Trong khi trò chuyện, hai    hết khu vực thương mại. Khu vực    vấn đề gì,  sạch sẽ. Tuy nhiên, nơi xảy  sự cố   ở đây, An Nhiên chỉ bảo Phùng Đề Lượng dẫn cô đến nơi xảy  sự cố  cùng.
Nơi xảy  sự cố  ở khu dân cư. Khi bước  trung tâm khu dân cư, An Nhiên cau mày. Cô giơ tay cắt ngang lời Phùng Đề Lượng. Thấy vẻ mặt nghiêm túc của An Nhiên, Phùng Đề Lượng cũng bắt đầu căng thẳng theo.
Trước đó, An Nhiên  chú ý đến khu vực  nên  bỏ qua luồng khí đen mờ ảo tỏa  từ trung tâm khu dân cư. Bây giờ  đến gần, khí đen càng rõ rệt.
"Ông chủ Phùng,  đây các ông  kiểm tra kỹ khu đất  ?" An Nhiên hỏi Phùng Đề Lượng bên cạnh.
Phùng Đề Lượng vội gật đầu: "Tất nhiên,  đây đây là một ngôi làng nhỏ, khu đất  là đất nông nghiệp,   gì bất thường."
An Nhiên im lặng cúi đầu: "Ông chủ Phùng, e là   nhận quà của ông , khu đất  của ông thực sự  vấn đề."
Phùng Đề Lượng trố mắt kinh ngạc. Ông  lường  điều , nhưng khi  xác nhận, ông vẫn  khỏi ngạc nhiên!
"Thế thế thế… An đại sư, xin cô giúp  một tay,   gì cũng sẵn lòng cho."
An Nhiên  nhẹ: "Đừng lo lắng, để   quanh đây thêm một vòng nữa."
Ba    quanh khu dân cư một vòng, An Nhiên cơ bản  nắm bắt  tình hình, cô bảo với Phùng Đề Lượng: "Ông chủ Phùng, sắp tới  cần nhờ ông một việc."
Lúc  đầu óc Phùng Đề Lượng   trống rỗng. Chỉ cần nghĩ đến việc khu đất  thực sự  vấn đề là ông  hoảng loạn, mặc dù  An Nhiên ở đây, nhưng ông vẫn  yên tâm! Nếu khu đất  thực sự  , ông chỉ còn cách phá sản.
Nghe An Nhiên  , ông  cần suy nghĩ nhiều, liền sốt sắng đáp : "Cô  , cô  gì  cũng ."
Đào Hố Không Lấp team
An Nhiên chỉ  bốn góc của công trường và : "Ông chủ Phùng, ông tìm  đào bốn chỗ , đào sâu xuống cho đến khi tìm thấy thứ gì đó."
Nhìn lên trời, An Nhiên bổ sung: "Trước 12 giờ đêm nay,  thể   ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-huyen-hoc-trong-tay-toi-dien-cuong-va-mat-trong-gioi-giai-tri/chuong-94.html.]
Phùng Đề Lượng   ý kiến gì, đảm bảo sẽ  thành, ông mở điện thoại liên lạc với công nhân.
Vì việc đào bới và liên hệ với công nhân cần thời gian, An Nhiên tạm biệt Phùng Đề Lượng và đưa Lưu Hân Hân đến một quán    gian riêng tư hơn.
Cô cần  bài tập!!
Nếu  ngày mai cô sẽ nộp bài trắng ?
Không ngờ, mấy trăm năm  mà vẫn  ngày   bài tập, thật khó khăn.
Lại  rời khỏi ngành giải trí.
Buổi sáng  khi  Trần Bảo Minh chỉ điểm, An Nhiên   một  ý tưởng về nhân vật Uyên. Cô nhắm mắt , tưởng tượng  là Uyên, bắt đầu hình dung về  cảnh ban đầu  thể hình thành tính cách của Uyên, dịu dàng,  bụng, vị tha và vô tư.
Đó  là một môi trường  yêu thương. Uyên  sinh  từ thiên nhiên,  cô là đất, cha cô là trời, những gì cô thấy và  khiến tầm  của cô rộng lớn hơn  thường.
Trong khoảnh khắc đó, An Nhiên như trở về thời gian tu tiên, nơi các tiên nhân   dục vọng và nhẹ nhàng lướt qua nhân gian.
 đó   là Uyên, Uyên  trách nhiệm và sự kiên định của riêng . Cô   là tiên nhân bình thường, cô đến để bảo vệ chúng sinh.
Cái  của cô là của thần linh và cũng là của đại nghĩa, nhưng  thiếu  cái .
Và nam chính chính là cái  của cô. Từ góc  dạy dỗ nam chính,  thể thấy rằng Uyên cũng  những khát vọng riêng, cô khao khát những điều bình dị của thế gian, khao khát một cuộc sống giản dị.
 cô  từ bỏ cái  vì đại nghĩa,  thành sứ mệnh sinh  của .
Cuộc đời của cô, ngoài nam chính, đều sống vì thiên hạ, còn nam chính là hy vọng của cô cho cuộc đời .
Trong khoảnh khắc đó, An Nhiên như  thắp sáng, cô trở thành Uyên, và Uyên cũng chính là cô.