An Nhiên   ý kiến, và Mộ Ngôn tự nhiên cũng   ý kiến, vì  cả ba tiếp tục tiến lên.
Không  hôm nay   may mắn đặc biệt  , nhưng họ thực sự tìm thấy một đoạn ống nước  bỏ hoang khác. Đoạn  dài hơn nhiều so với đoạn 1 mét  đó, ghép  sẽ giúp An Nhiên tiết kiệm  một tờ bùa.
An Nhiên lập tức nhét đoạn ống nước  ba lô. Mộ Ngôn,  luôn theo sát cô,  thể kiềm chế  sự tò mò.
"Chị An, ba lô nhỏ thế  mà  chị  thể nhét  nhiều đồ như ?" Câu hỏi  giống hệt những gì mà nhiều  xem livestream  hỏi  nhiều  .
An Nhiên đưa ba lô cho Mộ Ngôn: "Này, trong đó  bùa  gian của chị,  thể đựng   nhiều đồ."
Mộ Ngôn tò mò quan sát ba lô, đồng thời cảm thán một cách cường điệu: "Aaa, chị An thật lợi hại!"
"Chuyện nhỏ thôi mà, nếu em thích thì khi về chị sẽ tặng em vài tờ." An Nhiên  khen ngợi, hào phóng đáp .
Dù  khi trở về, cô cũng  thể mua giấy bùa từ các ứng dụng mua sắm trực tuyến, lúc đó cô nhất định sẽ vay thêm tiền từ  quản lý để mua cả đống giấy bùa dự trữ.
Đào Hố Không Lấp team
Lần  thật sự thiếu kinh nghiệm, mang theo quá ít giấy bùa, tiếc thật!
"Được ạ, yêu chị quá!" Mộ Ngôn hào hứng ôm chầm lấy An Nhiên, ôm chặt lấy cô.
Cổ Thiên Văn,   cùng, thầm nghĩ: "...
Chắc  là  thừa ?"
Anh  An Nhiên với ánh mắt đầy mong đợi: "Còn  thì , An tiểu ?"
"À? Đều  cả, đều  cả." An Nhiên chớp chớp mắt trả lời.
Ôi,   quên mất   chứ, ôi trời,   tốn thêm một tờ bùa nữa .
[Phụt, ha ha ha, Cổ ca thực sự là đáng thương.]
[Ha ha ha,  c.h.ế.t mất, Cổ ca đúng là kẻ thứ ba trong cặp đôi Diên An! Nhìn ánh mắt của Mộ Ngôn khi  Cổ ca kìa, đầy sự hận thù.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-huyen-hoc-trong-tay-toi-dien-cuong-va-mat-trong-gioi-giai-tri/chuong-33.html.]
[An Thần! Em cũng  xin một lá bùa  gian!!!]
[An Thần! Nhìn em , em chỉ yêu cầu một tờ bùa thôi, một tờ bùa ăn gì cũng  béo.]
[Lầu , bạn nghĩ quá  ! An Thần! Nhìn em , em chỉ yêu cầu thấp hơn, chỉ   ôm một cái như  thôi.]
Cả nhóm  tiếp tục  theo con đường núi thêm nửa giờ nữa, An Nhiên đột nhiên dừng  với vẻ mặt nghiêm trọng, ánh mắt lạnh lùng  về phía một căn nhà đổ nát phía .
Hắc khí nồng đậm quá...
Mộ Ngôn và Cổ Thiên Văn  hiểu tại  An Nhiên   tiếp tục  nữa, biểu cảm  nghiêm trọng như .
Mộ Ngôn lén lút tiến gần đến bên An Nhiên, bám chặt lấy cánh tay cô: "Chị An,  chuyện gì ?"
Ối trời, vui quá,   gần chị An ! Thơm quá, ngọt ngào quá!
An Nhiên mím chặt môi, kéo Mộ Ngôn và gọi Cổ Thiên Văn  đầu rời khỏi nơi đó.
Dù cả hai  phần khó hiểu, nhưng cũng   gì thêm, ngoan ngoãn  theo cô trở  đường cũ.
"Hai  nhớ đừng đến khu vực , tránh xa căn nhà đó ." An Nhiên nghiêm túc dặn dò cả hai, cô cảm nhận  căn nhà đó  hề đơn giản.
Xem  hòn đảo hoang   chút chuyện đây, oán khí dày đặc như ...
Tuy nhiên, cô   can thiệp quá nhiều,  việc đều  nhân quả, chỉ cần thứ đó  chạm  cô và những  xung quanh, cô sẽ  can thiệp.
[Cái gì, cái gì, chuyện gì đang xảy  ? Sao vẻ mặt của chị  đáng sợ ?]
[A a a,  bắt đầu suy diễn ,    thứ gì đó  sạch sẽ ở đó chứ?]
[Nghĩ  mà thấy sợ! Con gái ! Nhớ bám chặt lấy chân của An Thần, đừng rời xa An Thần.]