Tất nhiên, bây giờ nhờ tích lũy công đức, Giang Ly thể để dành một ít tiền. Không cần thử các phương pháp tài chính nữa. Hơn nữa, cô vốn hy vọng nhiều, vì Thiên Đạo thể ngốc đến mức lừa bởi những thủ thuật tài chính như .
Dù , Giang Ly vẫn định đổi ngành. Với tư chất ngoại cảm của , trong đời cô sẽ gặp bao nhiêu linh hồn. Những linh hồn đó, ngoài cô , thể tìm ai khác thấy họ, nên chắc chắn sẽ dồn hết tâm nguyện thành lên cô.
Vì , từ nhỏ Giang Ly học rằng tự chủ cuộc đời , tuyệt đối để những linh hồn đó lôi kéo. Để đạt mục đích, các linh hồn thể dùng vô cách như đe dọa, dụ dỗ, lừa gạt. Nếu theo con đường mà họ vạch , sớm muộn gì cũng rơi hố sâu thể thoát .
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
Dù Giang Ly tin rằng Khúc Nhan thiện ý, nhưng giúp đỡ thì , chuyển ngành thì . Hôm nay cô gặp một thiên tài khoa học ngành hóa học, lẽ nào chuyển sang ngành hóa? Nếu ngày mai gặp một thiên tài vật lý, ngày gặp một thiên tài toán học… cô thể cứ liên tục đổi ngành !
Giang Ly cắt một giấy và bảo Khúc Nhan thử nhập nó:
“Như cô thể chạm đồ vật ở trần gian. Cô thể dùng giấy để thí nghiệm ?”
Khúc Nhan lúc đầu phấn khích, nhưng ngay đó bình tĩnh và lắc đầu:
“Không . Người giấy quá kém linh hoạt. Khi nhập , thể thực hiện các thao tác thí nghiệm tinh vi.”
“Có giấy nào cao cấp hơn ?” Khúc Nhan hỏi.
Giang Ly lắc đầu: “Cái thì .”
Phương pháp tạo giấy và để linh hồn nhập do các bậc thầy huyền môn phát minh, vốn chỉ dùng để lén hoặc theo dõi. Ứng dụng tinh vi nhất mà Giang Ly từng đến là khi Hán Vũ Đế nhờ pháp sư triệu hồn Lý phu nhân, để hình bóng của bà phản chiếu lên màn lụa. hồn phách đó chỉ thể chuyện qua màn lụa với Hán Vũ Đế, đủ linh hoạt và chính xác cho một thí nghiệm hóa học.
Làm các bậc thầy huyền môn thời xưa thể hóa học là gì? Càng thể nghĩ tới chuyện một linh hồn khăng khăng thí nghiệm hóa học!
Vì giấy đủ linh hoạt, Giang Ly chỉ thể để Khúc Nhan nhập cơ thể để thực hiện các thao tác thí nghiệm.
Biết Giang Ly tư chất linh môi, Khúc Nhan vô cùng phấn khích:
“Trời ơi… Trên đời kỳ diệu như em…”
Trước đó, Khúc Nhan nghĩ rằng cô từ từ đào tạo Giang Ly thành thạo kỹ năng thí nghiệm. với phát hiện , cô thể trực tiếp mượn cơ thể Giang Ly để thí nghiệm. Điều giúp tiết kiệm nhiều thời gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-gai-ngoai-cam-tro-thanh-anh-hau/60.html.]
Khúc Nhan hào hứng : “Tốt quá, như sẽ nhanh hơn nhiều!”
Giang Ly buộc nhắc nhở:
“Không đơn giản như cô nghĩ . Hiện tại thậm chí còn thể cửa phòng thí nghiệm hóa học.”
Cô là một sinh viên năm nhất ngành tài chính. Đột nhiên chạy sang ngành hóa để thí nghiệm, dùng phòng thí nghiệm cho sinh viên đại học mà là phòng thí nghiệm dành riêng cho nghiên cứu sinh, tiến sĩ giáo sư, với thiết tiên tiến nhất… Chắc chắn sẽ giáo viên ngành hóa đuổi !
Khúc Nhan cũng nhận vấn đề . Dù cô thể mượn cơ thể Giang Ly, nhưng Giang Ly thể mượn phận của cô . Không ai cô là giáo sư Khúc, của Đại học S, đang nghiên cứu sắp thành công. Trong mắt , Giang Ly chỉ là một sinh viên năm nhất ngành tài chính, dù điểm cao môn hóa học nhưng năng lực thí nghiệm cũng chỉ dừng ở đó.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Khúc Nhan với Giang Ly:
“Các em đang đăng ký chuyên ngành thứ hai ? Hay em chọn ngành hóa học chuyên ngành thứ hai ?”
Giang Ly thở dài: “Được thôi.”
Khúc Nhan từng là giáo sư ở Đại học S, nhà cô cũng ở thành phố S. Gặp Giang Ly tại Đại học Z là vì khi qua đời, cô lang thang qua nhiều trường đại học.
“Dù thì khi c.h.ế.t cũng chẳng gì để . xem các trường đại học, các nhóm nghiên cứu đang gì.”
“Lúc còn sống, cũng thường tham gia trao đổi học thuật, nhưng các buổi trao đổi thường đủ sâu. Một kết quả nghiên cứu thành sẽ đưa thảo luận. Một đề tài còn giữ bí mật, ngoài nhóm nghiên cứu thể .”
Khúc Nhan phát hiện rằng khi trở thành linh hồn, cô thể bất cứ , xem bất cứ gì . Cô tận dụng triệt để sự tiện lợi .
Khúc Nhan với Giang Ly:
“ còn xem nghiên cứu mà xong ai tiếp tục .”
“ thấy giáo sư nào ở Đại học S tiếp nhận đề tài của , nên đến các trường khác để quan sát. thấy khi qua đời, nhiều tỏ tiếc nuối, nhưng chẳng ai giúp thành nghiên cứu.”