CÔ NÀNG BÁN TÀO PHỚ VÀ ANH CHÀNG TÚ TÀI - Chương 151
Cập nhật lúc: 2025-01-02 03:03:46
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngưu thị phòng, liền thấy Vương đại phu ôm một em bé trong tay.
Ngưu thị kinh hỉ thôi, “Sinh ?” thực mau phát hiện đúng, “Sao ?”
Tiểu hài tử mới chào đời , cũng chuyện . Có nhiều thai nhi vấn đề, nghẹt thở, một nghẹt thở liền qua khỏi…… Nghĩ đến đây, Ngưu thị kinh hãi thôi.
Vương đại phu cũng rảnh trả lời bà, lật úp em bé tựa cánh tay của , chụm bàn tay vỗ vỗ lưng em bé. Sau một hồi nhịp nhàng vỗ lưng, mới tiếng “Oe Oe Oe”, tiếng trẻ con vang dội khắp cả phòng.
Tâm tình Ngưu thị lúc mới thả lỏng. Trên giường Chu Lê bất chợt rơi lệ.
Vương đại phu lấy khăn sạch lau m.á.u dơ đứa bé, đưa cho Ngưu thị: “Mau ôm mặc xiêm y cho hài tử, xem phu nhân.”
Ngưu thị nhận hài tử, ngẩng đầu liếc mắt giường cách đó xa, chỉ thấy con dâu mở to mắt, chỉ là mặt môi tái nhợt, đồng tử cũng hề sáng rọi, một loại cảm giác sức cùng lực kiệt.
Trong lòng bà mắng nhi tử một nữa, : “A Lê, là Thẩm gia chúng khiến con chịu khổ .” Nói xong, ôm hài tử đến bàn bên cạnh mặc y phục .
Ngưu thị đặt hài tử bàn, khi mặc xiêm y, thấy cái "vòi ấm " hài tử, trong lòng hiện lên một tia vui sướng, nhưng nghĩ đến Chu Lê còn đang chịu khổ, nụ biến thành thở dài. Vội tròng y phục nhỏ , ôm khỏi phòng, Vương Hứa thấy Ngưu thị , vội chạy .
“Đại nương, hài tử , sinh ?”
Ngưu thị : “Phiền ngươi ôm một chút, còn một đứa nữa, cần hỗ trợ.”
Vương Hứa vội vàng tiếp nhận bọc vải, là thô thiển, thê tử qua đời cũng cho một đứa con nào, thật , chút ôm.
Hắn cương cứng hai cái cánh tay, gần như là nâng hài tử, cúi đầu , chỉ thấy trong tả lót lụa hoa đỏ, một gương mặt phấn hồng nho nhỏ, đang nhắm hai mắt, an tĩnh ngủ. Hắn bất chợt lộ một nụ hiền từ.
Ngẩng đầu về phía cửa phòng đóng chặt , nụ tắt ngủm. A Lê thế nào , song thai, lúc mới một đứa.
Chờ một chút, mới phát hiện một vấn đề, Thẩm Việt ? Sao hơn cả nửa ngày thời gian, còn gặp Thẩm Việt? Cũng trong phòng truyền tiếng của . Chẳng lẽ ở nhà?
Tức phụ sinh hài tử, chuyện lớn như , cư nhiên ở nhà? Nghĩ đến chỗ , Vương Hứa nhíu chặt mày, theo bản năng siết chặt nắm tay, nhưng mới cuộn ngón tay , liền chạm bọc vải mềm mại, nhanh chóng giảm lực.
Trong phòng, Ngưu thị nắm lấy tay Chu Lê, cổ vũ một chút. Chu Lê đầu đầy mồ hôi, tóc mồ hôi thấm ướt, dán sát mặt.
“Nương, còn trở về ?”
Ngưu thị nàng hỏi chính là ai: “Nhanh thôi, đang đường về.” bà chỉ thể trả lời như thế, tính tính thời gian, chắc cũng đang đường trở về.
Chu Lê xong, tức khắc giảm bớt lực: “Nương, con còn sức lực, con sinh nổi.”
Vương đại phu lạnh giọng : “Nếu ngươi nỗ lực, chính là một xác hai mạng.”
Ngưu thị lời chút cao hứng, đại phu quá độc miệng, chuyện quá may mắn, phi phi phi. Bà nhẫn nại khuyên A Lê tỉnh táo lên.
Chu Lê chỉ là lắc đầu, nàng thật sự còn sức lực.
Vương đại phu thấy bộ dáng của nàng, cầm lấy tay nàng bắt mạch, : “Nàng dùng hết tinh lực , đứa còn khả năng còn sức sinh nữa, đại nương, lực tay của và bà yếu, chỉ sợ , bà mau tìm một nam nhân tới trợ lực, nếu sợ giải thích , thì che đôi mắt nam nhân đó .”
Ngưu thị chút hiểu lắm, nữ nhân sinh con tìm nam nhân gì, nhưng nghĩ đến A Lê cùng đứa thứ hai trong bụng, chỉ chạy cửa phòng. Khoảnh khắc bà mắng Thẩm Việt trong lòng một , nếu ở nhà, còn cần tìm nam nhân khác ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/co-nang-ban-tao-pho-va-anh-chang-tu-tai/chuong-151.html.]
Vừa khỏi cửa liền thấy Thúy Hồng cùng hai nha khác, còn Vương Hứa. Không nam nhân khác, vội gọi Thúy Hồng tới ôm hài tử, lôi kéo Vương Hứa nhà, đó lấy mảnh vải che mắt Vương Hứa .
Vương đại phu : “Cởi áo ngoài , rửa tay bằng nước ấm, lấy rượu trắng xoa .”
Ngưu thị dám trì hoãn, kéo tay Vương Hứa giúp đỡ rửa một hồi. Giờ phút Vương Hứa càng thêm chắc chắn, Thẩm Việt ở nhà, bởi vì nếu , bọn họ quả quyết sẽ tìm hỗ trợ. Nghĩ đến đây, Vương Hứa càng thêm tức, nếu hiện tại Thẩm Việt ở mặt , thật đánh cho một cái.
Vương đại phu : “Ta cho các ngươi vị trí, ấn chỗ đó bụng nàng, đó khi dùng sức, phu nhân cùng vị đại ca , cùng dùng sức.”
Vương Hứa run hai tay, tùy ý Ngưu thị kéo tay qua, đặt lên một chỗ phồng phồng.
“Một, hai, ba, dùng sức.” Vương đại phu khẩu hiệu.
Chu Lê một nữa tỉnh , bắt đầu dùng sức, Vương Hứa sợ ấn đau nàng, cũng dùng sức lớn.
Sau đầu tiên dùng sức, nửa cái đầu hài tử cũng .
Vương đại phu : “Tiếp tục, một, hai, ba, dùng sức.”
Chính lúc , cửa phòng đột nhiên mở , tự giác qua, liền thấy Thẩm Việt đến.
Áo choàng còn kịp tháo xuống, vẻ mặt vội vàng.
Sau khi , vội vàng đóng cửa phòng, cởi áo choàng , phòng trong.
Chu Lê thấy dần dần đến gần, một khoảnh khắc, đầu óc trống rỗng, chỉ ngơ ngác .
Hắn trở , hiện tại mới trở về.
Thẩm Việt phòng trong, chỉ thấy Ngưu thị, Vương đại phu, còn một nam tử.
Nam tử che mắt, nhưng vẫn phân biệt là ai nhanh, đúng là Vương Hứa.
Hắn nhăn nhăn mày gần như thể phát hiện. Vương Hứa ở chỗ ? bây giờ lúc nghĩ đến chuyện , lập tức qua, xổm bên mép giường, giữ c.h.ặ.t t.a.y Chu Lê: “A Lê, thực xin , trở về muộn, nàng chịu khổ.”
Chu Lê , lập tức lớn lên, nhưng nàng gì còn sức để , chỉ nước mắt như vỡ đê chảy xuống, phát chút xíu âm thanh nào.
“Nàng đừng , chờ nàng khỏe , để nàng đánh để nàng mắng, cái gì cũng sẽ cho nàng , bao giờ giấu nàng nữa, đều là .” Thẩm Việt nắm tay nàng, nàng nước mắt đầy mặt, tâm như ngàn vạn mũi tên ghim chặt, hối hận tự trách ngay lập tức thổi quét lan tràn.
Chu Lê vô lực rút tay về từng chút một, nhắm mắt , chỉ rơi lệ.
Lòng bàn tay Thẩm Việt trống rỗng, tim cũng trống rỗng theo. Ánh mắt hiện lên một tia hoảng loạn. Nàng đang trách .
Vương đại phu thấy thế, vội : “Nàng vốn dĩ còn sức lực, thể như , ngươi mau ngoài, thấy ngươi nàng liền , chứ.”
Vương đại phu túm lấy Thẩm Việt đá ngoài. Thẩm Việt gương mặt tái nhợt của Chu Lê càng lúc càng xa, cho đến khi đẩy cửa phòng, cũng từng thấy nàng mở mắt.
Sau khi cửa phòng khép , mới trong phòng truyền đến tiếng Chu Lê suy yếu nhỏ bé: “Vương đại ca, chúng tiếp tục.”
Hắn vỗ một chưởng đến cửa, ngón tay bỗng nhiên siết chặt, khớp xương tay vốn rõ ràng, bởi vì quá mức dùng sức, dẫn tới đốt ngón tay đều bắt đầu trắng bệch, mu bàn tay nổi đầy gân xanh.