Ngày thứ tư, từ sáng sớm, An Nhiên  dậy. Trước tiên, cô  đồ thể thao  chạy bộ quanh bãi biển. Mấy ngày nay, cô nhận  một vấn đề,  thể của chủ cũ tuy   thiếu rèn luyện nhưng lượng vận động thực sự quá ít.
Hôm qua mới cõng Mộ Ngôn  vài động tác  xổm, sáng nay hai bắp chân  mềm nhũn, cô  vội kéo giãn cơ,  vài động tác thư giãn mới cảm thấy dễ chịu hơn.
Bây giờ chạy một chút để quen với cảm giác vận động, từ ngày mai mỗi ngày đều  dậy sớm chạy bộ.
Khi cô chạy xong và   sân, trời mới chỉ  sáng, An Nhiên dùng nước để rửa mặt, kéo giãn cơ thêm một chút   bếp nấu ăn.
Mặc dù đồ ăn do Mộ Ngôn nấu  ngon, nhưng  thể để cô  nấu một  mãi , như thế thì khác gì biến cô  thành đầu bếp miễn phí?
Dù  cô cũng dậy sớm,  xong bữa sáng, hai   dậy là  thể ăn ngay.
   cô  quên gì đó  nhỉ? Nghĩ mãi cũng  nhớ , thôi cứ tiếp tục nấu ăn .
Bữa sáng An Nhiên   đơn giản, mỗi   một bắp ngô hấp, một quả trứng luộc.
Đào Hố Không Lấp team
Trùng hợp , chỉ còn ba quả trứng,  đủ mỗi  một quả. Cô lấy từ trong ba lô  một túi sữa bột lớn, pha ba cốc sữa.
Đặt đồ ăn lên bàn xong, Mộ Ngôn ngáp dài từ phòng bước .
Nhìn thấy An Nhiên, đôi mắt của cô bé sáng lên, cơn buồn ngủ lập tức tan biến, cô chạy nhanh tới ôm lấy An Nhiên mà cọ cọ: “Chị An, chị dậy  .”
An Nhiên dịu dàng vỗ tay cô: “Ừ, mau  rửa mặt, chuẩn  ăn sáng.”
Mộ Ngôn chớp chớp mắt, ánh mắt mới rơi xuống cốc sữa trong tay An Nhiên,    trứng và ngô  bàn,  chút thất vọng: “À, em còn định sáng nay dậy sớm  trứng cuộn kiểu Nhật cho chị cơ.”
Một lát , cô bé  vui vẻ ngẩng đầu lên: “  ăn bữa sáng do chị An  cũng tuyệt lắm .”
An Nhiên:….
QAQ …
Cuối cùng cô cũng hiểu    quên gì… trứng cuộn kiểu Nhật của cô! Hôm qua Mộ Ngôn   sẽ  trứng cuộn kiểu Nhật mà  cô  quên mất chứ…
Sự phiền muộn và hối hận lập tức tràn ngập lòng cô: “Hình như chị  luộc hết ba quả trứng còn  …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-huyen-hoc-trong-tay-toi-dien-cuong-va-mat-trong-gioi-giai-tri/chuong-38.html.]
Mộ Ngôn  : “Không  mà chị An, chị quên  , chúng   gà mái,  thể  xem thử  trứng .”
 ! Cô nuôi gà để lấy trứng mà,   quên mất…
“Đi  , trứng cuộn kiểu Nhật, trứng cuộn kiểu Nhật.” An Nhiên lập tức kéo Mộ Ngôn  về phía chuồng gà, cô nhất định  ăn trứng cuộn kiểu Nhật! Không ai  thể ngăn cản cô, kể cả chính cô!
Mộ Ngôn ngoan ngoãn theo An Nhiên đến  chuồng gà, An Nhiên mở cửa bước , quả nhiên! Gà mái của cô  đẻ trứng.
Đuổi mấy con gà đang kêu chíp chíp , cô lục trong ổ  hai quả trứng còn ấm.
Ngẩng đầu  Mộ Ngôn: “Chỉ  hai quả, đủ ?”
“Đủ  đủ .” Mộ Ngôn nhận lấy trứng, vui vẻ nhảy chân sáo  bếp, bắt đầu nấu ăn cho chị An của cô.
Chinh phục  dày của chị An! Bắt đầu từ bữa sáng.
An Nhiên   bàn, kiên nhẫn chờ món trứng cuộn kiểu Nhật của .
Chẳng bao lâu, Cổ Thiên Văn từ phòng khác cũng dậy.
Chào hỏi xong, Cổ Thiên Văn  rửa mặt,  xong thì trứng cuộn kiểu Nhật của Mộ Ngôn cũng  dọn  bàn.
An Nhiên tò mò quan sát món ăn hình tròn tròn : “Bên trong hình như  xúc xích? Cà rốt?”
Mộ Ngôn lau tay   xuống bên cạnh An Nhiên: “ ,  đơn giản, chỉ cần đánh tan trứng, cho thêm xúc xích và cà rốt cắt nhỏ, thêm chút sữa và muối,  đổ  chảo chiên phẳng là , điểm khó duy nhất là lúc trứng bắt đầu đông thì  cuộn ngay.”
Cô gắp một miếng trứng cuộn bỏ  đĩa của An Nhiên: “Chị An, thử xem , dù đơn giản nhưng mùi vị  tệ .”
An Nhiên   gì, cho miếng trứng cuộn  miệng, ôi! Ngon quá! Vị mặn của xúc xích, mùi thơm của cà rốt hòa quyện với trứng mềm mại, cô thích!
“Ngon quá ngon quá!”
“Ngon thì ăn nhiều !”