CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 148
Cập nhật lúc: 2025-01-02 02:55:54
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Việt cả kinh, ngờ trí tưởng tượng của tức phụ phong phú như , ngay cả tình nhân cũng nghĩ . Vội hỏi: "Phu nhân nghĩ cái gì đây, gì mà tình nhân chứ, !"
Chu Lê đưa thư đến mắt lắc lắc: "Vậy giải thích cái một chút."
Thẩm Việt với tay tới lấy, Chu Lê tách nữa.
"Phu nhân, đây là mật thư triều đình!"
Thúy Hồng một bên thấy hai đúng, mau mau thu dọn đồ đạc lặng lẽ lui xuống.
Chu Lê nở nụ : "Mật thư? Vậy cho , kinh đô quan to hiển quý nào mật thư cho , xưng hô Việt lang ?"
Cái Thẩm Việt cũng nên như thế nào: "Đây..."
Hắn vắt hết đầu óc, giãy dụa sắp chết: "Ờ thì... Vì che dấu tai mắt khác, mới nhậm chức, phía liền cắt cử cho một nhiệm vụ bí mật."
"Nhiệm vụ bí mật?" Chu Lê thấy, giận quá hóa , ước chừng hài tử trong bụng cũng cảm nhận tâm tình Chu Lê, hợp lúc đá một cái, Chu Lê nhíu lông mày, đưa tay vuốt bụng.
Thẩm Việt thấy nàng như , vội vàng khuyên nhủ: "Phu nhân tuyệt đối đừng tức giận, tức giận hại cho thể đó, trong bụng nàng còn đang mang hai đứa nhỏ."
"Người mật thư cho , là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành , phấn yên chi dùng đều là loại thượng thừa, mùi hương yên chi như , vẫn là đầu tiên ngửi ." Ngữ khí Chu Lê vẫn còn bình tĩnh.
Thẩm Việt , đây chỉ là bề ngoài, chỉ cần đôi mắt Chu Lê liền , bên trong đều là lửa giận, thể ngăn chặn thiêu đốt.
cái gì cũng , chỉ yên lặng Chu Lê.
"Đến cùng ?" Chu Lê thấy nửa ngày mở miệng, hỏi nữa.
Thẩm Việt vẫn cứ trầm mặc.
Chu Lê mím mím môi, thôi, thì ! Nàng chống eo lên, ném mật thư , lập tức về phòng chính.
Thẩm Việt sợ nàng vững, mau tới đỡ, Chu Lê đẩy .
"Ngươi vẫn nên xử lý nhiệm vụ bí mật của ngươi ."
Chu Lê xong, cũng đầu, bước tiếp.
Thẩm Việt sững sờ tại chỗ, bóng lưng tức phụ, một khoảnh khắc, hận thể xông lên hết chuyện với nàng. mà, chuyện , từng thánh chỉ, thể .
Hắn cúi đầu, mật thư trong tay, nhíu mày thành chữ xuyên (川). Lá thư đó, xem xong cũng hồi âm chữ nào.
Hắn vốn nghĩ, nếu như hồi âm, vị quý nhân hơn nửa sẽ thư cho , nhưng ngờ, ngày hôm nay thư tới.
Hắn mở thư , lấy giấy thư bên trong xem, là loại chữ Khải xinh như . Trong thư đúng là nội dung gì đặc biệt, chỉ giống như ôn chuyện cùng hỏi thăm, còn một loại mơ hồ khiến Thẩm Việt cảm thấy chút nặng nề, vô cùng bất đắc dĩ, thậm chí trong nội tâm còn chút phiền chán.
Sau khi xem xong, cất thư . Lần , vẫn quyết định hồi âm. Chỉ mong vị quý nhân tiếp tục gửi thư.
Hắn nghĩ tới nghĩ lui, quyết định cùng sai dịch truyền tin một tiếng, về những loại thư như , hết thảy đều đưa phủ nha cho , nếu sợ trì hoãn, đến gọi , tự phủ nha xử lý.
Chỉ cần tiếp tục để tức phụ thấy là . Bằng , chỉ sợ quỳ bàn tính một tháng cũng xong.
Lần Chu Lê thật sự tức giận. Chạng vạng khi ăn cơm xong, Thẩm Việt dẫn nàng tản bộ, nàng từ chối, một chút, liền mượn cớ nhà xí, thoát khỏi Thẩm Việt, đến dãy nhà , chỗ ở của Ngưu thị.
Nàng kéo tay Ngưu thị: "Nương, gần đây xảy chuyện gì, ban đêm con đều mất ngủ, đặc biệt là tiếng Việt lang ngáy, càng ngủ . Mấy ngày con qua chỗ nương ngủ."
Ngưu thị nghi ngờ nàng, nghĩ Chu Lê sắp lâm bồn, nghỉ ngơi mới là quan trọng nhất.
Chu Lê trời còn tối rửa mặt dài giường, Ngưu thị còn cho rằng nàng buồn ngủ, liền quấy rầy nàng, khi cửa, còn đóng cửa phòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-148.html.]
Canh giờ vẫn còn sớm, còn tới lúc Ngưu thị ngủ. Bà bưng ghế đến, cửa, dựa ánh sáng mặt trời chiều bắt đầu may vá.
Không lâu , Thẩm Việt đến, bước nhanh tới mặt bà, mở miệng : "Nương, thấy A Lê ?" Cơm tối thì ăn chung, Chu Lê ăn cơm xong một chút, liền nhà xí, lúc đó Thẩm Việt cũng nghĩ nhiều, chỉ cho rằng nàng một lát sẽ trở , trong phòng chờ nàng, kết quả Chu Lê cũng trở .
Hắn tìm khắp cả sân, hỏi hạ nhân trong phủ, đều thấy Chu Lê, lúc mới đến chỗ Ngưu thị tìm .
Ngưu thị kinh ngạc ngẩng đầu lên, về phía nhi tử: "A Lê với con ? Tối nay nàng ngủ ở đây với , con nửa đêm ngáy ngủ, gần đây nàng vẫn ngủ ngon."
Thẩm Việt: "... Nửa đêm con ngáy khi nào?"
Ngưu thị nở nụ : "Người ngáy ngủ đều ngáy ngủ, con xem cha con, ban đêm ngáy ầm ầm, cả đêm ngủ , nhưng ảnh hưởng gì , ngủ một giấc đến bình minh."
Thẩm Việt im lặng, trong lòng đoán bảy, tám phần nguyên nhân: "Vậy nàng , còn sớm như thế, con dẫn nàng dạo tiêu cơm ."
Ngưu thị bĩu môi: "Trong phòng đây, nàng buồn ngủ, nên ngủ từ sớm."
Thẩm Việt liền đẩy cửa , Ngưu thị vội vàng kéo :
"Con gì? Người đang ngủ đấy."
Thẩm Việt : "Con chỉ nàng."
"Ta thì nàng ngủ, con nhất đừng , cẩn thận đánh thức nàng dậy."
Thẩm Việt đành thu hồi tay đặt cửa, mím mím môi: "Vậy cũng ."
Ngưu thị phất tay một cái: "Con bận bịu việc của con thôi, nơi ."
Thẩm Việt chỉ đành lưu luyến rời bước . Xong , sự việc thật sự nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng.
Lúc , cô nương giường, chậm rãi mở mắt . Chu Lê căn bản ngủ, nàng nghĩ Thẩm Việt sẽ đến tìm nàng, mới chợp mắt tránh . Ngày hôm nay nàng gặp Thẩm Việt.
Tuy nàng kỳ thực cũng tin tưởng cách của Thẩm Việt, kiên quyết sẽ chuyện nuôi ngoại thất dưỡng tình nhân gì đó bên ngoài. Chỉ là lá thư đó, thực sự quá mức thần bí, chữ xinh , hương son phấn nhàn nhạt, chỉ bằng hai điểm , nàng thể phác hoạ hình ảnh một mỹ nhân yêu kiều.
Thẩm Việt kéo thể trở về phòng, mép giường, tầm mắt chậm rãi đảo quanh phòng, bàn ghế đều yên tĩnh, đột nhiên sinh một cảm giác quạnh quẽ.
Không tức phụ trong phòng, phảng phất như chớp mắt tới mùa thu. Hắn lên giường kéo chăn mỏng qua, đắp ở . mở to con mắt nghĩ hồi lâu, cũng nghĩ cách mới thể dỗ A Lê.
Hay là, đành cho A Lê chân tướng, mới thể cơ hội xoa dịu cơn giận của A Lê. Chỉ là, từng thánh chỉ...
Quên , so với thánh chỉ, vẫn là tức phụ trọng yếu, , kháng chỉ cũng thứ nhất... Huống hồ, trời cao Hoàng Đế xa.
Ngày mai, ngày mai sẽ A Lê .
Nghĩ như , mới an tâm ngủ. Ngày hôm cần phủ nha nhiệm vụ, sớm ngoài. Ăn điểm tâm xong, Chu Lê còn tới nhà chính, hỏi qua Ngưu thị, Ngưu thị Chu Lê còn ngủ, tỉnh.
Hắn nàng gần đây sáng sớm thức dậy trễ, cũng gọi nàng dậy, nghĩ khi trở về cùng Chu Lê chuyện cũng muộn.
Bởi , liền vội vã tới phủ nha. Chu Lê kỳ thực tỉnh từ sớm , chẳng qua nàng thấy Thẩm Việt mà thôi.
Nghe Thẩm Việt ngoài, nàng mới chậm rãi bò dậy, khi rửa mặt, đến nhà chính dùng bữa sáng, buồn bực ngán ngẩm cùng Ngưu thị sửa soạn một đồ dùng cho hài tử khi sinh.
Vải bọc, áo lót, mũ nhỏ, tã, còn khăn tắm, bồn tắm các loại, hết thảy đều đặt trong phòng chính.
Chu Lê , chỉ một phần. Nhìn Ngưu thị : "Nương, khả năng còn chuẩn thêm một phần."
Ngày hôm qua bọn họ trở về cũng quên cho Ngưu thị , chuyện bọn họ Hạnh Lâm y quán.
Ngưu thị ngạc nhiên : "Vì ?"
Chu Lê : "Ngày hôm qua khám đại phu, đại phu , trong bụng con mang song thai."