CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-01-02 02:55:56
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngưu thị một thời gian phản ứng , "Cái gì? Song thai?" Về mừng rỡ thôi, "Thật chứ? Đây chẳng là một hai đứa cháu nội hả! Tốt, quá ! Thật đúng là quá !"

Ngưu thị hưng phấn xoa tay, : "Vậy nhanh chóng chuẩn thêm một phần, để xem còn thiếu cái gì, lập tức ngoài mua!" Nói xong, vội vội vàng vàng khỏi phòng, tới phòng ở dãy nhà , mang mấy món đồ dùng đó đến.

Một cả buổi sáng, hai phần vật dụng cần dùng khi sinh chuẩn xong xuôi, khi ăn xong cơm trưa, Chu Lê chút mệt, liền ngủ trưa. Giấc ngủ của nàng tính quá lâu, nửa buổi trưa tỉnh . Nhàn rỗi việc gì , liền tìm Ngưu thị, lúc đó, Ngưu thị đang ở trong sân dãy nhà trồng tỏi.

Bà tìm chậu gỗ cần dùng trong nhà bếp, bỏ chút đất , gỡ vài tép tỏi , trồng từng tép trong đất.

Chu Lê thấy , tới: "Nương, con đến giúp ngươi."

Ngưu thị : "Không cần, con bên cạnh ."

Chu Lê thấy bà chịu, cũng miễn cưỡng. Dù trồng tỏi cần xổm, thể nàng hiện giờ, cũng xác thực thích hợp lắm.

Nàng tới xuống một cái ghế dài mái hiên, Ngưu thị.

Ngưu thị nhanh nhẹn trồng tỏi đổ đất, : "Tóm nhà quê, bảo trồng trọt gì hết, cảm giác cả đều sức lực. Con và Việt lang cũng đừng ghét bỏ , đến phủ thành , còn thấy trồng trọt tùm lum."

Chu Lê : "Làm ? Con còn trông mong bồn tỏi của nương đ.â.m chồi, chờ con sinh hài tử xong, liền nhổ lên bánh rán hành ăn. Nói đến đây, con cũng lâu xuống bếp , thật tưởng niệm."

Ngưu thị cũng : ", sợ con chê , lâu ăn mấy món con , nhắc tới thèm quá trời quá đất."

Chu Lê : "Chờ con sinh xong, nghỉ đủ một tháng, con liền cho món thịt kho tàu thích ăn nhất."

Nói tới thịt kho tàu, Ngưu thị bất giác nuốt một ngụm nước bọt, đầy miệng đáp ứng, "Hay, ." Nghĩ đến cái gì , " , ngày hôm qua các con y quán, đại phu khi nào hài tử đời ?"

"Đại phu chỉ mấy ngày nay, lúc nào cũng thể."

Ngưu thị gật gù: "Tính toán ngày tháng, xác thực cũng đến lúc ."

Hai cứ ở trong sân một một đáp, Ngưu thị trồng tỏi đầy chậu, đổ nước ướt đất, mới hài lòng xuống uống nước nghỉ ngơi.

Nhìn mặt trời ở chân trời, sắp xuống núi.

"Việt lang cũng sắp trở về ." Ngưu thị mặt trời chiều .

Hài tử trong bụng Chu Lê đúng lúc đá một cái, nàng rũ mắt xuống đưa tay sờ sờ.

Đột nhiên, cũng cảm giác một cơn buồn tiểu kéo đến, mau mau dậy tới nhà xí, khi trở về bao lâu, . Cứ như chạy tới chạy lui ba, bốn , Ngưu thị kinh ngạc, hỏi: "A Lê, con ?"

Chu Lê mờ mịt : "Con cũng , con luôn cảm thấy chỉ cần ở nhà xí tiếp, thì vẫn thể tiểu ."

Ngưu thị cảnh giác, từ ghế dậy: "Con chỗ nào thoải mái ? Tỷ như đau bụng chẳng hạn?"

Ngưu thị dứt lời, Chu Lê bỗng nhiên cảm thấy một trận đau bụng, vững kéo tay Ngưu thị: "Nương, con, con đau..."

Ngưu thị kinh hãi: "Chỉ sợ là sinh , con hẳn là vỡ nước ối, gọi , gọi !"

Chu Lê : "Đi Hạnh Lâm y quán tìm Vương đại phu!"

Ngưu thị lúc chạy đến giữa đường, vặn thấy nha Thúy Hồng cùng Trương Đại, vội vàng dặn dò Thúy Hồng đến Hạnh Lâm y quán tìm đại phu, gọi Trương Đại đến cửa chờ Thẩm Việt, một khi trở về liền dẫn tới dãy nhà .

Thúy Hồng cùng Trương Đại dám trì hoãn, bận bịu ngoài.

Ngưu thị vòng trở về, lúc Chu Lê quặn đau từng cơn, bình tĩnh ghế dài, Ngưu thị nhanh chóng đỡ nàng giường trong phòng, nào mới xuống, cơn đau tiếp theo tới nữa.

Lần thể càng đau hơn , đau đến mức Chu Lê hét to một tiếng, nàng ôm bụng, thanh âm hết sức ủy khuất: “Nương, con đau quá a!”

Ngưu thị xổm bên mép giường, lau mồ hôi toát trán nàng từ khi nào: “Nữ nhân sinh hài tử đau như , chịu đựng chút sẽ qua thôi con, nương ở , đại phu lập tức đến .”

“Việt Lang ?” Lúc , Chu Lê vẫn nhịn hỏi Thẩm Việt.

Ngưu thị : "Còn trở , cho Trương Đại đến cửa chờ, một khi trở về liền gọi đây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-149.html.]

Lúc dường như Chu Lê mới an tâm, bắt đầu cầm lấy khăn trải giường chịu đựng từng cơn đau đớn. Có lúc thực sự nhịn , liền bắt đầu kêu to.

Ngưu thị vội : "Con đừng la, giữ sức lực , chờ một lúc nữa cửa mở , lúc đó mới khí lực để sinh con."

Chu Lê cau mày, nước mắt ào ào chảy xuống: "Nương, nương, con nhịn a."

"Không nhịn cũng nhịn, A Lê ngoan, con dâu ngoan của nương, là nữ tử, như , nương cũng từng trải qua như ."

Ngưu thị cũng nên khuyên như thế nào, chỉ là Chu Lê đau đến mặt mày sắp trở nên dữ tợn, liền nhớ tới khi sinh con. Khi đó, may mà Thẩm Yêu ở bên cạnh, bà bắt tay Thẩm Yêu dùng sức bấm, đau đớn mới thể phát tiết.

"A Lê, con nhịn thêm chút nữa, chờ Việt lang trở về, gọi , con nắm lấy tay , con bao nhiêu đau, con liền bấm cho đau bấy nhiêu, là nam nhân khiến con chịu nỗi khổ , con đem một ít đau đớn dời qua , như thì con đau nhiều nữa."

Chu Lê thống khổ gật gù, trong lòng liền ngóng trông Thẩm Việt thể nhanh chóng trở về.

Chu Lê đau bảy tám cơn, cửa phòng đẩy , nàng còn tưởng rằng Thẩm Việt trở về, đầu , thì là Vương đại phu ở Hạnh Lâm y quán.

Vương đại phu mang theo một hộp gỗ tới, sờ sờ bụng Chu Lê , bảo nàng giang hai chân , nàng xem cửa mở như thế nào .

như dự đoán của nàng ngày hôm qua, cửa Chu Lê như trẻ nhỏ, hơn nửa ngày trời , mới mở một ngón tay: "Chờ một lúc thai nhi hạ xuống , sẽ cắt cho ngươi một dao, ngươi chuẩn tâm lý."

Chu Lê nghĩ tới, sinh đứa bé còn cắt một dao, cũng đại phu cắt là cắt chỗ nào: "Cắt chỗ nào a, bụng ?"

Vương đại phu vẫn như ngày hôm qua, ngữ khí bình tĩnh lạnh nhạt: "Cắt bụng gì? Ngươi sống? Cắt chỗ đó."

Ngưu thị lo lắng: "Đại phu, thật sự cần cắt , thể nàng vốn yếu, sợ nàng mất quá nhiều máu..." Giờ khắc trong lòng bà bắt đầu sợ hãi, lúc bà sinh con cắt, nhưng trong thôn bọn họ sinh hài tử, nơi đó liền cắt, mà cắt xuống như , nguy hiểm càng lớn hơn, thể sẽ chảy m.á.u ngừng...

Vương đại phu : "Thân thể nàng như , cắt một d.a.o căn bản sinh ."

Ngưu thị mím môi lời nào.

Chu Lê về phía Ngưu thị: "Nương, Việt lang trở về , con thấy ." Hiện tại trong lòng nàng vô cùng sợ hãi, nàng chỉ Thẩm Việt thể ở bên cạnh.

Ngưu thị than một tiếng: "Con chờ , nương xem thử."

Nói xong, Ngưu thị liền vội vã ngoài.

Chu Lê cửa phòng kéo cọt kẹt một tiếng dài, cọt kẹt một tiếng khép , trong lòng trống trơn. Bụng bắt đầu đau đớn, cách thời gian đau càng ngày càng ngắn, đồng thời cơn đau càng ngày càng hung mãnh.

Nàng kêu thành tiếng, Vương đại phu liền lạnh lùng : "Không la, khí lực dùng hết lấy gì sinh?"

Chu Lê chỉ đành cắn chặt hàm răng la.

Thẩm Việt, mau trở !

Ngưu thị mới cửa, còn trở hậu viện, liền thấy Trương Đại vội vội vàng vàng chạy tới, thấy bà đường: "Lão phu nhân, đại nhân ..." Hắn cố gắng chạy quá gấp, chuyện chút thở .

Ngưu thị vui mừng: "Đã trở về?"

Trương Đại thở hồng hộc hai cái, mới : "Vốn là về, đại nhân mới tới cửa, còn lên bậc thang, trong phủ nha đang nhiệm vụ cưỡi ngựa đây, quý nhân từ kinh đô đến, cần đại nhân tự nghênh đón, đại nhân liền cưỡi ngựa , còn kịp cho đại nhân phu nhân sinh."

Ngưu thị nắm chặt hai tay, đầu về phía gian phòng, nhịn mắng một câu: "Cái gì quý nhân, quan trọng hơn tức phụ sinh con ? Ngươi nhanh tìm , đuổi theo đại nhân, cho , tức phụ sinh!"

"Đi , phái ." Trương Đại .

Ngưu thị thấy nhi tử hồi lâu cũng về , liền mở cửa trong phòng, thấy khuôn mặt Chu Lê đau đến trắng bệch, khóe miệng tựa hồ cũng cắn máu, vội vàng động viên : "Nhanh lắm nhanh lắm, Việt lang lập tức sẽ trở về."

Chu Lê nhịn chảy xuống hai hàng nước mắt, ngưu thị chỉ cho rằng nàng đau quá mới . nàng vì đau, mà vì cuộc đối thoại trong sân giữa Ngưu thị và Trương Đại, nàng .

Quý nhân từ kinh đô đến, Thẩm Việt nghênh tiếp.

Loading...