Trên đó  ba chữ:
"Ngay bây giờ"
Vết thương   cô bé, với cả việc cô bé mò mẫm trong bóng tối đến công trường tìm , chắc chắn  xảy  chuyện gì đó.
Cô bé bảo  đưa cô bé  ngay bây giờ, chắc chắn  lý do vô cùng cấp bách và cần thiết.
Phía bên hẻm, truyền đến tiếng Khương Nghiên gọi.
Khương Nhất Na kéo tay  một cái,  hiểu ý cô bé:
Bây giờ  , thì thật sự  kịp nữa.
Giờ đây nghĩ , đây chắc chắn là việc điên rồ nhất  từng .
 kéo Khương Nhất Na, chạy về lán trại lấy hành lý,  lén lút rời  qua một chỗ hở của hàng rào.
Không  cho đám  đang tiễn biệt ,   cho Khương Nghiên, cả thế giới chỉ  chúng  .
Chúng  chạy ngang qua trụ tháp chính mới đổ bê tông, đồng tiền giấy bay lượn như lá rụng, chứng kiến chúng  rời xa.
Chúng  chạy lên xe buýt,  mãi đến bến cuối,   đổi tuyến khác tiếp tục .
Cho đến rìa thành phố.
Cho đến khi họ  thể tìm thấy chúng  nữa.
21
Năm 2018.
Nghe  kể xong, Đội trưởng Chu hỏi:
"Vậy từ ngày đó về ,   bao giờ   công trường  nữa ?"
"Vâng, cho đến hai năm ,  phát hiện chuyện của    điều mờ ám khác, mới  bấy lâu nay  vẫn  che mắt."
"Anh  nghĩ bộ hài cốt trong trụ cầu,  thể là   ?"
"Nếu là nam giới trưởng thành thì cơ bản là đúng ."
"Được, chúng  sẽ theo manh mối  để điều tra,   là quản lý bên thi công lúc bấy giờ, những  vì lợi ích mà cấu kết với ông , chắc hẳn  ít. Theo   , ông chủ   Cầu Hòa Bình lúc đó, hình như là một  Hong Kong..."
 ngắt lời Đội trưởng: " việc   hôm nay,   vì  đó."
"Ừm... Anh  kể đến chuyện   đưa Khương Nhất Na . Ngày hôm đó tại  cô bé  vội vàng  ,   vì  phát hiện  điều gì ?"
" , nhưng ngày hôm đó em    cho  sự thật, chỉ  là  em  đột nhiên nhốt em  ..."
"Cô bé , bây giờ  còn liên lạc với cô  ?"
"Không..."
"Thực , ngay tối hôm rời công trường mười năm , em   tách khỏi  ."
22
Năm 2008.
Xuống chuyến xe buýt cuối cùng, chúng  tìm  lâu, mãi mới tìm  một nhà nghỉ  yêu cầu chứng minh thư nhân dân.
Giải thích mãi với ông chủ,  rằng chúng  là hai  em đến nương nhờ họ hàng, ông  mới cho chúng  ở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-gai-nho-ben-cong-truong/chuong-10.html.]
Vừa  phòng,  bật điều hòa, lấy  thuốc và băng dán vết thương mua  đường, bảo cô bé  tắm   bôi thuốc lên.
Căn phòng  nhỏ, chỉ  một chiếc giường  hẹp.
 liền lấy một cái gối từ  giường xuống,   đất, nhường giường cho cô bé.
Vật lộn cả ngày,  thật sự quá mệt .
Trong lúc cô bé tắm,  mơ màng ngủ  .
Trong mơ,   thấy tiếng chuông điện thoại của  reo.
Hình như Khương Nhất Na   điện thoại, đầu dây bên  truyền đến vài âm thanh.
  cứ  tỉnh  .
Khi   ở trong trạng thái quá mệt mỏi, sẽ gặp  "bóng đè".
Dù cố gắng hết sức, mí mắt cứ như  keo dính chặt,   cũng  tỉnh dậy .
Sau đó,   chìm  giấc ngủ sâu.
 mơ thấy Khương Nhất Na đang  chuyện với , cô bé đang kể cho   về  thế của .  sự thật đó thật kinh hoàng.
Mãi đến khi cô bé kể xong,  mới chợt bừng tỉnh.
Trời  sáng hẳn.
Điều hòa trong phòng vẫn đang khẽ thổi, chăn  đắp ngay ngắn   .
Trên chiếc giường bên cạnh   ai.
Khương Nhất Na   .
Cô bé dùng giấy và bút của nhà nghỉ, để  cho  vài lời ngắn gọn.
"Em quyết định  về . Em  hiểu lầm  em,     bán em. Mà là  cùng bố em, đưa em đến một nơi khác. Theo họ, em  thể sống  hơn, hãy quên em  nhé."
Đọc xong,  ngây   lâu, khó mà tin ,  đột nhiên cầm điện thoại lên, quả nhiên  đó  hai cuộc gọi nhỡ.
 như phát điên gọi   nhiều , nhưng đều báo  ai nhấc máy.
  bắt taxi  về gần công trường, phát hiện Khương Nghiên  rời , lán trại cũng dỡ .
Chữ   thư đúng là của Khương Nhất Na.
Liệu cô bé  nỗi khổ tâm gì,  đe dọa ? Hay là, đây thật sự là quyết định của cô bé:
Cô bé  nghĩ kỹ ,  cũng  thể cho cô bé tương lai cô bé .
Nếu đúng là như ,  cũng  thể chấp nhận.
 trong lòng  vẫn tràn ngập nỗi mất mát khó tả,   xua  .
Nỗi đau  bỏ rơi năm năm tuổi,   một  nữa cảm nhận .
Đến nỗi,   bỏ qua hai chữ quan trọng nhất, kỳ lạ nhất trong lá thư:
"Bố em"
Bố cô bé là ai?