Quả nhiên, suy nghĩ của Lưu Vũ Bân sai. Dù , phòng phát trực tiếp của họ sức nóng lớn nhất là nhờ Lục Tuyết Ngưng, và hầu hết những xem đều là fan của cô .
Hiện tại, phòng phát trực tiếp của ba fan của Lục Tuyết Ngưng chiếm lĩnh.
[Ớn quá, tên Tống Hiểu Quang đàn ông , chẳng nhường nhịn cho Ảnh Hậu nhà chúng một chút.]
[Ảnh Hậu nhà chúng vốn là tiểu thư, từng chịu khổ, chẳng lẽ nên chăm sóc Tuyết Ngưng nhiều hơn ?]
[Tống Hiểu Quang ? Từ fan trở thành antifan luôn , chút khí khái đàn ông nào, tự kiếm thức ăn, còn tìm thêm...]
[Emmmm, lỡ phòng phát , thấy những bình luận chỉ là mắt mù , các đều là fan não tàn ? Không đúng sai ?]
[Mấy fan Ảnh Hậu vấn đề ? Mấy ngày nay nhà chăm sóc cô nhiều như thế mà các thấy ? Cô chỉ để cho nhà và Lưu Vũ Bân mỗi một con hàu, thật quá đáng...]
[Lưu Vũ Bân, Tống Hiểu Quang mau tìm An Nhiên mà gia nhập, bên đó bữa nào cũng cơm trắng và thịt ăn.]
[Haha, ở đây ca ngợi An Nhiên, An Nhiên quá ích kỷ, ăn ngon như mà tìm các khách mời khác, để họ cũng ăn thịt.]
[Mẹ nó, fan của phòng livestream đều vấn đề, thể xem nổi nữa, rút rút rút.]
Vương Duy Bình những bình luận trong phòng phát cũng chút cạn lời. Ban đầu, khi mời Ảnh Hậu , còn vui mừng mãi, nghĩ rằng chương trình đủ độ hot.
Không ngờ khi tham gia chương trình, khi tận mắt chứng kiến cách Lục Tuyết Ngưng hành xử, gần như mất niềm tin thế giới quan của . Một nghệ sĩ như thể nổi tiếng ?
Với tính cách , thái độ , cô còn dám tham gia chương trình phát trực tiếp ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-huyen-hoc-trong-tay-toi-dien-cuong-va-mat-trong-gioi-giai-tri/chuong-31.html.]
Cô thực sự nghĩ khán giả là kẻ ngốc ?
"Đạo diễn Vương, bình tĩnh, trong giới nghệ sĩ như ít . Ảnh Hậu Lục chỗ dựa vững chắc." Phó đạo diễn, bạn lâu năm của Vương Duy Bình, thấy sắc mặt cũng đang nghĩ gì. Vương Duy Bình là ghét nhất việc tôn sùng kẻ mạnh, khinh rẻ kẻ yếu trong giới, càng thích những dựa danh tiếng để bắt nạt khác.
Vương Duy Bình lắc đầu: "Thôi thôi, để xem bên An Nhiên thế nào, bên thật sự quá phiền phức."
Tuy nhiên, khi phòng phát trực tiếp của An Nhiên, thì phát hiện cả ba bên đó bắt đầu nghỉ trưa.
Vương Duy Bình:...
Trái tim đau nhói, hai bên đều khiến khó chịu, thật sự khó khăn!
Khoảng ba giờ chiều, An Nhiên tỉnh dậy. Cô chuẩn sân chuồng gà, tiện thể chờ Mộ Ngôn và Cổ Thiên Văn dậy.
Vừa khỏi cửa, cô thấy một mái hiên, đội nón rơm đang mài gỗ.
"Ơ, ngủ thêm chút nữa?" Dù buổi trưa hai cũng thực sự quá mệt mỏi, chỉ cần là mấy ngày qua họ ngủ ngon.
Cổ Thiên Văn mái hiên, thấy tiếng gọi thì đầu , với cô: "Hì hì, nghỉ ngơi một lúc . Nghĩ đến việc dựa cô, mà chẳng gì, chỉ ăn uống chùa một bữa, trong lòng chút yên nên dậy chuồng gà."
An Nhiên cầm chiếc ghế của , đến bên cạnh xuống, cũng nhặt một khúc gỗ lên để mài: "Ồ, từng nghề mộc ? Trông vẻ khá thành thạo."
Đào Hố Không Lấp team
Bên cạnh Cổ Thiên Văn một đống lớn gỗ mài nhẵn, nếu vài năm kinh nghiệm thì thể nhanh như .
"Hì hì, sở thích gì đặc biệt, chỉ thích đồ gỗ. Ở nhà còn một xưởng nhỏ trong tầng hầm, đầy những món đồ gỗ do . Có dịp sẽ mời cô đến chơi." Cổ Thiên Văn nhanh chóng mài xong một miếng ván gỗ và đặt nó sang bên cạnh, miệng chuyện với An Nhiên.