CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 146

Cập nhật lúc: 2025-01-02 02:46:36
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Việt bận rộn giấu thư phía , xoay với Chu Lê: "Không, gì, mật hàm gửi từ kinh đô." Nói xong, cố ý hỏi nha bên cạnh, "Người truyền tin ở nơi nào, chuyện dặn dò."

Nha : "Đang phòng bên chờ đại nhân."

Cũng chờ Chu Lê mở miệng, lập tức đầu nàng : "Phu nhân, việc một lát sẽ trở ."

Chu Lê cố nhịn hỏi : "Được, ."

Thẩm Việt lúc khỏi hành lang, vòng qua hồ nước tới tiền viện.

Chu Lê bóng lưng vội vã rời , nhíu mày.

Danh xưng "Việt Lang" , căn bản cũng chỉ nhà hoặc là trưởng bối trong thôn sẽ gọi như , nhưng trong mật hàm kinh đô gửi đến, tại cũng xưng hô như ? Hẳn là ở kinh đô cũng bằng hữu ? Hoặc là cận nào khác?

nếu như quả thực một như tồn tại, xưa nay nhắc tới?

Nàng trong hành lang, cá trong hồ nước bên cạnh, khoảnh khắc thất thần. Hay là, nàng hỏi Ngưu thị một chút.

Nàng lúc lên, tới dãy nhà . Lúc Ngưu thị đang ở mái hiên may xiêm y cho hài tử, nàng tới bên cạnh Ngưu thị, khi tùy ý hàn huyên với bà đôi ba câu, liền giả vờ hỏi bâng quơ: "Nương, lúc Việt lang cũng từng sách ở kinh đô ?"

Ngưu thị : " đấy, đầu óc thông minh, sách ở trấn liền tiến cử đến phủ thành. Từ phủ thành tiến cử tới tỉnh thành, từ tỉnh thành đến kinh đô."

Chu Lê trầm mặc một hồi, hỏi tiếp: "Vậy từng nhắc với những ngày sách ở kinh đô , như là từng bái sư, hoặc là gặp bạn tri kỉ gì ?

Ngưu thị lắc đầu một cái, "Không , từ đến giờ ít khi những chuyện ." Chờ một lúc , Ngưu thị phát hiện dị, Chu Lê, "Sao con đột nhiên hỏi tới cái ?"

Chu Lê nở nụ : "Không gì, chỉ hỏi một chút thôi, để hiểu rõ tướng công hơn."

Ngưu thị ý tứ sâu xa nàng một chút, con dâu quan tâm nhi tử như , trưởng bối cũng cảm thấy vui mừng: "Vậy bằng con trực tiếp hỏi ."

Chu Lê với bà một cái, nữa.

Thẩm Việt một lát sẽ trở , nhưng đến trời tối mới trở về. Chu Lê trở về phòng từ sớm. Ngồi đèn xem quyển "Bạc hạnh lang", chắc là do xem quá tập trung, cửa phòng một tiếng cọt kẹt đẩy từ khi nào, cũng ngẩng đầu lên.

Thẩm Việt trong phòng, đến chỗ ánh sáng, liền thấy Chu Lê giường nhỏ cách đó xa, nương ánh đèn đang sách, tựa hồ như đang nhập tâm, ngay cả cũng phát hiện.

Nhớ tới tình cảnh mới diễn ở chỗ hành lang nãy, trong lòng tự nhiên lo sợ, cẩn thận nhẹ nhàng tới gần, cẩn thận : "Phu nhân tại còn ngủ?"

Chu Lê nhẹ nhàng lật một trang sách, xem một lúc mới chậm rãi ngẩng đầu lên, nở nụ , ngữ khí hờ hững, "Chờ a," dừng một chút, bổ sung, "Việt lang."

Ý treo ở khóe miệng Thẩm Việt cứng đờ: "Chờ cái gì, nàng đang thai thể lâu, hơn nữa, thường câu, thai phụ thích hợp dùng mắt quá độ ban đêm, để tránh ngày tật mắt."

Đây rõ ràng là chút lời quan tâm bình thường, hôm nay rơi tai Chu Lê, thành lời thúc giục nàng ngủ sớm một chút, đỡ hỏi vấn đề khác.

Chu Lê thả sách xuống , ánh đèn nhảy nhót trong mắt nàng, khiến cho Thẩm Việt thấy tim gan đều run lên, khỏi nghĩ qua phủ thành nhậm chức, hình như quên mang theo bàn tính tới .

Chu Lê vốn đang chờ thành thật khai báo với , nhưng hiển nhiên, nàng hơn nửa ngày, đối phương ngay cả cái rắm cũng thả, liền hiểu rõ, Thẩm Việt vốn cho .

Nàng cũng thích tra hỏi khác, một lúc, chợt cảm thấy vô vị, hít một lên, đỡ lưng từng bước từng bước về phía giường bên .

Thẩm Việt thấy nàng cái gì cũng hỏi, trong lòng ngược chột , vội vàng đuổi theo dìu nàng, Chu Lê tránh một chút: "Ta tự ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-146.html.]

Thẩm Việt lập tức dám cử động nữa, trơ mắt Chu Lê tới bên giường xuống, khó khăn đá giày lên giường.

Thấy Chu Lê kéo chăn mỏng, cái bụng căng tròn thực sự quá bất tiện, Thẩm Việt vội vàng chạy tới giúp nàng kéo qua: "Nàng xuống, để ."

Chu Lê cũng , tiếp tục xuống, khi xuống liền nhắm mắt, tùy ý kéo chăn lên .

Thẩm Việt giường nàng một lúc, thấy nàng mở mắt, liền tối nay nàng sẽ chuyện với nữa, đành tới tắt đèn, cũng bò lên giường.

Sau khi xong, thấy mặt Chu Lê hướng ngoài , chỉ đưa gáy về phía , môi tự giác mím , thở dài trong lòng. Vợ , với nàng, chỉ là nếu chuyện cho nàng , đại khái sẽ nàng tức giận, nàng đang mang thai, sợ nàng tức giận hư . Huống hồ chuyện ... Được thánh chỉ, thể với khác.

Hai coi như cả một đêm chuyện.

Mấy ngày tiếp theo Chu Lê cũng để ý đến , đương nhiên, Thẩm Việt mới nhậm chức, trong nha môn còn nhiều sự vụ cần tốn thời gian thích ứng cùng xử lý, vì thế cũng thường xuyên trở về nhà khi trời tối hẳn, thời gian khi trở về, Chu Lê cũng ngủ .

Trong những ngày qua, khi từ nha môn trở về mua hai bánh hạt dẻ, vốn định cho Chu Lê kinh hỉ, nhưng , mỗi một đều gặp lúc Chu Lê sớm ngủ. Hắn thể gì khác hơn là đặt bánh lên đầu giường.

Chu Lê ngược cũng cố ý trốn , chỉ là nàng gần đây càng ngày càng thích ngủ, cũng tại , càng gần ngày sinh, thể càng cần nghỉ ngơi. Có hai sáng sớm, nàng một vị ngọt quen thuộc đánh thức, lên, thì đầu giường đặt bánh hạt dẻ Tô Ký

Giận chứ giận đồ ăn, Chu Lê mới bạc đãi cùng bánh hạt dẻ , ngược chỉ cần mua, nàng sẽ ăn.

Thẩm Việt thấy mua hai bánh ngọt Chu Lê đều ăn, trong lòng dấy lên một tia hi vọng. Hi vọng dần dần, tức phụ sẽ quên chuyện đó , sẽ tức giận với nữa.

Thẩm Việt vẫn cơ hội dỗ dành tức phụ, trong lòng luôn cảm thấy kìm nén, mãi mới chờ đến ngày nghỉ hưu mộc, cuối cùng cũng coi như thể thời gian bên cạnh tức phụ, ngày hôm đó khi rời giường, cùng Chu Lê:

"Phu nhân hôm nay chơi, hôm nay vi phu nghỉ hưu mộc, cả ngày đều thời gian, thể cùng phu nhân dạo phủ thành."

Chu Lê gương bàn trang điểm chải đầu, xuyên qua gương đồng thể liếc nam tử gương đồng, ngữ khí nhàn nhạt: "Chỗ nào cũng ."

Thẩm Việt thấy nàng chải đầu gặp chỗ tóc rối, nửa ngày đều chải suôn , vội vàng tiến lên, nắm cây lược gỗ trong tay nàng giúp nàng chải xuống, động tác tay nhẹ vô cùng, sợ đau da đầu tức phụ.

"Ta nương , mấy ngày gần đây nàng đều ngoài, , thỉnh thoảng cũng ngoài hóng gió một chút, cũng chỗ cho thể nàng."

Chu Lê xoay chuyển cây trâm trong tay: "Trời xa đất lạ, sợ lạc." Trong ngữ khí mang theo vài phần lười biếng cùng hờ hững.

Thẩm Việt nàng giận vẫn tiêu tan, giúp nàng chải đầu chuyển tâm tư, nghĩ hôm nay cũng mang Chu Lê ngoài dạo, mua chút đồ nàng yêu thích, mới dễ dỗ dành nàng.

Đột nhiên nghĩ đến ý định ban đầu khi đưa Chu Lê đến đây, vội hỏi: " , ngày hôm nay nếu rảnh rỗi, bằng chúng Hạnh Lâm y quán một cái , bụng nàng lớn như , để đại phu nơi đó khám xem, ngày đến lúc sinh, biện pháp gì thể dễ sinh chút ."

Chu Lê như , cũng chút động tâm. Rốt cuộc cái bụng của , xác thực còn lớn hơn các thai phụ cùng tháng một hai .

"Được, ngoài một chút, y quán cách nơi xa chứ?"

"Không xa xa, chúng tản bộ qua đó, cũng chỉ mất một hai khắc sẽ đến."

Hai thu thập một phen, phòng đến nhà chính ăn điểm tâm, liền cửa.

Một thời gian ngoài, thấy cảnh tượng đường, thấy tiếng rao hàng trong phố phường, ngửi mùi vị các loại đồ ăn, Chu Lê đột nhiên chút tưởng niệm thời gian nàng mở cửa hàng bán đậu hoa.

Ở trong tòa nhà lớn một quý phu nhân, cửa lớn cổng trong bước, thực sự chút khó chịu. Chờ nàng sinh hài tử xong, nàng nhất định mở một cửa hàng ở phủ thành.

Hai đường, Chu Lê tình cờ cảm thấy hứng thú với quầy hàng nào, sẽ dừng xem một chút. Thẩm Việt cũng thúc giục nàng, nếu thấy nàng như thích món nào, thì sẽ lấy bạc mua.

Loading...