CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 138
Cập nhật lúc: 2025-01-02 02:21:43
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Việt ôm Chu Lê, mới kiên định nhắm mắt. Cũng qua bao lâu, ngay lúc Thẩm Việt mơ mơ màng màng ngủ, Chu Lê đột nhiên trở , đó đầu đối đầu với Thẩm Việt.
Thẩm Việt đang ngủ kêu lên một tiếng, ý thức mới thanh tỉnh.
Hắn còn tưởng Chu Lê tỉnh, kết quả mở mắt , nàng vẫn nhắm hai mắt như cũ, thần thái an tường, chỉ là mơ thấy cái gì, bẹp miệng nhỏ hai ba cái.
Thẩm Việt thấy nàng còn xoay , gấp gáp lui về phía . Quả nhiên, tiếp theo Chu Lê lật qua cạnh giường.
Chỗ nào đó Thẩm Việt vẫn còn đang đau, bất giác duỗi tay che nơi đó , biểu tình chút bất đắc dĩ, nhỏ giọng : “Mới dùng một đêm, phu nhân ít nhiều cũng thủ hạ lưu tình.”
Mà đáp chính là một câu mớ: “Nóng……”
Thẩm Việt lập tức hiểu, nàng nóng quá mới ngủ an . Hắn đột nhiên lật dậy, trong phòng tối tăm, sờ soạng nửa ngày giường, cuối cùng tìm cây quạt hương bồ. Bắt đầu quạt gió cho nàng.
Từ khi mang thai, nhiệt độ cơ thể nàng cao hơn đây một chút, mỗi buổi tối khi mùa hè đều ngủ an , hơn nữa ngày hôm tỉnh dậy từ sớm, đều là tỉnh giấc do quá nóng.
Bất quá đêm nay tựa hồ mát mẻ hơn so với mấy ngày hôm , nàng thậm chí còn mơ thấy đang bên bờ sông Cam Thủy hóng gió, gió sông mang theo nước, mềm nhẹ mát mẻ, thoải mái cực kỳ.
Chỉ là gió thổi quá định, thổi thổi một chút ngừng. Dừng thì nàng cảm thấy nóng. Miệng sẽ tự giác mớ “Gió” hoặc là “Nóng”.
Thẩm Việt vốn bên cạnh quạt gió cho nàng, nhưng quạt quạt cơn buồn ngủ tập kích, liền quyết định xuống quạt. Nằm , động tác phe phẩy cây quạt liền chậm , dần dần cũng nhắm mắt.
mỗi lúc , sẽ bên cạnh “Nóng”, “Gió”……
Sau đó, lập tức xốc tinh thần phe phẩy quạt.
Như thế lặp lăn lộn suốt một đêm, ngày hôm khi thức dậy, mắt Thẩm Việt đầy quầng thâm, ngáp lên ngáp xuống, bộ dạng uể oải ỉu xìu khỏi phòng, thuận tiện khép cửa phòng .
Ngưu thị đang ở trong viện thêu thùa may vá, Thẩm Việt qua chào hỏi liền chuẩn múc nước rửa mặt.
Ngưu thị thấy bộ dáng nhi tử như trái cà tím đánh bẹp, đột nhiên : “Cũng ngủ đến mặt trời lên cao, còn giấc?”
“Đêm qua ngủ ngon.” Thẩm Việt , về phòng.
Ngưu thị đột nhiên gọi : “Con từ từ.”
Thẩm Việt Ngưu thị, trở về: “Sao nương?”
Ngưu thị tạm dừng thêu thùa may vá, nhi tử, biểu tình nghiêm túc: “Việt Lang, con và tức phụ chia cách hơn nửa năm, nhưng hiện giờ nàng thai, tuy đều rằng hài tử bốn tháng thai , chuyện phòng the cũng thể , nhưng tình hình A Lê giống, hài tử trong bụng nàng lớn, chút nghịch ngợm, con cũng thể chọc.”
Thẩm Việt lời , tức khắc buồn ngủ tiêu tan, u oán Ngưu thị: “Nương, nương cái gì chớ? Nhi tử là cầm thú như ?” Nói xong, lập tức tránh .
Ngưu thị nhỏ giọng thầm: “Còn . Nam nhân mà, chút tiền đồ , cha ngươi năm đó cũng như .” Rồi đó vùi đầu tiếp tục may.
Đột nhiên, hai vai đè từ phía , Ngưu thị cả kinh, chợt đầu, liền thấy Thẩm Yêu phía bà, nheo mắt : “Ta là loại nào?”
Ngưu thị pằng một cái, đánh lên hai bàn tay thô ráp đặt vai bà: “Đi , chỗ khác, chuyện với ông.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-138.html.]
Thẩm Yêu nhấp môi: “Cái bà , lưng khác bắt tại trận, còn thừa nhận.”
Ngưu thị giận liếc ông một cái: “Nhanh đến núi hái dưa chuột , quá trời trái chín , cứ hái như sẽ hư giàn luôn đó.”
Thẩm Yêu bò đến bên tai bà nhỏ giọng : “Buổi tối hỏi bà rốt cuộc là loại nào?” Nói xong, buông Ngưu thị , lập tức nhà bếp lấy sọt.
Bên , Chu Lê cũng tỉnh, đang mở cửa phòng , đến trong sân, liền thấy cha chồng đang rải cẩu lương, còn chói mắt. Trước đây phát hiện, hai lão gia hỏa đứa con lớn hơn hai mươi tuổi, hình thức ở chung cư nhiên là cái dạng ?
Lúc , Thẩm Việt rửa mặt xong, xuyên qua cửa sổ tịnh phòng thấy Chu Lê cũng dậy, liền cầm khăn, tịnh phòng, đến mặt Chu Lê: “Tới, rửa mặt ăn cơm.”
Chu Lê đang duỗi tay nhận khăn, ai ngờ thì Thẩm Việt cũng ý đưa khăn cho nàng, trực tiếp ấn khăn lên mặt Chu Lê. Khi Chu Lê còn đang ngây ngốc giật , Thẩm Việt nhanh chóng giúp nàng lau sạch mặt, cuối cùng, lau luôn hai bàn tay nàng.
Gió nhẹ thổi tới, mặt ướt lạnh lạnh. Chu Lê : “Ta thể tự .”
Thẩm Việt nghiêm trang : “Thuận tiện thôi, khó khăn gì.”
Chu Lê liếc liếc mắt Ngưu thị trong sân, thấy bà cúi đầu đồ đang thêu trong tay, hình như vẫn luôn ngẩng đầu, mới yên tâm.
Kéo kéo tay áo Thẩm Việt, nhỏ giọng : “Ai nha, vấn đề là khó khăn , hiện giờ là mệnh quan triều đình, bộ dáng truyền ngoài sẽ khiến khác chê .”
Thẩm Việt bình tĩnh: “Ta đang ở trong nhà , ai tới chê ?”
Lúc đang chuyện, liền cách đó xa truyền đến một tiếng phụt , thanh âm thúy thúy.
Hóa là Thẩm Ngư, mới từ trong phòng , nàng ngang qua bọn họ, chào hỏi tẩu: “Hai tiếp tục, lên núi giúp cha.”
Mặt Chu Lê liền đỏ bừng, một tay kéo Thẩm Việt trong phòng:
“Chàng theo đây.”
Thẩm Việt theo nàng trong phòng: “Sao phu nhân?”
Chu Lê ở mặt , nhéo nắm tay đánh một chút:
“Chàng , còn thể động, về tự rửa mặt.”
Thẩm Việt đáp: “Nga…… Ta về đều sẽ giúp nàng rửa, chỉ là thuận tiện thôi.”
Chu Lê thấy đáp ứng về sẽ giúp nàng rửa mặt, nhưng như , khí trong lòng thuận.
Đang hai câu, liền thấy ngáp một cái, hai khóe mắt đều treo đầy nước mắt. Lúc nàng mới chú ý tới, quầng thâm mắt còn nặng hơn lúc mới trở về ngày hôm qua, trong lòng khỏi nghi hoặc: “Tối hôm qua ngủ ngon ?”
Thẩm Việt liếc nàng một cái, tức phụ quên mất chuyện đêm qua, cần cù chăm chỉ quạt gió cho nàng?
“Không , ngủ khá .” Hắn cũng lười việc , chỉ , “Đi thôi, buổi sáng nương hấp bánh bao, còn để trong lồng hấp ở nhà bếp, chúng ăn sáng .”
Chu Lê như , cơn đói bụng đột nhiên công kích, vội vàng cùng Thẩm Việt ăn sáng.
Ăn sáng xong, Ngưu thị liền kêu Thẩm Việt đưa Chu Lê dạo khắp nơi ở trong thôn, trong lúc mang thai vận động hợp lý, trợ giúp cho sinh sản.