Có thể  đến mức  liên quan gì đến  là giới hạn của .
 và    nên  bất kỳ liên lạc nào, từ đầu đến cuối.
  nỗ lực sửa chữa sai lầm của ,   cũng nên nhận thức rõ điều đó.
Dù là    bây giờ, chúng   còn liên quan gì đến  nữa.
 lấy  từ trong túi một tấm thẻ và vài phần tài liệu.
Đây là  tiền mấy ngày  đột nhiên xuất hiện trong tài khoản của ,   bất kỳ lời nhắn nào.
  chắc chắn là Dương Tranh, bởi vì trong đó  một căn hộ là nơi ở  đây của chúng .
"Đây là do Dương Tranh chuyển đến,      dùng cách gì, nhưng chắc là an ,  giữ giúp hoặc trả    nhé."
Anh  sững sờ hồi lâu, cuối cùng nhận lấy.
Không    đang nghĩ gì, dù  thì sự thù địch với  cũng  giảm   nhiều.
Trước khi ,    đầu : "  tại   Tranh  quên  cô, là    sai,  đáng  tha thứ."
 mỉm , phẩy tay.
Không  cả, chỉ mong chúng     gặp   nữa.
Sau đó,   bạn trai mới,   là một nhà  kịch.
Chúng  hiểu , tâm hồn đồng điệu.
Sau khi kết hôn, chúng  cùng quyết định  sinh con, về già sẽ  du lịch vòng quanh thế giới.
Điểm đến đầu tiên của tuần trăng mật,   chọn đất nước của .
Anh    xem nơi  lớn lên từ nhỏ,   còn  thể tìm thấy cảm hứng.
 dẫn   đến trường đại học, đoàn kịch,  nhiều nơi của .
Đoàn trưởng nhà hát  nghỉ hưu, đoàn trưởng hiện tại là sư  của .
Cô  hào hứng dẫn chúng  tham quan,   cơ hội sẽ giao lưu.
Chúng  xem một vở kịch mà  đây khi còn là lính mới, ai cũng từng diễn, kết thúc  đến hậu trường.
Các diễn viên trẻ tràn đầy sức sống, một  đàn ông bước , tay còn ôm một bó hoa.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Họ là  yêu, cô gái vui mừng nhận lấy bó hoa đặt  bàn trang điểm.
Đó là nơi  từng , một bó hoa hồng lặng lẽ nở rộ.
Giống như  năm đó, ngay cả nụ  cũng ngây thơ trong sáng như .
Bên ngoài cửa truyền đến tiếng trò chuyện: "Dương Tranh, cần dọn dẹp địa điểm ."
Có  "ừm" một tiếng,  chắc chắn là  .
Sư  giải thích, mỗi ngày   đều đến dọn dẹp miễn phí, cũng  lấy tiền  thêm.
Nhà hát thiếu , nên cứ để   .
Dương công tử năm xưa, xứng đáng với một câu "Vạn dặm hồng trần qua, vẫn cứ lạnh nhạt".
Dưới ánh đèn xa hoa phù phiếm,   là hồi ức tươi  nhất thời niên thiếu của .
  khiến bản  mãi mãi sống trong quá khứ.
Chồng  ôm , dùng tiếng Trung bập bẹ hỏi: "Sao ? Đột nhiên ngẩn ."
 mỉm  đáp: "Không  gì, chỉ cảm thán thôi."
Người yêu cũ, giờ đây   đến bước đường .
 cũng chỉ còn  thở dài.
Anh   hỏi: "Vậy hôm nay  phụ trách nấu ăn, nữ hoàng bệ hạ  gì chỉ thị cho bữa tối ?"
Một tay ôm , một tay cầm bó hoa  nhận .
Anh  gọi  là nữ hoàng, tuy là  đùa, nhưng dáng vẻ nghiêm túc đó, cứ như thể   thật sự là hiệp sĩ .
Một hiệp sĩ trung thành hết lòng vì .
 nắm c.h.ặ.t t.a.y  , đón ánh mặt trời.
Ở bên  phù hợp, ăn gì cũng thấy vui.
 
PHIÊN NGOẠI: DƯƠNG TRANH
   cô  phát hiện  từ lúc nào.
 khi   thấy cô  xách vali bước  khỏi cửa,    linh cảm.
 giả vờ ngốc nghếch hỏi cô     công tác .
Cố gắng dùng sự ân cần của  để khiến cô  do dự, từ đó cho  thêm thời gian.
 tin chắc cô  yêu , nên cô  sẽ  nhẫn tâm.
Ai cũng   lụy tình,   quá  với cô .
Chỉ  bản   , vẫn  đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-khong-giu-mat-tiec-ghe/chuong-9-toan-van-hoan-phien-ngoai.html.]
  cô  mãi mãi ở bên cạnh , chỉ  thể đối xử với cô   hơn nữa.
Cô  ưu tú như , xinh  như ,  ấm áp   điều.
  cô  khao khát điều gì, nên  dùng sự   của  để giăng một cái lồng cho cô .
   tính sai, cô   kiên quyết  chia tay với .
 gần như c.h.ế.t lặng tại chỗ, mồ hôi lạnh túa  khắp .
 cố gắng níu kéo, ôm chặt cô   buông.
 ý chí của cô  kiên định như , cô   rời xa .
 quá tự phụ, cứ nghĩ cô    thể rời xa .
Mà  cũng đồng thời ,  mà gia đình sắp xếp cho   phù hợp.
Nên  khi cân nhắc mà  tốn quá nhiều sức lực,   giấu cô  chuyện .
Chính lời  dối   khiến  hối hận cả đời.
Cô    rõ ràng chẳng mang theo gì nhiều, nhưng   luôn cảm thấy nhà cửa trống rỗng.
Không còn giọng  dịu dàng của cô  hỏi   ăn gì nữa.
Cũng  còn mùi hương ngọt ngào ấm áp của cô  nữa.
Cô  thậm chí còn  mang theo bất kỳ món trang sức  túi xách nào  tặng.
   cảm thấy, cô   lấy  trái tim .
  với cô  rằng  sẽ  đính hôn nữa, cô    đầu .
 hèn hạ lấy  cô    cái cớ để níu kéo cô , nhưng cô      đổi.
Cô  giống như một chú chim với đôi cánh nhuộm đầy ánh sáng tự do, cô   quan tâm.
Cô   quan tâm đến    phản bội gia đình, cũng giống như  quan tâm đến kẻ  phản bội tình cảm là  .
 luôn luôn dõi theo cô , cô  đoạt giải.
Cô  thăng chức, cô      thế giới ca ngợi.
Cô  dường như sẽ  bao giờ dừng  vì bất kỳ ai nữa.
Bao gồm cả .
Khi  cô  sắp  nước ngoài và   kỳ hạn trở về,  đang vướng  rắc rối.
    thể chờ đợi thêm nữa,   níu kéo cô , cầu xin cô .
 cô   từ chối , lẽ  nên đoán   điều  từ lâu .
  mãi mãi mất cô  .
Ra khỏi đó,  cầm  tay những món đồ  trả  cho cô .
Cô   nhận bất cứ thứ gì, thậm chí  cho  một cơ hội để sám hối.
Để lòng  vơi bớt phần nào gánh nặng, cũng để níu giữ một tia hy vọng mong manh  gặp  cô , mỗi ngày  đều đến nhà hát  công việc tình nguyện.
Quét dọn sân khấu, thu dọn quần áo.
Trong lúc  việc,  cứ nghĩ, liệu   cô   từng  qua nơi ,  từng mặc những bộ trang phục ?
Một buổi biểu diễn kết thúc,  thấy một  đàn ông trẻ tuổi ôm hoa bước  hậu trường.
Cậu  giống như   đây,    yêu ở bên cạnh.
Như  ma xui quỷ khiến,  bám theo  ,   thấy giọng  mà  ngày đêm mong nhớ.
Là cô .
 tham lam nấp trong bóng tối  cô , cũng để ý đến  đàn ông bên cạnh.
Anh   vẻ là một quý ông thực thụ,  giống như .
Anh  vô cùng ân cần với cô , hai    mật.
Bỗng nhiên   gọi ,  giật  thon thót.
 đáp khẽ một tiếng  lẩn sâu hơn  góc tối.
   cô   thấy, nhưng dường như cô  vẫn nhận .
Sắc mặt cô    đổi, dường như đang  thấy tên của một  xa lạ.
Người đàn ông bên cạnh ôm cô   lòng.
Hình ảnh hai  thì thầm to nhỏ khiến  đau nhói.
Cho đến khi họ  khuất bóng,  vẫn  thể cử động.
Giọt nước mắt lăn dài  má khiến  hiểu rằng,  chia tay ,   thể là vĩnh biệt.
Vĩnh biệt cô .
Vĩnh biệt quá khứ mà chúng  từng .
-Hết-