CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-01-01 12:08:52
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Lê vẫn luôn mở to mắt, nàng sợ ngủ quên. Rất lâu đó, ít nhất cũng một canh giờ, Chu Lê cảm nhận nhiệt độ cơ thể bên cạnh khôi phục bình thường, nhanh chóng xốc chăn, tính xuống giường, nào mới dậy, cánh tay kéo .

Thân Chu Lê cứng , đầu qua, ánh sáng mờ nhạt, mơ hồ thấy Thẩm Việt mở bừng mắt.

“Ngươi tỉnh? Vậy là .” Chu Lê , cố ý tránh thoát Thẩm Việt, thử vài cái thành công.

Chu Lê nhíu mày: “Tam thúc, ngươi buông .”

Thẩm Việt ngoảnh mặt ngơ, vẫn còn giữ chặt nàng : “A Lê, nàng thật sự gả cho Vương Hứa ?”

Chu Lê kiên định ừ một tiếng.

“Nàng gả cho , ?” Thẩm Việt dậy, thanh âm chuyện chút trầm thấp khàn khàn, ngữ khí mang theo ý khẩn cầu.

Chu Lê : “Tam thúc, ngươi cần như , A Lê chẳng qua chỉ là một phụ nhân quê mùa bình thường, xứng cho ngươi như .”

Thẩm Việt lắc đầu: “Không , là xứng.”

Chu Lê , chút kinh ngạc. Ngay đó liền Thẩm Việt tiếp tục : “Nàng nương hỏi nhiều cô nương cho như , nhưng một cũng đồng ý ?”

Chu Lê cúi đầu xuống lời nào. Thầm nghĩ, chỉ cần đừng bởi vì nàng là .

“Bởi vì , chỉ A Lê nàng, mới ghét bỏ , còn những nữ tử khác, khi chân tướng, nhất định sẽ khinh thường .”

Lời bỗng chốc trở nên kỳ quái, Chu Lê bỗng nhiên ngẩng đầu lên: “Tam thúc ngươi đang cái gì?”

Thẩm Việt như chút khó xử, do dự một lát, đó như mới hạ quyết tâm, : “Nàng sắp gả cho , đành cho nàng , đây là bí mật của , bao giờ qua với bất luận kẻ nào, bao gồm cả cha .”

Chu Lê ngại ánh sáng quá mờ, cũng mượn cớ để buông tay: “Vậy ngươi chậm rãi , thắp ngọn đèn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-102.html.]

Thẩm Việt quả nhiên buông lỏng nàng. Nàng lập tức xuống giường, ở đầu giường thổi mồi lửa thắp sáng đèn dầu.

Trong phòng cuối cùng rõ ràng lên. Chu Lê ở mép giường, Thẩm Việt: “Ngươi .”

Thẩm Việt gục đầu xuống, vẻ khó thể mở miệng, do dự một lúc lâu mới thấp giọng : “5 năm , sách ở một thư viện tại Thương Châu, lúc nửa đêm thư viện hoả hoạn, khi tỉnh phòng lửa lớn vây quanh, nhanh chóng bò dậy đào tẩu, ngờ, cuối cùng một cây xà nhà rơi xuống đánh trúng, lúc đánh trúng……”

Thanh âm Thẩm Việt càng lúc càng nhỏ, cuối cùng trực tiếp im lặng.

Chu Lê hiểu, khó tin : “Ý của ngươi là …… đây…… Chuyện khả năng!”

Thẩm Việt ngẩng đầu: “Ta cũng hy vọng chuyện khả năng, nhưng sự thật chính là xảy , dám với trong nhà, cũng dám thành ,” , bỗng nhiên ngẩng đầu, bò dậy bắt lấy vạt áo Chu Lê đang ở mép giường, “A Lê, , từ đầu tiên chúng ôm , chỉ nàng sẽ ghét bỏ , nàng giống những nữ tử khác.”

Chu Lê còn đang mê man trong chấn động thật lớn , lâu cũng hồn: “Không , ngươi nhất định đang gạt , thể ngươi ngày thường thoạt cường tráng như ……”

Thẩm Việt bắt lấy tay nàng: “Nếu nàng tin, thể tự tay thử xem. Từ khi quyết định trèo tường đây tìm nàng, cần thể diện gì , nàng chỉ cần xem như chó mèo gì .”

Chu Lê nhanh chóng thu hồi tay, nghiêng , mặt lập tức nóng lên: “Ta đại phu, cái gì cũng hiểu, thử .”

Thẩm Việt vội vàng nàng: “Ta như thực đê tiện, nhưng thật lòng thích nàng, cũng chỉ đối mặt với nàng, mới dám điều , đời , chỉ nàng sẽ ghét bỏ , cho nên nàng thể gả cho Vương Hứa ? Nàng gả cho !”

Chu Lê bước hai bước ngoài, lắc đầu: “ nhận sính lễ của Vương Hứa.”

Thẩm Việt hỏi: “Vậy là nàng thật sự thích Vương Hứa ?”

Chu Lê đầu chỗ khác, chần chừ một lát mới : “Tự nhiên là thích.”

Một lát chần chờ rơi hết mắt Thẩm Việt, khiến âm thầm vui vẻ, khỏi buột miệng thốt : “Nàng dối.”

Chu Lê vạch trần, vội ngừng xoay sang chỗ khác, sợ cái gì khác: “Mặc kệ thích , cũng thể gả cho ngươi, vẫn luôn gọi ngươi là tam thúc, huống hồ ngươi là Giải Nguyên, ngày chừng còn sẽ trúng tiến sĩ, tiền đồ như , còn ... bất quá chỉ là một quả phụ thôi.”

Thẩm Việt từ lời nàng một ít manh mối, đột nhiên nghĩ, A Lê ngại phận cùng nàng tương xứng , cho nên mới xa cách , chứ kỳ thật nàng cũng thích ?

Loading...