Nhóm trưởng An Nhiên Nhược Tố: [Chị em, bạn là nhân viên trong đội ngũ của An Nhiên  ?]
An Nhiên:  là chính , bạn tin ?
Người dùng: [Ừm, đúng .]
Nhóm trưởng An Nhiên Nhược Tố: [A a a, chị em,     thể hỏi bạn về tin tức của An Bảo ?]
Người dùng: [Được.]
Nhóm trưởng An Nhiên Nhược Tố: [Hiện tại   một câu  hỏi! Có  An Bảo sẽ xuất hiện  tiếp theo trong chương trình sinh tồn ?  nhớ cô  quá.]
Nói đến đây, An Nhiên nhớ  một chuyện, cô trả lời: [Không  , bạn sẽ sớm gặp  cô  thôi.]
Sau khi gửi tin nhắn , An Nhiên đóng Weibo  và gửi tin nhắn cho Chu Á Tiệp.
An Nhiên: [Chị Chu, buổi livestream quà tặng cho fan sẽ  sắp xếp  lúc nào?]
Chu Á Tiệp: [Tùy lúc nào cũng , dự tính livestream ít nhất là 2 tiếng. Khi em từ chỗ thầy Trần về là  thể bắt đầu.]
An Nhiên: [Vậy thì để tối mai .]
Chu Á Tiệp: [Được]
Sau khi sắp xếp xong  việc cho ngày mai, An Nhiên cũng  về đến nhà.
Ngủ một giấc thật ngon, sáng hôm  cô thức dậy, chạy bộ tập thể dục xong thì mang bài tập dài mấy vạn chữ của  đến nhà thầy Trần Bảo Minh.
Thường ngày, thầy Trần Bảo Minh sẽ ở ngoài sân chơi bóng với chú chó Samoyed, tiện thể chờ cô đến.
 hôm nay   chút khác biệt, trong sân  thấy bóng dáng của Samoyed, cũng  thấy bóng dáng thầy Trần.
An Nhiên ngạc nhiên gọi: "Thầy Trần? Sư mẫu?"
Không  ai trả lời, đợi một lát cũng   thấy tiếng bước chân, An Nhiên chợt nghĩ đến điều gì đó, cảm giác bất an dần dần xâm chiếm.
Đào Hố Không Lấp team
Cô đẩy cửa bước , bên trong   một ai, cảm giác bất an càng trở nên mạnh mẽ.
An Nhiên lấy điện thoại , gọi cho thầy Trần Bảo Minh, tiếng chuông điện thoại vang lên từng hồi  tim cô như thắt .
Không  ai trả lời…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-huyen-hoc-trong-tay-toi-dien-cuong-va-mat-trong-gioi-giai-tri/chuong-99.html.]
An Nhiên  gọi cho sư mẫu, nhưng cũng   ai  máy.
Ánh mắt cô càng trở nên u ám, theo lý mà , thầy và sư mẫu  tin tưởng cô,  khi  lời cô dặn, sư mẫu  hứa sẽ   ngoài, và thầy cũng cam đoan  để sư mẫu  ngoài.  bây giờ  chuyện gì ngoài ý   xảy   ?
An Nhiên bắt đầu niệm chú, định bói toán để  chuyện gì  xảy , thì điện thoại của cô reo lên.
Người gọi là Trần Bảo Minh.
An Nhiên lập tức bắt máy: "Thầy, sư mẫu  ?"
Ở đầu dây bên , giọng của Trần Bảo Minh đầy lo lắng: "An Nhiên, em  thể đến đây một chút ?"
An Nhiên nghiêm túc đáp: "Thầy, đừng hoảng, thầy gửi địa chỉ cho em."
Rất nhanh  đó, An Nhiên nhận  tin nhắn địa chỉ từ Trần Bảo Minh. Cô   xe, yêu cầu tài xế đưa đến nơi  chỉ định.
Bốn mươi phút , xe đến địa chỉ của Trần Bảo Minh.
Đó là một bệnh viện, "Bệnh viện Số Hai Thành Phố."
Mười phút , An Nhiên   một phòng bệnh VIP, ngẩn ngơ.
Ừm….
Ngoài ngẩn ngơ , cô cũng    nên  gì.
Mọi thứ  chút kỳ lạ, lúc  Trần Bảo Minh cũng  bình tĩnh , ông ngại ngùng xin  An Nhiên: "An Nhiên, thầy xin …   là một hiểu lầm to lớn."
Nghe  lời xin  từ thầy, An Nhiên   hài lòng,  còn gì để  thêm, cô liên tục xua tay: "Đừng đừng đừng, thầy đừng khách sáo như . Và còn sư mẫu nữa, thầy nên đưa bà  về nhà, nhớ mang theo một lá bùa hộ mệnh nữa."
Trần Bảo Minh  ngượng ngùng, liên tục gật đầu cảm ơn: "Cảm ơn em, hôm nay nghỉ ngơi một ngày nhé. Bài tập của em thầy sẽ xem xong  báo cho em qua WeChat."
An Nhiên  thêm một ngày nghỉ ngơi miễn phí nên   ý kiến gì,  khi chào tạm biệt Trần Bảo Minh, cô lên xe về nhà.
Ngồi  xe, khi tài xế lái xe đưa cô về, cô mới bất đắc dĩ đỡ trán.
 là một hiểu lầm to lớn.
Trần Bảo Minh và vợ  một  con trai, con trai  hiếu thảo, mặc dù  sống cùng cha  nhưng thường xuyên về thăm hai . Hơn nữa, vì nghề nghiệp của  là nhà thiết kế đám cưới, nên  thường  những ý tưởng sáng tạo. Thỉnh thoảng,   tạo bất ngờ cho cha .
Hôm nay cũng , sư mẫu thích thơ và sách, nên   lén thiết kế cho bà một thư phòng. Anh  dẫn bà đến xem.