Họ vội vàng thông cáo, phủ nhận tất cả những gì An Nhiên trong buổi livestream.
tới lui chỉ càng cho sự việc trở nên lớn hơn, thể gỡ bỏ tin tức nóng hổi xuống.
Nhiều cư dân mạng thậm chí bắt đầu tìm kiếm thông tin về ban giám khảo của liên hoan phim năm đó, và phát hiện một trong đó là một đạo diễn nổi tiếng luôn dựng lên hình tượng yêu vợ trong giới.
Chuyện đúng là lớn thật ….
Trên hòn đảo nhỏ, Lục Tuyết Ngưng thất thần nhân viên đưa , Hoàng Vũ cũng một cuộc điện thoại gọi về.
Phía An Nhiên, thứ trở bình thường, cô đang trao đổi với Lưu Vũ Bân.
"Anh tham gia nhóm chúng thì kỹ năng riêng, thể cho giỏi cái gì ?"
Đào Hố Không Lấp team
Lưu Vũ Bân suy nghĩ một lát, : " lớn lên ở vùng biển, giỏi lặn biển."
An Nhiên ngờ Lưu Vũ Bân giỏi lặn biển, đây đúng là một đồng đội , dù gì đây cũng là hòn đảo, nguồn tài nguyên biển chính là thứ quan trọng nhất để họ sinh tồn.
Cô ngại xuống biển, nhưng cô đồ lặn, ướt sũng xuất hiện ống kính, nếu Lưu Vũ Bân thể xuống biển thì việc lặn biển tìm tài nguyên thể giao cho , như cũng tiết kiệm bùa tránh nước.
Đến đây, cô dứt khoát vỗ bàn: "Được, , nhiệm vụ hằng ngày của là lặn biển tìm tài nguyên, thấy ?"
Lưu Vũ Bân ý kiến, cũng , dù gì đây cũng mỗi ngày lặn biển vài vòng.
Cứ thế, một đội mới thành lập.
Cuối cùng, các khách mời của chương trình sinh tồn tập hợp đầy đủ, tất nhiên… trừ Lục Tuyết Ngưng.
Máy truyền tin reo lên, giọng của Vương Duy Bình vang lên từ đó: "Các vị khách mời chú ý, Lục Tuyết Ngưng vì lý do cá nhân, tạm thời rút lui khỏi chương trình livestream."
Được , thực sự là bộ tập hợp đầy đủ, đều vui vẻ.
An Nhiên dùng tấm bùa cuối cùng của để tạo một chiếc ghế cho Lưu Vũ Bân, đây là đầu tiên thấy một cảnh tượng kỳ diệu như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-huyen-hoc-trong-tay-toi-dien-cuong-va-mat-trong-gioi-giai-tri/chuong-64.html.]
Phản ứng của kỳ lạ… kiểu như kinh ngạc, sốc nhưng cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng.
An Nhiên khó hiểu: "Lưu Vũ Bân, một câu hỏi… tướng mạo của thì vẻ là thích , cái vẻ lạnh lùng chỉ là tính cách do dựng lên ?"
Lưu Vũ Bân:….
Cô hết cả phần của ..
“Không, đó chỉ là của ngày xưa thôi.”
Làm thể thừa nhận thích ? Người quản lý chắc chắn sẽ xé xác mất!
An Nhiên gật đầu hiểu chuyện, bận tâm nữa.
Ngồi một lúc, Tống Hiểu Quang, ngất xỉu, cũng đội y tế đưa trở sân, và bữa tối bắt đầu.
Bữa tối do Mộ Ngôn chuẩn cực kỳ thịnh soạn.
Tôm hùm hấp, thỏ xào ớt, cua gạch, nghêu xào cay, khoai tây xào, rau dại xào tỏi, miến xào sò điệp, trứng xào tôm, ớt chuông.
Mỗi còn một bát cơm trắng to.
Mọi đều ăn ngon miệng, Lưu Vũ Bân cũng ngờ rằng một hòn đảo hoang thể sống sung sướng như , khỏi cảm thán rằng mấy ngày đúng là sống uổng phí.
“An Nhiên, sớm đến tìm cô !”
Lời bộc bạch chân thành khiến những khác gật đầu theo, Mộ Ngôn thậm chí còn kiêu hãnh ngẩng đầu lên: "Tất nhiên, chị An Là ai ! Đó là tiên nữ giáng trần đấy nhé!"
"Hahaha, đúng đúng đúng, tiên nữ giáng trần."
Thời gian cứ thế trôi qua giữa những tiếng đùa của họ...
Chẳng mấy chốc đến lúc ngủ, căn phòng mà Cổ Thiên Văn chọn lớn hơn phòng của An Nhiên và , thêm một cái lều nữa cũng đủ rộng, vì Lưu Vũ Bân dọn đến phòng của Cổ Thiên Văn, ba chung một phòng, cũng tiết kiệm bùa chú.
Ngày thứ sáu hoang đảo cứ thế trôi qua, đầy biến cố nhưng cũng đầy ấm áp…