CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-01-02 02:46:39
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bất tri bất giác, hai tay Thẩm Việt đều rảnh rỗi. Chu Lê thấy bên cạnh hai tay vô cùng nặng nề, tâm tình đột nhiên liền khá hơn một chút.

Loại cảm giác đồ mua cần bỏ tiền , còn giúp mang vác thật tệ.

Nói là một hai khắc thể tới Hạnh Lâm y quán, nhưng hai bọn họ mất hơn nửa canh giờ.

Mới tới cửa y quán, Chu Lê liền xem thấy từ trong cửa tiệm tử vài phụ nhân bụng lớn phụ nhân. Nghĩ đến nơi xác thực như Thẩm Việt , bắt mạch cho thai phụ khá là lợi hại.

Vừa cửa, liền dược đồng đây bắt chuyện, đưa hai đến xuống một bên, còn vài thai phụ đang chờ, nên xếp hàng.

Trong lúc xếp hàng Thẩm Việt sợ nàng nhàm chán, liền lấy một bao hạt dưa mua, bốc vỏ từng hạt đưa cho Chu Lê.

Chu Lê cũng khách khí với , ăn ăn còn ghét bỏ bốc vỏ chậm.

Một lúc , cuối cùng cũng coi như đến lượt bọn họ.

Dược đồng dẫn bọn họ dẫn phòng trong, liền thấy một nữ tử trung niên đang bên trong.

Chu Lê tới xuống, duỗi cổ tay . Nữ tử trung niên tựa hồ quá thích , trong vẻ mặt lộ mấy phần nghiêm túc.

Chu Lê thấy nàng bắt mạch cho , khỏi quan sát vẻ mặt nàng, chỉ thấy nàng bắt mạch, vẻ mạch vốn chút nghiêm túc, còn nhíu mày. Khiến cho tâm Chu Lê cũng bắt đầu lo sợ.

"Đại phu, con của thế nào?" Chu Lê khỏi hỏi.

Đại phu trả lời nàng ngay, mà hiệu cho nàng đổi một cái tay khác bắt mạch tiếp. Chu Lê theo, giơ một cái tay khác lên.

Đại phu bắt mạch một lúc mới chậm rãi mở miệng: "Vị phu nhân mang thai đến tháng thứ chín, những ngày tới cũng sắp đến ngày sinh, lúc nào cũng chú ý."

Cái Chu Lê cũng , nàng chỉ là lo lắng dễ sinh, dù thai nhi chút lớn: "Vậy còn nhờ đại phu hỗ trợ xem một chút, luôn cảm thấy thai nhi của lớn hơn bình thường, dễ sinh đúng ?"

Đại phu nàng một chút, mặt vẫn biểu tình gì:

"Ngươi mang song thai, tất nhiên lớn hơn khác."

Chu Lê: "?"

Thẩm Việt: "?"

Hai sửng sốt một hồi lâu mới phản ứng kịp, đại phu bọn họ song thai! Chính là hai đứa bé!

Hai một chút, mừng rỡ thôi.

"Có thật đại phu? Trong bụng tức phụ mang hai đứa nhỏ?" Thẩm Việt hưng phấn .

Đại phu liếc hai bọn họ một chút, nhưng vẻ mặt vẫn hờ hững: "Đi theo , kiểm tra cho ngươi một phen."

Nói dứt lời lên, trong một gian phòng, Chu Lê vội vàng dậy đuổi theo.

Sau khi Chu Lê tiến , đại phu đóng cửa phòng , Thẩm Việt bắt đầu qua ở bên ngoài, khóe miệng hưng phấn nhếch lên , cũng ép xuống .

Giây lát , cửa phòng mở , Chu Lê cùng đại phu , nữa trở vị trí ban đầu.

Thẩm Việt vội vàng đến gần hỏi: "Đại phu, thế nào?"

Đại phu : "Thai vị , hai đứa bé sinh trưởng bình thường."

Thẩm Việt cùng Chu Lê nhịn lên.

một khắc đại phu tiếp: "Đừng cao hứng quá sớm, thai nhi đúng là gì, chỉ là thể sẽ khó sinh."

Thẩm Việt cả kinh: "Nói như thế nào?"

"Nơi của phu nhân nơi đường kính nhỏ, hình cùng trẻ nhỏ, như với nam tử các ngươi mà là vưu vật trời sinh, nhưng với tức phụ ngươi mà , chính là vô cùng bất lợi." Đại phu đến những cái , cũng cái gì bận tâm, chỉ bình thường như đang thảo luận thời tiết.

Chu Lê cùng Thẩm Việt xong liền cảm thấy đỏ bên tai.

Chu Lê hỏi: "Vậy cách giải quyết ?"

Đại phu : "Sau khi ngươi trở về, mỗi ngày ngươi xổm hai mươi cái, những ngày bất cứ lúc nào cũng quan sát, nếu như nước ối vỡ, hoặc là xuất huyết tình, mau mau đến y quán gọi ."

Hai ghi nhớ hết ở trong lòng, đại phu cũng cho thuốc gì, chỉ dặn dò một phe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-147.html.]

Ra tiệm thuốc, nỗi lòng Chu Lê tính an bình, một đường đều gì, Thẩm Việt vài câu trấn an, mặt Chu Lê cũng từng giãn .

Trở Thẩm trạch, Chu Lê tới hành lang bỗng cảm thấy chút mệt, nhân tiện hành lang nghỉ ngơi. Thẩm Việt đoán nàng lâu như thế, nhất định khát nước, liền gọi một đứa nha cách đó xa rót chút nước đây.

Nha vội vàng đến phòng bếp bưng tới.

Thẩm Việt cùng nàng một hồi, đột nhiên quá mót, liền Chu Lê ở chỗ chờ , giải quyết một lát.

Bên , nha rót , bưng khay về hành lang bên , tới rìa một chỗ rừng trúc biên, gặp Trương Đại, bên một sai dịch.

Nha gặp qua , liền hỏi: "Sao , ngươi đến đưa công văn?"

dịch gật đầu: "Không đại nhân ở ?"

Nha : "Đại nhân cùng phu nhân đang hành lang, đang bưng cho bọn họ."

dịch , nhà đại nhân ở một chỗ cùng đại nhân, suy nghĩ một chút, thể gì khác hơn là lấy công văn , nhờ nha giúp mang tới.

"Được a, tay rảnh, ngươi đặt khay là ." Nha .

dịch đặt công văn bên cạnh ấm , dặn dò: "Ngươi cẩn thận chút, để nước .ướt."

Nha đáp ứng đầy miệng bưng khay về hành lang. Lúc tơi nơi, chỉ thấy một Chu Lê ở đó, nàng dâng cho Chu Lê , đó liền đánh bạo hỏi: "Phu nhân, đại nhân nơi nào?"

Chu Lê nhận , uống một hớp: "Hắn mới , việc tìm ?"

Nha : "Vừa mới một sai dịch đại ca đưa tới một phong công văn, tiện hậu viện, liền nhờ đưa tới cho đại nhân."

Công văn? Chu Lê liếc cái khay trong tay nàng, một phong thư chắc chắn bên trong. Cái nàng đột nhiên nghĩ đến ngày đó, Thẩm Việt gạt nàng về lá thư .

Có một nháy mắt, Chu Lê suýt chút nữa xé thư xem. cũng là công văn niêm phong bằng sáp ong, còn trạm dịch của triều đình truyền thư , nàng nội quyến quan chức, tuyệt đối thể việc trộm công văn triều đình .

"Ngươi để xuống , trở về ngươi đưa cho ." Chu Lê .

Nha lệnh, liền tính tới đặt công văn lên cạnh hành lang chỗ Chu Lê , nào ngờ, cũng nàng dẫm cái gì, mới di chuyển một bước, mắt cá chân liền trẹo, té ngã xuống đất, khay, ấm , chén , kể cả phong công văn , hết thảy đều đập xuống đất.

Nha kinh hãi, vội vã bò lên quỳ đất: "Thực xin thực xin , phu nhân, đều do nô tỳ cẩn thận." Nói xong, liền nhặt mấy thứ đổ, ngờ , ấm vỡ, nước chảy , vặn ướt công văn.

Còn gi đáng sợ hơn, nha kinh hãi, vội vàng lượm công văn lên, dùng ống tay áo lau lung tung một hồi.

Chu Lê cũng lên, đây là công văn triều đình, nước ướt thì , vội : "Ngươi nhanh đưa xem, đều ướt ?"

Nha ngừng tự trách, nơm nớp lo sợ đưa công văn cho Chu Lê. Chu Lê nhận lấy , chỉ thấy màu sắc tầng giấy bọc bên ngoài chuyển thâm, ngón tay mân mê, mềm mại. Nàng lật qua lật hai , phát hiện hình như thiếu thứ gì đó.

"Sáp ong ?"Nàng nha mặt , đúng như dự đoán, một đống sáp ong to bằng ngón cái sáp đang lẳng lặng bên cạnh đầu gối nha .

Nàng theo bản năng rút thứ bên trong kiểm tra xung quanh, nếu như cũng ướt, nhanh chóng lau một chút.

khi nàng rút quan sát tỉ mỉ một phong thư nhỏ bên trong, lập tức ngẩn .

Lại là "Thương gửi Việt Lang."

Bốn chữ xinh nhu nhược, liền từ tay nữ tử. Hơn nữa, , nàng tựa hồ thấy một hương vị gì đó...

Nàng theo bản năng đưa thư đến mũi, một luồng hương son phấn nhàn nhạt trong nháy mắt cuốn trong lỗ mũi nàng.

Mà bên , Thẩm Việt về tới, vặn gặp Trương Đại, Trương Đại chào hỏi , thuận miệng : "Thì đại nhân ở đây a, mới phủ nha tới, đưa công văn đây, gọi Thúy Hồng cầm hậu viện. chúng còn cho rằng ngài cùng phu nhân đều ở bên chứ."

Thẩm Việt xong, ban đầu còn cảm thấy gì, nhưng hai bước bỗng nhiên phục hồi tinh thần , lúc bước nhanh đến hành lang.

Đến hành lang, xa thấy Chu Lê ở chỗ đó, còn nha Thúy Hồng đang chồm hỗm mặt đất thu dọn gì đó. Trong lòng tự nhiên lo sợ, dừng bước chân hít sâu một , đó bước nhanh tới.

"Ta về ." Thẩm Việt giả vờ bình tĩnh chào hỏi Chu Lê, ánh mắt đột nhiên dừng phong thư trong tay nàng.

"Đây là?" Hắn vội vàng tới, nắm phong thư , Chu Lê chuyển tay tránh một chút.

Trong lòng Thẩm Việt giật , thầm kêu . Liền thấy tức phụ nhoẻn miệng , âm thanh vẫn tính bình tĩnh hỏi:

"Ngươi ở kinh đô, nuôi tình nhân?"

Loading...