Sau khi ăn trưa xong, An Nhiên ngoan ngoãn trở về lều ngủ trưa. Cô  dán một lá bùa hạ nhiệt lên căn phòng nơi dựng lều, giữ cho nhiệt độ bên trong ở mức 25 độ C,  đủ mát mẻ.
Trái ngược với sự thoải mái của cô, ba nhóm còn  đang chịu đựng nhiệt độ giữa trưa của hòn đảo,  gần 40 độ C.
Các khách mời mồ hôi nhễ nhại. Lưu Vũ Bân  ngâm  trong nước biển từ lâu, còn Lục Tuyết Ngưng và Tống Hiểu Quang thì ở trong nhà, nhưng  thể chịu nổi . Mộ Ngôn và Cổ Thiên Văn thì  trở về trại, vẫn chậm rãi  dọc theo sườn đồi để tìm kiếm nguồn cung cấp.
Khoảng 4 giờ 30 chiều, khi mặt trời  còn quá gay gắt, An Nhiên uể oải rời khỏi lều, chuẩn  sắp xếp chỗ ở tạm thời của .
Buổi sáng, cô  sử dụng một lá bùa chuyển đổi để di dời đám cỏ đuổi muỗi đến sân. Đám cỏ đuổi muỗi  khá nhiều, đủ để bao phủ quanh căn nhà bỏ hoang.
An Nhiên bắt đầu vạch  một khu vực lớn bao quanh căn nhà mà cô đang ở, phần còn  cô đặt quanh sân.
Đào Hố Không Lấp team
Sau khi   thành việc sắp xếp, cô vươn vai, hài lòng vỗ tay, yên tâm là sẽ   muỗi đốt nữa.
Nếu , mỗi ngày  dùng một lá bùa đuổi muỗi, trong vòng 7 ngày sẽ tiêu tốn 7 lá bùa—quá lãng phí. Bây giờ chỉ cần một lá bùa chuyển đổi là đủ để giải quyết vấn đề côn trùng.
Bước tiếp theo là sửa mái nhà. An Nhiên tìm  chiếc rìu mà chương trình  chuẩn  trong một căn phòng nhỏ bên cạnh và vác nó  chặt cây.
Rìu khá cùn, cô chặt mãi mà  ăn thua.
“Ha ha ha ha ha,   xem cô  sẽ  gì tiếp theo đây.” Lúc , ánh mắt của Vương Duy Bình   tập trung  An Nhiên. Ba nhóm còn    gì đáng để xem nữa, ông  kỳ vọng gì  họ, chỉ còn An Nhiên là còn chút thú vị.
“Đạo diễn, thật sự chúng     hợp lý , đưa cho cô  một cái rìu hỏng thế ,   ?” PD của An Nhiên thì thầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-huyen-hoc-trong-tay-toi-dien-cuong-va-mat-trong-gioi-giai-tri/chuong-17.html.]
Vương Duy Bình lườm  : “Có gì mà  ,   khó khăn thì mới thú vị chứ.”
“Đạo... đạo diễn...  nhất ông nên xem livestream ... An Nhiên  dễ   khó .” Phó đạo diễn chỉ  màn hình livestream, hai tay run rẩy.
An Nhiên vung rìu một lúc lâu, nhận  chiếc rìu thực sự vô dụng, cô lặng lẽ ném rìu , lấy  một tờ bùa và cây bút chu sa, vẽ ngay một lá bùa nổ nhỏ.
Lá bùa  vẽ xong  cô dán lên  cây, ngay lập tức, 5 cây lớn trong phạm vi lá bùa nổ nhỏ đều đổ rạp xuống.
Vương Duy Bình  cảnh  mà khóe miệng co giật: “Ha, ha ha, cô    mà vác  ngần  cây...”
Phó đạo diễn vỗ vai ông, giọng điệu nghiêm túc: “Ông quên cỏ đuổi muỗi  ?”
Quả nhiên,  dứt lời, An Nhiên  lấy  một tờ bùa khác, 5 cây lớn  mặt cô lập tức  di dời.
[Người  tê rần … Trời ơi,  thể cho  một chị An  ?]
[Gặp chuyện đừng sợ,  chị An bên cạnh, yêu ma quỷ quái đều lui bước! Lui! Lui! Lui!]
[Chị An,  xin tôn xưng chị là nữ thần của làng giải trí!]
[Thật ghê tởm, phá rừng  suy nghĩ, cấm cửa ngay !!]
[Chị An tiểu tam cũng   hâm mộ , ha ha,   kim chủ  lưng chị    chỉ thị gì cho chương trình, chắc chắn   thủ thuật  nên cây mới đổ xuống.]