CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-01-02 01:06:43
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Kỳ thật...... Ta......" Thẩm Việt ấp úng, thôi.

Chu Lê chằm chằm, chờ lời tiếp theo của . một lúc lâu, Thẩm Việt cũng .

"Cái gì?" Chu Lê nhịn hỏi.

Thẩm Việt trầm ngâm một lát, nghĩ thầm, mấu chốt là nếu cho A Lê chân tướng, A Lê nhất định sẽ cho rằng đang lừa nàng, vạn nhất nàng đổi ý gả cho nữa thì ? Chẳng là mất nhiều hơn .

Vẫn nên chờ khi hai bọn họ thành , động phòng hoa chúc xong, rõ với nàng, đến lúc đó, A Lê đổi ý cũng còn kịp .

Nghĩ đến kế hoạch mỹ của , nhịn cong cong khóe môi.

Chu Lê thấy một hồi lâu xuất thần , khỏi nghi hoặc : "Ngươi cái gì?"

Lúc Thẩm Việt mới phục hồi tinh thần, vội lắc đầu: "Không, gì, ngoài , nàng sửa soạn , chúng ngoài ăn sáng."

Nói, liền dịch đến cửa, đôi tay vẫn che ở , mò then cửa, xoay kéo liền chạy.

Chu Lê bóng dáng gần như hốt hoảng chạy mất, nhịn thở dài một tiếng. Làm một nam nhân, Thẩm Việt bao nhiêu tuyệt vọng đây, về thậm chí còn sẽ ảnh hưởng đến vấn đề con nối dõi. Hiện tại còn trẻ, Ngưu thị cùng Thẩm Yêu ước chừng sẽ phát hiện manh mối nào, nhưng năm rộng tháng dài, chờ đến lúc thấy nhi tử chậm chạp sinh con, chắc chắn sẽ nghi ngờ.

Thẩm Việt , mấy năm tiếp xúc, nàng ít nhiều cũng hiểu . Đừng ngày thường ôn hòa nho nhã, nhưng trong xương cốt cố chấp hiếu thắng, thậm chí còn vài phần cương nghị. Chuyện với khác, cho dù ngươi đặt thanh đao cổ , cũng sẽ nửa chữ.

Nàng nghĩ, đến bàn trang điểm chải đầu. Gương đồng chiếu một nữ tử tóc xõa, hai má còn hồng nhạt, cánh môi còn nhuận nhuận, một đôi mắt sáng lấp lánh, mới lúc ôm hôn bao nhiêu kịch liệt.

Nàng cầm lấy cây lược gỗ lên, chải sơ tóc, lấy dầu bôi tóc tới bôi lên, dầu bôi tóc nàng hai loại hương, một loại mùi, một loại là hương hoa hồng. Lúc nàng mua thật để ý cái gì, ở cửa hàng với nàng mua một tặng một, nàng mua dầu bôi tóc mùi, nhân tiện chọn thêm hương hoa hồng .

Ngày thường nàng đều dùng loại mùi, loại hoa hồng nàng còn mở niêm phong. Nàng duỗi tay qua, khi chạm dầu bôi tóc mùi, dừng một chút, dời tay qua cầm lấy dầu bôi tóc hương hoa hồng.

Gỡ niêm phong, đưa miệng bình đến mũi ngửi ngửi, trong lúc nhất thời, một hương hoa thấm ruột gan đánh úp , nhắm mắt, phảng phất như đặt giữa cánh đồng hoa hồng trong ngày hè, tựa hồ còn ánh mặt trời cùng bướm quanh quẩn.

Nàng đổ lòng bàn tay một chút, chà chà tay, đưa tóc đến một bên đầu vai, chậm rãi xoa lên. Đến lúc xoa xong, quấn tóc lên, búi thành búi tóc tiểu tức phụ.

Búi tóc xong, khi dẹp dầu bôi tóc, thoáng qua phấn mặt cùng chì kẽ mi trong ngăn kéo, nghĩ nghĩ, vẫn nên trang điểm, mộc mạc hơn.

Sửa soạn xong, cửa, Thẩm Việt sớm chờ ngoài cửa từ lâu, tiếng mở cửa, đầu , trong lúc nhất thời, gió nhẹ phất quá, một hương hoa nhàn nhạt quanh quẩn ngay chóp mũi Thẩm Việt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-112.html.]

Hắn về phía nữ tử cửa, nữ tử : "Đi thôi."

Thẩm Việt gợi lên khóe môi, "Ừh" một tiếng, cùng nàng sóng vai cửa.

Khi ngang qua nhà bếp, những hán tử đó tránh khỏi về phía Chu Lê, một ít quen Thẩm Việt, thậm chí bắt đầu đùa: "Thẩm Giải Nguyên, khi nào thành a, tiểu tức phụ xinh như ."

Dẫn tới các hán tử khác huýt sáo tập thể.

Đáy mắt Thẩm Việt đều là ý đè xuống , nhưng vẫn xụ mặt với bọn họ: "Làm việc cho đàng hoàng, cẩn thận trả tiền công."

Một hán tử khác : "Lần tới nơi phá tường, còn , phá tường để cái gì, thì là vì cưới vợ a!"

Thẩm Việt đám đến mặt đỏ tai hồng, cả tự nhiên: "Hết thảy trừ tiền công." Dứt lời, cũng bọn họ, cùng Chu Lê rời .

Hai đường, khuôn mặt Chu Lê cũng đỏ bừng, một đường cúi đầu. Thẩm Việt thấy nàng lời nào, chủ động mở miệng : "Muốn ăn cái gì?"

Thanh âm Chu Lê tinh tế: "Đều ."

Thẩm Việt về phía cửa hàng bên đường, ven đường một ít cửa hàng mở cửa sớm. "Bên một tiệm bánh bao."

Chu Lê vẫn cúi đầu "Ừh".

Thẩm Việt thấy nàng vẫn luôn cúi đầu đường, nhíu mày, cố ý vòng một bước đến mặt nàng, nàng để ý, thiếu chút nữa đụng .

Chu Lê ngẩng đầu, chút hiểu: "Sao ?".

Thẩm Việt ngậm ý : "Nàng mà vùi đầu thấp một chút nữa, thì sắp chui khe đất ."

Chu Lê tức khắc hổ buồn bực, trừng mắt liếc một cái: "Vậy ngươi đừng chung với , ngươi ở bên cạnh , cảm giác thật nhiều đang ." Nói, liếc trái liếc đường, thường xuyên đại cô nương tiểu tức phụ ngang qua, chỉ cần hướng mặt qua phía nàng, nàng đều cảm thấy là đang nàng cùng Thẩm Việt.

Thẩm Việt bên trái một cái, bên một cái, cũng cảm thấy ai đang chú ý hai bọn họ: "Người cũng thời gian chúng , đây là nàng đang chột , nàng theo ."

Thẩm Việt , liền nâng bước chui một ngõ nhỏ.

Loading...