh, ai thèm lời của .
“Từ khi nào?” Phương Tri Lễ giờ đây hồi tưởng những hành vi kỳ quái của Bùi Từ, từ ánh mắt bình thường của Bùi Từ mỗi em gái, đến cách luôn đúng lúc xuất hiện, luôn nhẹ giọng hỏi han, cả cái thái độ ‘ nóng vội’ mỗi khi ai nhắc đến chuyện cưới hỏi...
Lúc thật tự cho một cái tát. Tên tuyệt đối mưu đồ từ sớm, là nhất thời nảy lòng tham.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-em-gai-om-yeu-hai-anh-trai-khong-dam-lay-vo/228.html.]
Bùi Từ thật thà "khai báo", nhưng xong còn đợi Phương Tri Lễ nổi giận, lập tức giải thích: “Anh hai, đây thật sự coi Dạng Dạng như em gái nhỏ mà cưng chiều, nửa phần tâm tư xa quấy rối. thề !” Ngay cả khi tỏ tình cũng tôn trọng quyết định của Dạng Dạng, nếu cô đồng ý thì tuyệt đối cũng chỉ coi là trai.
Phương Tri Lễ khẽ hừ lạnh một tiếng. Nét mặt biểu cảm gì đặc biệt, nhưng trong lòng thì thầm gật đầu.
Tuy là khó chịu, nhưng hề nghi ngờ nhân phẩm của Bùi Từ.
“Trước đây, Thái lão thủ trưởng và dì Thư còn chính ủy đều giới thiệu đối tượng cho , ?”
Phải là, hổ là mang trong huyết mạch của Phương gia, em trai của Phương tham mưu, trai của tiểu thiên tại thể thật sự là kẻ ngủ ngốc ?
Không thể !
Sau khi Phương Tri Lễ phản ứng , quả thực chính là thông minh chết. Câu hỏi mà trả lời khéo thì thật sự dễ "bỏ mạng" tại đây.
Bùi Từ "quậy" với Phương Tri Lễ bao lâu nay là vô ích, đương nhiên lúc mạng khỏi căn phòng thì cần gì: “Anh hai, nếu quyết định theo đuổi Dạng Dạng, sẽ núi trông núi nọ, dù chỉ là để ứng phó tình huống mắt cũng ."
A, lắm!
Phương Tri Lễ "miễn cưỡng" cho nửa điểm hài lòng. Dù cả đội một đống ngày nào cũng la hét đòi em rể của , kết quả vẫn xem mặt hết đám nọ đến đám như thường, là một chút chậm trễ nào. Bùi Từ như , giác ngộ , so sánh với đám thì thuận mắt hơn nhiều.
“Cậu tự tin thật đấy, lỡ Dạng Dạng nhà thích thì ?”
“Vậy thì trai cả đời, giống như mà chăm sóc cô cả đời.”
Nga
Phương Tri Lễ: Hừ, lời bản mấy phần tin tưởng? thì tin đấy.
Dạng Dạng mà thật sự đồng ý Bùi Từ còn thể chuyện hổ gì. lúc tin cũng chẳng ích gì, bộ dạng bênh vực của em gái nhỏ, sợ là sớm một lòng một lao cái tên chó c.h.ế.t .
Trong vài phút ngắn ngủi, Phương Tri Lễ cũng nghĩ thông suốt. Thật em gái thích Bùi Từ cũng khá , ít nhất nhân phẩm thật thì tệ, hơn nữa cả ở đây giám sát. Nếu cái tên chó c.h.ế.t dám bắt nạt em gái , và cả đều sẽ bỏ qua cho .
Tốt hơn là em gái thích một mà và cả đều quen thuộc, thậm chí còn cách xa ngàn dặm. Như ngộ nhỡ em gái chịu ấm ức, bọn họ chạy đến nơi thì rau kim châm cũng lạnh từ lâu, còn thể giải quyết gì ?