[Làm ơn , Cổ Thiên Văn ở cùng mấy ngày , gọi là vấn đề gì chứ? Còn Lưu Vũ Bân mới quen, thể gọi là Vũ Bân , quá mật , Tống Hiểu Quang quen hai ngày , xem như quen thuộc, tuổi cũng gần , gọi là Hiểu Quang thì gì sai?]
Bình luận nổ tranh cãi sôi nổi chỉ vì một lời chào của An Nhiên, chứng tỏ rằng cô thực sự nổi tiếng.
Giờ đây, từng cử động, từng lời của cô đều vô soi mói.
Tất nhiên, hiện tại chỉ nghĩ đến việc ăn sáng.
Mộ Ngôn nhanh chóng nấu xong món mì cá, cả nhóm quây quần quanh bàn ăn sáng.
Họ cũng bắt đầu thảo luận xem hôm nay nên gì.
“Hôm nay là ngày cuối cùng của mùa đầu tiên , An Tiểu Muội, cô nghĩ chúng nên gì?” Cổ Thiên Văn quen với việc hỏi ý kiến của An Nhiên trong chuyện.
Ba còn cũng về phía An Nhiên.
An Nhiên suy nghĩ một lúc đề nghị: “Hay là chúng vẽ bản đồ và tiệc nướng ?”
Lưu Vũ Bân hiểu: “Vẽ bản đồ và tiệc nướng liên quan gì đến ?”
“Không liên quan gì cả.” An Nhiên vô tội đáp.
Lưu Vũ Bân: …
Vậy tại cô chúng cùng ?
“ nghĩ thế , chúng sẽ trở đảo nửa tháng nữa, lúc đó thể nhớ rõ đường , nên chúng vẽ một bản đồ, đánh dấu những nơi vật liệu hoặc cây cối thể sử dụng, chỉ cần bản đồ là tìm .”
“Còn về tiệc nướng… ừm, ăn ?” Dù thì cô cũng thèm .
Cổ Thiên Văn ha ha: “Được, , thấy ý kiến của An Tiểu Muội , quả nhiên vẫn là An Tiểu Muội đáng tin cậy.”
Tống Hiểu Quang, với vai trò fan cuồng một, tất nhiên ý kiến khác, cũng phụ họa: “An Thần gì cũng đúng!”
Mộ Ngôn giơ tay: “ sẽ phụ trách tiệc nướng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-huyen-hoc-trong-tay-toi-dien-cuong-va-mat-trong-gioi-giai-tri/chuong-68.html.]
Lưu Vũ Bân đành đồng ý.
Thế là, họ nhanh chóng chia nhóm.
Cổ Thiên Văn, Lưu Vũ Bân và Mộ Ngôn phụ trách chuẩn tiệc nướng và nguyên liệu, chủ yếu là Lưu Vũ Bân xuống biển, Cổ Thiên Văn và Mộ Ngôn xâu xiên thịt.
An Nhiên và Tống Hiểu Quang, với thể lực nhất, phụ trách vẽ bản đồ và dọn dẹp.
An Nhiên lấy sân của trung tâm, đầu tiên cô vẽ những nơi cô qua và cây cối mà cô nhớ rõ, yêu cầu bốn bổ sung.
Đào Hố Không Lấp team
Như , hai con đường phía sân nhà cơ bản thành.
Sân ở một ngã ba đường, nghĩa là hai con đường nhỏ phía sân và phần kéo dài của hai con đường phía vẫn cần tiếp tục thăm dò.
Vì thời gian hạn, An Nhiên và Tống Hiểu Quang quyết định chọn một con đường nhỏ phía sân để tiếp, tìm hiểu kỹ lưỡng tình hình đường đó.
Không ngờ, con đường nhỏ thật sự mang đến cho An Nhiên một bất ngờ.
“Ôi! An Thần, chị thấy ? Kia hình như là dê núi! Dê núi đó!!” Tống Hiểu Quang thấy bóng dáng trắng muốt , phấn khích nhảy cẫng lên.
“Thấy , thấy , đừng kích động! Bình tĩnh !” An Nhiên vội kéo Tống Hiểu Quang , cô cũng cảm thấy phấn khích.
Dê núi ! Không đến chuyện khác, ít nhất sữa dê đảm bảo !
Đây là tài nguyên tái sinh mà!
Phải đảo hoang chứ!
Tống Hiểu Quang hăng hái đề nghị: “An Thần, để bắt nhé?”
Anh từng chứng kiến An Nhiên bắt thỏ và gà rừng, nên tự nhiên đưa đề xuất . Dù thì một nam một nữ, chăm sóc cho thần tượng của chứ!
An Nhiên nhướn mày, từ đầu đến chân nhẹ gật đầu: “Được, ! Cố lên nhé!”
Tống Hiểu Quang An Nhiên khích lệ, chần chừ, liền lao ngay…